Honkai Impact 3rd Nhan Vat Ngoai Le Cau Chuyen
[ tại phòng chờ ]Người thanh niên tóc xám với khuôn mặt chán nản, trong tay đang cầm một bình rượu nhỏ đã bị mòn do thời gian.- Uống rượu không phải là một thói quen tốt đâu.Kevin lại giật lấy cái bình rượu nhỏ đấy,- Kevin...- Đáng tiếc tiến sĩ Spacey đã hi sinh, phần lớn nghiên cứu viên trong phòng thí nghiệm cũng đã chếtBầu không khí như có sức nặng to lớn khi Kevin báo cáo những điều đó, đây là những việc mà họ phải đối mặt trong mỗi lần, hi sinh là đều không thể tránh khỏi.- Su, tiến sĩ MEI gửi cậu một lời mời, cô ấy mong cậu được chuyển đến tổng bộ gia nhập nghiên cứu"dự án Stigma"- ....Dự án Stigma....!Đôi mắt Su như ánh lên vẻ bất ngờ[ Vài ngày sau ]Khi những vấn đề gần như đã được giải quyết .Tôi được nghe báo cáo từ một cô nhân viên tại [ nơi tận cùng ], những việc mà tôi đã nói cho họ bằng [tầm nhìn] đã có hiệu quảTôi đã biết cách để bảo đảm tương lai mình muốn có thể xảy ra. Đó là tôi không được can thiệp trực tiếp vào, nếu tôi can thiệp để tương lại xảy ra theo những gì tôi thấy...nó sẽ không xảy ra, mà sẽ phát triển theo hướng tồi tệ hơn- Đó là tất cả những báo cáo về thiệt hại mà ta có trong đợt bùng phát này.- Ừm, còn gì nữa không - À..về Griseo...- Đứa trẻ đó làm sao ?- Bản thân cô bé cũng bị ảnh hưởng từ cuộc tấn công và để cứu cô bé tiến sĩ Mobius đã thực hiện phẫu thuật siêu biến để giữ được mạng sống- Cứ theo dõi cô bé một thời gian, Dr MEI sẽ lo việc đó, còn nếu ngoài tầm kiểm soát hãy đưa cô bé xuống [nơi tận cùng]Cô nhân viên nhanh chóng gật đầu và trở về phía trên. "Có lẽ cô bé sẽ xuống nơi tận cùng sớm thôi"
[ Vài tuần sau đó ]Tiếng bước chân nặng nề và những âm thanh vang vọng khắp không gian tối mịtGriseo sau khi phẫu thuật xong đã mang lại cho cô bé một năng lực đặc biệt nhưng Griseo như một tờ giấy trắng, vẫn chưa kiểm soát được năng lực của mình.Do lo sợ khả năng của cô bé nên Griseo đã bị đày xuống [ nơi tận cùng ]Đứng trước mặt Griseo là Aponia. Cô nhìn xuống đứa trẻ với nụ cười dịu dàng, đầy thương cảm. Cô quỳ xuống và nhẹ nhàng chạm vào má Griseo, đôi mắt xanh nhìn thẳng vào mắt Griseo. Trên khuôn mặt cô ấy có vẻ dịu dàng, và cô ấy nói nhẹ nhàng.- Tên em là.... Griseo ?Griseo ngạc nhiên trước người phụ nữ và bản tính dịu dàng của cô ấy, nhưng không phải theo chiều hướng xấu. Cô ấy nghiêng đầu sang một bên, ngước nhìn Aponia với vẻ mặt khó hiểu.- Chị không giống những người khác. Tại sao Chị lại tốt như vậy?Griseo nói như thế có lẽ vì mọi người xung quanh luôn sợ hãi khả năng của cô bé, dù cho Griseo không thật sự mong muốnAponia cười nhẹ trước sự quan sát của đứa trẻ. Cô ấy nở một nụ cười ấm áp với Griseo.- Đó là bản chất của tôi. Tôi thích giúp đỡ những người gặp khó khăn.Aponia đưa tay vuốt ve khuôn mặt của đứa trẻ một cách trìu mến- Tôi là ... MANTIS chịu trách nhiệm chăm sóc em, Griseo. Nhưng tôi muốn đối xử tốt với em. Suy cho cùng, con là một đứa trẻ. Việc tôi muốn bảo vệ con khỏi bị tổn hại là điều đương nhiên.Griseo được đưa đến phòng giam của mình, Aponia dõi theo bóng lưng của cô bé cho đến khi nó biến mất. Khi chỉ còn lại 2 người tại nơi bóng tối bao trùm- Griseo... Thật là một tâm hồn trong sáng. Cô ấy xứng đáng nhận được những điều tốt đẹp nhất mà cuộc sống mang lại...Adonis, cậu vẫn đang chìm trong suy nghĩ về những việc cậu phải làm thì được đánh thức bởi lời nói của Aponia- Ừm, tôi cũng có người mình muốn bảo vệ và cô ấy cũng xứng đáng với những điều tốt đẹp nhấtAponia có vẻ bất ngờ trước những lời này nhưng sau đó cô nở một nụ cười thanh thoắt.Sau khi đưa đứa trẻ được đưa tới [ nơi tận cùng ] thì vài ngày đã trôi qua.[ Tại phòng giam của Griseo]Khác với nhưng nơi bình thường tại đây được trang trí như một căn phòng dành cho trẻ em, những bức tường rực rỡ sắc màu, những bức tranh, màu vẽ, giấy và giá đỡ tranh nằm la liệt khắp phòngỞ giữa căn phòng đó là một đứa trẻ với mái tóc xanh trời. Cô đang cầm trong tay một cây bút nhưng bức tranh vẫn chỉ là một mảng trắng. Nhìn từ dáng vẻ thì giống như cô đang suy nghĩ về một thứ gì đó. Cô lấy ra từ trong đống đồ một cuốn tập và viết vào đó những suy nghĩ của mìnhSau một thời gian, Mama Aponia thường xuyên đến phòng tôi để kiểm tra. Chúng tôi sẽ nói về 1 ngày của mình. Nụ cười cô ấy làm tôi nhớ đến mẹ tôiMột ngày nọ, cô ấy hỏi tôi tại sao luôn ở một mình trong phòng. Tôi đã nói là tôi không thích ở gần nhiều người. Họ quá ồn ào và luôn nói những lời tôi không hiểu. Nhưng... sau khi cô ấy đến với tôi, tôi không muốn ở một mình nữa. Mẹ Aponia thường xuyên đến đây chỉ để ở bên tôi và tôi rất vui vì điều đó.Mama Aponia luôn nói với tôi rằng tôi thông minh và xinh đẹp. Tôi không biết những điều đó có nghĩa là gì, nhưng tôi thực sự thích khi cô ấy nói điều đó. Cô ấy thậm chí còn nói, tôi đã xinh đẹp rồi. Chỉ cần dũng cảm hơn.Tôi không hiểu làm sao mình có thể dũng cảm hơn khi bản thân không dám làm gì cả. Nhưng cô ấy luôn cho tôi lòng can đảm. Cuối cùng, tôi đã học được một số từ. Những thứ như vui, buồn, hạnh phúc, tức giận... Thậm chí còn có những ý tưởng trừu tượng hơn, như tình yêu và hy vọng nữa.........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................Cô bé dừng lại vì không biết nên viết gì tiếp, thì bỗng cánh cửa mở ra, một hình bóng quen thuộc xuất hiện và cứ như thế, mối quan hệ "mẹ con" của Griseo và Aponia hình thành[ Một hôm nào đó ]Hôm nay lại có 1 người nữa đến nhưng không như những lần trước, cô dừng phía trước phòng giam của Adonis- Hi~nhớ tôi không~cô gái xinh đẹp như hoa, Elysia đây~- Ừm, xin chào ElyCô gái có vẻ khá thất vọng khi nhìn thấy phản ứng của Adonis- Cô đến đây để tìm Kalpas à - ừm~tôi đến đây để thuyết phục cậu ấy~À và phải gắn giới luật để kìm chế cậu ấy nữa~Nếu không sự nhiệt tình của cậu ấy sẽ áp đảo tôi mất~Tôi cười một cách vô thức khi nói chuyện với Ely, sau khi nói xong cô nhanh chóng đến chổ KalpasTrước khi đi cô ấy nói vọng lại- À~và cậu sẽ được thả tự do sớm thôi vì chúng tôi cần sự trợ giúp của cậuCô ấy nháy mắtNhờ Elysia, Kalpas rời khỏi nhà giam và gia nhập Cocoon/Nhộng Độc_________________________________________________Lục địa MU sau khi mở Cổng Sao kết nối với Mặt Trăng, họ cũng tạo nên Mắt Hải Vực để đi vào Biển Lượng Tử.Tiến sĩ Enstein của lục địa MU chế tạo thành công ELF(Equipment Living Form), sử dụng chúng để giảm bớt tiêu hao nhân mạng trong chiến đấu.Sau một thời gian, ý thức của chúng phát triển hơn và bắt đầu phản đối, không muốn làm con tốt thí trên chiến trường nữa.Sau cùng, tiến sĩ Einstein đã đạt được thỏa thuận trao trả tự do cho ELF, đổi lại cô chuyển giao công nghệ bí mật này cho Fire Moth( Bướm Trực Hoả).Tuy nhiên sự bình yên này không kéo dài được lâu[ Một thời gian sau ]Một sự bùng nổ năng lượng khiến cho một hố đen nhấn chìm cả lục địa MUTiến sĩ Einstein mở cổng, đưa thành phố nơi cô sống vào bong bóng trong biển Lượng Tử. Có điều rốt cuộc con người ở đây cũng không cầm cự được bao nhiêu thời gian.Einstein mất, chỉ còn "những đứa con" của cô là ELF sinh sống_______________________________________________Ở Trái Đất, Fire Moth tiếp tục bất lực trước sức mạnh của làn sống honkai nhiều vô số kể - Kế hoạch Thánh Kiện (Godkey) được phép tiếp tục.Từ lõi của Luật Giả thứ 7 - Thiên Hỏa Thánh được hoàn thành. Vì nhiệt độ tỏa ra từ nó quá kinh khủng, Kevin là người duy nhất có thể sử dụng được.
[ Vài tuần sau đó ]Tiếng bước chân nặng nề và những âm thanh vang vọng khắp không gian tối mịtGriseo sau khi phẫu thuật xong đã mang lại cho cô bé một năng lực đặc biệt nhưng Griseo như một tờ giấy trắng, vẫn chưa kiểm soát được năng lực của mình.Do lo sợ khả năng của cô bé nên Griseo đã bị đày xuống [ nơi tận cùng ]Đứng trước mặt Griseo là Aponia. Cô nhìn xuống đứa trẻ với nụ cười dịu dàng, đầy thương cảm. Cô quỳ xuống và nhẹ nhàng chạm vào má Griseo, đôi mắt xanh nhìn thẳng vào mắt Griseo. Trên khuôn mặt cô ấy có vẻ dịu dàng, và cô ấy nói nhẹ nhàng.- Tên em là.... Griseo ?Griseo ngạc nhiên trước người phụ nữ và bản tính dịu dàng của cô ấy, nhưng không phải theo chiều hướng xấu. Cô ấy nghiêng đầu sang một bên, ngước nhìn Aponia với vẻ mặt khó hiểu.- Chị không giống những người khác. Tại sao Chị lại tốt như vậy?Griseo nói như thế có lẽ vì mọi người xung quanh luôn sợ hãi khả năng của cô bé, dù cho Griseo không thật sự mong muốnAponia cười nhẹ trước sự quan sát của đứa trẻ. Cô ấy nở một nụ cười ấm áp với Griseo.- Đó là bản chất của tôi. Tôi thích giúp đỡ những người gặp khó khăn.Aponia đưa tay vuốt ve khuôn mặt của đứa trẻ một cách trìu mến- Tôi là ... MANTIS chịu trách nhiệm chăm sóc em, Griseo. Nhưng tôi muốn đối xử tốt với em. Suy cho cùng, con là một đứa trẻ. Việc tôi muốn bảo vệ con khỏi bị tổn hại là điều đương nhiên.Griseo được đưa đến phòng giam của mình, Aponia dõi theo bóng lưng của cô bé cho đến khi nó biến mất. Khi chỉ còn lại 2 người tại nơi bóng tối bao trùm- Griseo... Thật là một tâm hồn trong sáng. Cô ấy xứng đáng nhận được những điều tốt đẹp nhất mà cuộc sống mang lại...Adonis, cậu vẫn đang chìm trong suy nghĩ về những việc cậu phải làm thì được đánh thức bởi lời nói của Aponia- Ừm, tôi cũng có người mình muốn bảo vệ và cô ấy cũng xứng đáng với những điều tốt đẹp nhấtAponia có vẻ bất ngờ trước những lời này nhưng sau đó cô nở một nụ cười thanh thoắt.Sau khi đưa đứa trẻ được đưa tới [ nơi tận cùng ] thì vài ngày đã trôi qua.[ Tại phòng giam của Griseo]Khác với nhưng nơi bình thường tại đây được trang trí như một căn phòng dành cho trẻ em, những bức tường rực rỡ sắc màu, những bức tranh, màu vẽ, giấy và giá đỡ tranh nằm la liệt khắp phòngỞ giữa căn phòng đó là một đứa trẻ với mái tóc xanh trời. Cô đang cầm trong tay một cây bút nhưng bức tranh vẫn chỉ là một mảng trắng. Nhìn từ dáng vẻ thì giống như cô đang suy nghĩ về một thứ gì đó. Cô lấy ra từ trong đống đồ một cuốn tập và viết vào đó những suy nghĩ của mìnhSau một thời gian, Mama Aponia thường xuyên đến phòng tôi để kiểm tra. Chúng tôi sẽ nói về 1 ngày của mình. Nụ cười cô ấy làm tôi nhớ đến mẹ tôiMột ngày nọ, cô ấy hỏi tôi tại sao luôn ở một mình trong phòng. Tôi đã nói là tôi không thích ở gần nhiều người. Họ quá ồn ào và luôn nói những lời tôi không hiểu. Nhưng... sau khi cô ấy đến với tôi, tôi không muốn ở một mình nữa. Mẹ Aponia thường xuyên đến đây chỉ để ở bên tôi và tôi rất vui vì điều đó.Mama Aponia luôn nói với tôi rằng tôi thông minh và xinh đẹp. Tôi không biết những điều đó có nghĩa là gì, nhưng tôi thực sự thích khi cô ấy nói điều đó. Cô ấy thậm chí còn nói, tôi đã xinh đẹp rồi. Chỉ cần dũng cảm hơn.Tôi không hiểu làm sao mình có thể dũng cảm hơn khi bản thân không dám làm gì cả. Nhưng cô ấy luôn cho tôi lòng can đảm. Cuối cùng, tôi đã học được một số từ. Những thứ như vui, buồn, hạnh phúc, tức giận... Thậm chí còn có những ý tưởng trừu tượng hơn, như tình yêu và hy vọng nữa.........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................Cô bé dừng lại vì không biết nên viết gì tiếp, thì bỗng cánh cửa mở ra, một hình bóng quen thuộc xuất hiện và cứ như thế, mối quan hệ "mẹ con" của Griseo và Aponia hình thành[ Một hôm nào đó ]Hôm nay lại có 1 người nữa đến nhưng không như những lần trước, cô dừng phía trước phòng giam của Adonis- Hi~nhớ tôi không~cô gái xinh đẹp như hoa, Elysia đây~- Ừm, xin chào ElyCô gái có vẻ khá thất vọng khi nhìn thấy phản ứng của Adonis- Cô đến đây để tìm Kalpas à - ừm~tôi đến đây để thuyết phục cậu ấy~À và phải gắn giới luật để kìm chế cậu ấy nữa~Nếu không sự nhiệt tình của cậu ấy sẽ áp đảo tôi mất~Tôi cười một cách vô thức khi nói chuyện với Ely, sau khi nói xong cô nhanh chóng đến chổ KalpasTrước khi đi cô ấy nói vọng lại- À~và cậu sẽ được thả tự do sớm thôi vì chúng tôi cần sự trợ giúp của cậuCô ấy nháy mắtNhờ Elysia, Kalpas rời khỏi nhà giam và gia nhập Cocoon/Nhộng Độc_________________________________________________Lục địa MU sau khi mở Cổng Sao kết nối với Mặt Trăng, họ cũng tạo nên Mắt Hải Vực để đi vào Biển Lượng Tử.Tiến sĩ Enstein của lục địa MU chế tạo thành công ELF(Equipment Living Form), sử dụng chúng để giảm bớt tiêu hao nhân mạng trong chiến đấu.Sau một thời gian, ý thức của chúng phát triển hơn và bắt đầu phản đối, không muốn làm con tốt thí trên chiến trường nữa.Sau cùng, tiến sĩ Einstein đã đạt được thỏa thuận trao trả tự do cho ELF, đổi lại cô chuyển giao công nghệ bí mật này cho Fire Moth( Bướm Trực Hoả).Tuy nhiên sự bình yên này không kéo dài được lâu[ Một thời gian sau ]Một sự bùng nổ năng lượng khiến cho một hố đen nhấn chìm cả lục địa MUTiến sĩ Einstein mở cổng, đưa thành phố nơi cô sống vào bong bóng trong biển Lượng Tử. Có điều rốt cuộc con người ở đây cũng không cầm cự được bao nhiêu thời gian.Einstein mất, chỉ còn "những đứa con" của cô là ELF sinh sống_______________________________________________Ở Trái Đất, Fire Moth tiếp tục bất lực trước sức mạnh của làn sống honkai nhiều vô số kể - Kế hoạch Thánh Kiện (Godkey) được phép tiếp tục.Từ lõi của Luật Giả thứ 7 - Thiên Hỏa Thánh được hoàn thành. Vì nhiệt độ tỏa ra từ nó quá kinh khủng, Kevin là người duy nhất có thể sử dụng được.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me