Honkai Star Rail Mynaxa The Colours That You See
Chào, tôi là Mydei ở công viên đây.
Cảm ơn anh đã dành thời gian cho tôi hôm nay.
Những bức vẽ của anh đều rất đẹp, tôi khá thích tranh về Quảng trường Kephale đấy.
Soạn tin nhắn ra như vậy rồi nhưng cũng phải xóa đi, đánh lại mấy lần thì Mydei mới dám gửi đi. Hắn sau đó bỏ điện thoại xuống bên cạnh gối, kéo chăn lên, muốn đi ngủ trong khi tim còn đập thình thịch.Ting! Hả? Là thông báo tin nhắn ư? Chầm chậm kéo phần thông báo xuống, Mydei nhìn thấy tên người gửi kia chính là Anaxa thật. Một phần trong hắn bắt đầu nghĩ liệu có phải nhắn vào lúc này ảnh hưởng tới giờ ngủ của anh rồi không?Chào buổi tối. Tôi mới là người phải cảm ơn anh vì đã giúp tôi sáng nay.Tôi khá bất ngờ là anh thích bức tranh đó, có thứ gì làm anh hứng thú sao?Có chứ, bởi vì bức tranh của Anaxa có gì đó không giống với Quảng trường Kephale hiện tại. Trong lịch sử của thành phố Okhema ghi lại câu chuyện về vị thần Kephale - vị thần đã tạo ra vạn vật, bảo vệ thành phố và đưa thành phố phát triển ở những thời kì đầu. Người dân ở đây đều một lòng hướng về Kephale, như cách Kremnos tin rằng Nikador - thần chiến tranh đã cho họ sức mạnh. Quảng trường Kephale được thành lập từ rất lâu về trước cũng là vì tôn thờ vị thần này, để đời đời họ nhớ về công lao của ngài.Quảng trường rất rộng, được xây theo hình tròn và ở giữa là bức tượng Kephale đang gánh vác thế giới, tay ngài mở rộng như sẵn lòng ôm lấy chúng sinh. Nhưng bức tranh màu nước chỉ có tông xanh dương, xanh xám và tím của Anaxa làm ta liên tưởng tới một góc bị lãng quên của quảng trường, nơi mà ánh sáng không tìm được tới, nơi chỉ có những con người bị bỏ rơi mới thấy được, nơi mà không nhìn thấy cả thần. Nhưng Mydei không nói ra suy nghĩ này.Tôi thấy một góc nhìn khác về quảng trường Kephale mà trước giờ tôi chưa để ý tới.
Mà cách dùng màu của anh đúng là không hề tầm thường chút nào.
Anh học vẽ bao lâu rồi?
Tôi là sinh viên trường nghệ thuật Aquila đấy.Chà, Mydei cảm thán, không ngờ có thể gặp được sinh viên của Aquila - ngôi trường của những đỉnh cao nghệ thuật, từ thi ca nhạc họa đến các môn nghệ thuật mới như nấu ăn, pha chế, miễn là vì cái đẹp, Aquila đều không thiếu.Anh trông cũng rất trẻ, còn là sinh viên?Sinh viên năm tư đại học Chrysos, chuyên ngành kiến trúc.
Ah, anh hơn tôi một tuổi. Thảo nào quán cà phê của anh đẹp vậy. Mydei định hỏi sao Anaxa biết thì nhớ ra danh thiếp có rõ hình ảnh chụp một góc quán rồi.Nó sẽ còn đẹp hơn nếu cậu đến tận nơi đấy.
Ngày mai cậu rảnh chứ?
Lần này phản hồi đến chậm hơn trước, có vẻ Anaxa đang suy nghĩ.Rảnh, sáng tôi tới chỗ anh.Được, tôi đợi.
Quán của tôi rộng lắm, cậu mang đồ vẽ theo cũng được.
Tôi cũng tò mò xem nơi đây sẽ cho cậu cảm hứng gì.
Hai người sau đó chúc ngủ ngon rồi tắt máy. Và Mydei chưa bao giờ hồi hộp như đêm ấy.
~~~//~~~
- Cas, lại đây.
Castorice thấy Mydei gọi cô, trên bàn còn có miếng bánh nên đoán thế nào cũng được hắn cho thử. Cô nhanh chân bước tới, háo hức nếm món ăn Mydei vừa làm xong.
- Wow, ngọt ngọt, thanh thanh, ăn vào mùa hè là quá phù hợp!
- Vậy à?
Mydei cũng thử một miếng. Xem ra hắn lại có thêm món ăn nhẹ mới trong thực đơn rồi.
- Phải rồi, tầng hai đã dọn xong chưa?
Castorice gật đầu rồi hai anh em lại cùng nhau chuẩn bị bánh ngọt, quầy đồ uống đã sẵn sàng hoạt động, chỉ cần thêm mấy miếng bánh kem thơm ngon ra tủ kính nữa là được. Phainon từng nói có thể thêm bánh mặn để cho đa dạng.
Tiếng chuông cửa vang lên, không biết là lần thứ mấy trong buổi sáng nhưng Mydei đều vô thức nhìn về phía chiếc cửa mái vòm hết.
Chỉ là lần này, người bước vào không ai khác chính là Anaxagoras - thiếu niên Mydei đã gặp sáng hôm qua.
Anaxa liếc qua cửa hàng một chút rồi mới để ý tới Mydei đứng sau quầy thanh toán, anh tiến tới, còn hắn niềm nở chào anh.
- Cậu tới rồi sao? Đường đi không xa chứ?
Anaxa lắc đầu, anh đọc danh sách một lúc rồi quyết định chọn một tách trà hoa nhài nóng.
- Tôi dẫn cậu đi một vòng nhé.
- Không cần, làm ảnh hưởng tới công việc của anh rồi.
- Là tôi mời cậu tới mà, nào, đi.
Mydei bước ra khỏi quầy thanh toán, tay hướng về phía trước, ngụ ý muốn Anaxa đi cùng mình.
Là người con của Kremnos, Mydei đã mang đến quán cà phê ở Okhema một cảm giác như họ đang bước vào ngôi thành cổ của những vị tướng lừng danh nhất Amphoreus, vừa uy quyền, nhưng cũng có nét yên bình, ấm áp như được tắm trong ánh sáng hào quang từ Kremnos.
Hoa văn trên tường, trần nhà, trên nội thất đều mang đặt trưng của những ngôi đền cổ, thể hiện sự mạnh mẽ trong từng nét chạm khắc tinh xảo. Trên tường còn có hình tượng đầu sư tử. Không gian tràn ngập trong sắc vàng, đỏ và trắng. Màu xanh tới từ hồ nước nhỏ ở một góc quán và những cành cây trang trí vừa làm dịu đi nét vàng, vừa tái hiện lại khung cảnh một góc của thành Kremnos cổ chân thật.
Đến Anaxa cũng không thể không thán phục trước sự độc đáo này khi mắt anh mở to hơn một chút, bất ngờ trước những gì trước mắt, dù anh tự nhận bản thân không phải người quen đứng trước ánh sáng rực rỡ nào cả.
Vậy nên Anaxa có chút gì thấy lạc quẻ khi bước vào.
Mydei đưa anh lên tầng trên. Về kiến trúc thì hai tầng không khác nhau, nhưng tầng trên có vẻ ít người hơn, còn có chỗ ngồi ở ngoài ban công, nơi có những nhánh cây leo thả mình tự do, nhẹ nhàng di chuyển theo chiều gió thổi.
Từ một nơi thành cổ Kremnos nhìn ra không gian rộng lớn, hiện đại, yên bình của Okhema mà vẫn hài hòa không gian, Anaxa phải công nhận Mydei trẻ như vậy nhưng có rất nhiều tố chất để trở thành kiến trúc sư nổi tiếng trong tương lai.
Anaxa quyết định ngồi lại ở ban công tầng hai. Từ đây, anh không chỉ nhìn được toàn bộ bên trong hàng cà phê mà còn có thể thấy công viên, thấy đường phố và con người ở bên dưới, nhìn lên sẽ thấy bầu trời xanh mênh mông.
- Tôi xuống chuẩn bị đồ cho cậu.
Sau khi Mydei rời đi, Anaxa lấy trong túi ra một quyển sổ vẽ A5, loại giấy dày 300gsm, thích hợp cho tranh hôm nay anh chọn là tranh màu nước.
Điện thoại Anaxa vang lên tiếng thông báo.
"Nộp bài đúng hạn nhé, anh trai!" - Hyacine, cùng hình dán ngựa một sừng ở dưới.
- Con bé này. - Anh thở ra.
~~~~~//~~~~~
To be continued
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me