Hoonjake Sungjake Duyen Troi
Em không nhìn thấy mặt Sunghoon, cũng không nghe được tiếng anh trả lời, nỗi xấu hổ vừa rồi hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại sự căng thẳng và cảm giác kỳ lạ đó, không hiểu sao lại vô thức cong mông lên.Chẳng lẽ là muốn đối phương tiếp tục đánh mình sao? Thật bất thường.Park Sunghoon quả nhiên lại vỗ vào mông em, lực tay so với vừa rồi đã nhẹ hơn một chút, nhưng sau đó trong lòng anh lại dâng lên một cảm giác ngứa ngáy, cùng với sự xâm nhập của dương vật, cảm giác đó biến thành những mồi lửa, đốt cháy chút lý trí ít ỏi còn sót lại của anh."Thích quá... ư..."Jaeyun nằm sấp người, túm lấy vạt áo ngủ trước ngực nhét vào miệng, eo bị nắm giữ lơ lửng, toàn bộ máu dường như dồn hết lên nửa thân trên đang cúi thấp, phía sau cổ càng lúc càng nóng, trán cũng đổ mồ hôi. Em đưa tay vòng ra sau gáy sờ lên chỗ da sưng đỏ. Như có một luồng điện chạy qua toàn thân, sự tê ngứa men theo cổ len lỏi đến tận xương cụt, kích thích Jaeyun lần nữa nhấc nửa thân dưới lên.Mông tròn bị đánh thêm một cái, em không nhịn được mà kêu lên dù trong miệng vẫn còn đang ngậm áo."A." Sim Jaeyun rên một tiếng ngắn ngủi, lại xấu hổ vùi mặt vào trong chăn."Ngẩng đầu lên kẻo lát nữa không thở được, hay là... em muốn chơi trò ngạt thở à?"Park Sunghoon cúi người xuống, tay luồn ra phía trước Sim Jaeyun nắm lấy chiếc cổ thon gầy, ngón tay cái vuốt ve yết hầu nhô lên, khiến Jaeyun lại run rẩy toàn thân, thở ra một hơi dài.Em chống người dậy, nhìn bàn tay anh từ cổ mình trượt xuống, cởi từng cúc áo trên người em ra. Hơi thở anh nóng hổi rơi trên tuyến thể mẫn cảm. Sim Jaeyun cảm thấy chỉ dựa vào vị trí sau gáy này thôi cũng có thể bắn thêm vài lần nữa, sao không ai bảo em rằng một Omega lại nhạy cảm đến vậy chứ.Trước đây khi ở bên Park Sunghoon, em có phản ứng thái quá thế này không? Nhưng hình như ngay cả hình ảnh khi hai người ân ái em cũng không nhớ rõ, chỉ có thể dựa vào những việc đang diễn ra để gợi lại từng mảnh ký ức vụn vặt...Đầu ngón tay của Park Sunghoon rơi xuống ngực em mà xoa tròn, nhưng nhất quyết không chạm vào nhũ hoa dựng đứng, cự vật trong hậu huyệt lại không ngừng ép vào sâu hơn, trực tiếp xâm nhập khoang sinh sản, nhưng Sim Jaeyun thấy rất xa lạ với cảm giác này.Đột nhiên cả người em bị nhấc bổng lên, tấm lưng cách một lớp áo áp vào ngực Sunghoon, hai tay Jaeyun nắm chặt lấy cánh tay đang ôm trước ngực mình, eo vô thức cong xuống, còn nghĩ như vậy sẽ tiện cho người phía sau làm hơn, không ngờ lại bị đánh thêm một cái."A! Đau quá, anh đừng đánh nữa, ngày mai em không ngồi được trên ghế mất." Vừa nói xong em mới nhớ ra ngày mai mình không phải đi làm."Vậy em nhấc mông lên là có ý gì?""Em... em không nhấc nữa."Jaeyun sờ lên chăn muốn nằm xuống, nhưng cổ lại bị giữ chặt kéo về phía sau, lưng đổ một lớp mồ hôi mỏng, khi áp vào cơ thể cũng nóng hổi của Park Sunghoon thì thật không dễ chịu, nhớp nháp vô cùng.Dương vật trong hậu huyệt ra vào chậm rãi hơn, nhưng luôn chạm đến cái nơi khiến em cảm thấy rất lạ lẫm kia.Mỗi lần Sim Jaeyun muốn hỏi Park Sunghoon một câu, cổ lại bị kéo mạnh về phía sau đến mức em đỏ mặt không dám hé ra lời nào. Bây giờ quần áo bị lột sạch, hai đầu nhũ hoa nhỏ nhắn trước ngực cũng liên tục bị kéo ra, vừa đau đớn vừa tê dại, khiến cả người em run lên vì hứng tình."Hửm? Ngực cũng nhạy cảm vậy sao?"Một bên tóc mai bị ép xuống, giọng nói của Sunghoon kề sát bên tai, Jaeyun biết đối phương đang hôn tóc mình, nhưng em hoàn toàn không còn sức để thốt lên một câu nào hoàn chỉnh, hơi thở run rẩy, chỉ có thể phát ra những tiếng nghẹn ngào.Sunghoon nắm lấy hông em mà thúc vào trong, quy đầu chạm vào khoang sinh sản đang đóng chặt, miệng khoang khít khao đến nỗi khiến anh thở hổn hển, sau đó cúi đầu cắn lên tuyến thể của Jaeyun.Khoang sinh sản đột nhiên bị căng ra không mấy dễ chịu, sự ngứa ngáy quen thuộc bỗng ùa về. Lần này cảm giác ấy lại từ sâu bên trong động thịt lan ra xung quanh, Sim Jaeyun chỉ thấy rất bất an, lỗ nhỏ càng ngày càng đau nhức dữ dội, em nắm lấy bàn tay đang loạn xạ xoa nắn ngực mình, dùng sức bóp chặt cổ tay Park Sunghoon đến mức tay anh tê rần rồi buộc phải buông ra."Nhẹ một chút, quá nhiều rồi, mình nghỉ một lát được không?" "Không được." Ai làm tình mà còn nghỉ giữa hiệp chứ, đâu phải chơi trò chơi đâu. Park Sunghoon lại cắn một cái lên tuyến thể, nắm lấy thắt lưng mềm mại và gầy nhỏ của đối phương mà đâm mạnh, bàn tay trước ngực vuốt xuống bụng dưới, còn thỉnh thoảng ấn vào. Tần suất va chạm ở nơi hoan ái cũng ngày càng nhanh, Sim Jaeyun bị thúc mạnh đến mức không khép được miệng, những âm thanh phát ra đều là tiếng nỉ non đứt quãng.Khi sắp bắn ra lần nữa, một cảm giác căng tức đột nhiên ập đến, tích tụ ở vùng bụng dưới. Jaeyun cúi xuống nhìn chỗ đó, chỉ thấy bụng mình bị những động tác thúc đẩy ra vào tạo thành hình dạng nhô lên. Quả thật vòng eo của em quá nhỏ, người cũng quá gầy, đến mức hình ảnh này trong mắt em có chút đáng sợ."Chậm lại... ư ư, Sunghoon, sợ quá." "Sao vậy?" Park Sunghoon nghe vậy thì dừng lại, nhưng dương vật vẫn chôn sâu bên trong. Theo hướng mắt của Jaeyun, anh nhìn xuống bụng dưới hơi gồ lên, liền đưa tay chạm vào, đồng thời ấn vào chỗ nhô ra, dương vật đang chạm tới thành khoang và cơ hoành cũng cảm nhận được lực đẩy này, mơ hồ có một cảm giác thỏa mãn hơi bệnh hoạn."Thoải mái không?" "Thoải mái... nhưng em muốn đi vệ sinh, anh bế em vào được không, kỳ lạ quá... cảm giác không giống như sắp bắn ra gì cả." "Là sắp bắn rồi, chính em lén lút sờ nó." "Em không có, em... em bị anh thúc như vậy, có còn dám sờ vào đâu." "Thần kỳ thế, vậy ra thật sự có thể dựa vào làm tình từ phía sau mà bắn được." Nói xong Park Sunghoon lại ôm người kia đẩy mạnh về phía trước, nhìn hai điểm trên ngực bị bóp đến đỏ ửng liền đưa tay chạm vào, hoàn toàn không để ý đến chuyện đối phương vừa nói muốn đi vệ sinh.Sim Jaeyun cảm thấy cách Park Sunghoon ân ái thật kỳ lạ, mỗi lần mơn trớn dạo đầu đều rất dịu dàng, sẽ dùng đầu ngón tay lướt qua da thịt, nhưng ngay sau đó lại là những động tác xoa nắn thô lỗ, em rất sợ đầu nhũ hoa của mình thật sự bị đối phương kéo đứt."Không được không được, tuyệt đối không... dừng lại.""Em muốn đi vệ sinh cũng phải bắn ra rồi mới được đi, cứ tiếp tục làm xong đã, dù sao giường bẩn rồi thì ra phòng khách ngủ cũng được.""Bộ... bộ đồ ngủ này, em mới mua." Còn chưa kịp mặc đi ngủ đã bị làm bẩn, Jaeyun có chút không nỡ, biết vậy lúc nãy nên cởi quần áo rồi mới cùng đối phương làm mấy chuyện đó. Tay áo và cổ áo toàn là tinh dịch của Park Sunghoon, quần thì bị ném sang một bên. Sunghoon tuy rằng chưa thoát y hoàn toàn nhưng cũng bị mồ hôi làm cho ướt gần hết rồi.Park Sunghoon đương nhiên sẽ không để Sim Jaeyun đi, anh trực tiếp ôm chặt em đè xuống giường, giam cầm người dưới thân mà ra vào mạnh mẽ. Jaeyun bị đè tới nỗi dù thế nào cũng không động đậy được, dương vật đã cương cứng đến mức muốn nổ tung cũng bị ép ma sát vào chăn nệm. Em túm lấy chăn khóc lóc kêu la, vừa khóc vừa đá chân."A, hỏng rồi hỏng rồi, làm bẩn mất rồi... huhu Park Sunghoon..."Sim Jaeyun nắm chặt chăn, nghẹn ngào khóc lóc nói năng lung tung, cảm nhận được chiếc chăn dưới thân từng chút từng chút bị ướt đẫm. Ngay khoảnh khắc em xuất tinh, chân phải cũng theo đó mà co giật kịch liệt, gốc đùi bị Park Sunghoon đè chặt, mỗi một giây run rẩy đều dán sát vào cơ thể anh. Em thật sự bị Sunghoon làm cho tiểu tiện luôn rồi, trước đây chưa từng bị đối phương chơi đến mức như vậy, nhưng trong tâm trí em lại cảm thấy những hành động này đều rất quen thuộc, bao gồm cả lúc ngậm dương vật của Park Sunghoon và bị bắn đầy lên mặt...Park Sunghoon đứng dậy, nhéo nhéo bắp đùi đang run rẩy của Sim Jaeyun, còn chọc một cái vào cặp mông vốn đã bị đánh đến đỏ ửng. "Ưm... anh đừng đánh nữa." Jaeyun đưa tay che mông, sợ Sunghoon không vui sẽ tiếp tục vỗ mông mình.Sunghoon lật người em lại, không phải để hôn mà là kéo một chân em ra, lại đưa dương vật chôn sâu vào lỗ nhỏ ướt át đỏ bừng. Anh ôm Jaeyun lên hệt như ôm búp bê rồi cất bước. Sim Jaeyun vẫn còn trong giai đoạn sau cực khoái, tay chân vô lực, nhưng đùi em lại theo phản xạ có điều kiện mà kẹp chặt eo đối phương.Đến phòng tắm, Jaeyun vẫn còn khóc, em ôm cổ Sunghoon không ngừng kêu gào."Làm tình khiến em khó chịu đến vậy ư? Khóc thành ra bộ dạng này luôn rồi."Park Sunghoon không đặt người kia xuống mà dựa em vào tường, dùng tay lau nước mắt vương trên mặt Sim Jaeyun. Quả nhiên, không khác gì trong ấn tượng của anh, Sim Jaeyun lúc ở trên giường là hay khóc nhất, mà khóc vậy cũng là đương nhiên, dù sao anh cũng không muốn Jaeyun sẽ khóc vì chuyện đau lòng khác."Không khó chịu, nhưng mà, nhưng mà tè ra giường rồi... không còn mặt mũi nào gặp người ta nữa."Jaeyun vừa nói vừa thút thít, mắt ướt bị hai tay lau đến đỏ hoe, lúc em nức nở thì mật thất phía sau cũng co rút theo. "Chỉ có hai chúng ta thôi mà, em sợ anh nói cho người khác biết à?""Nhưng mà... chính bởi vì người nhìn thấy là anh đó, tè ra giường trước mặt anh như vậy..."Sunghoon nghe vậy thì bật cười thành tiếng, Sim Jaeyun bị anh làm cho đến mức đầu óc mơ màng mà vẫn còn nghĩ đến việc giữ hình tượng nữa chứ. Anh tiến thêm vài bước, ép người kia vào tường. Phòng tắm rộng rãi, hai người họ lại chen chúc trong góc, càng lúc càng dán chặt vào nhau. Jaeyun bị ép đến mức không còn hơi sức thút thít mà chỉ có thể rên lên từng tiếng ái muội. Cự vật dưới mông cũng đâm ngày càng sâu, trực tiếp chọc thẳng vào điểm cuối cùng của khoang sinh sản."Chỗ đó... chặt quá."Nhịp điệu thúc đẩy vẫn rất chậm, nhưng mỗi lần lại mạnh hơn và sâu hơn, Sim Jaeyun che miệng khẽ rên rỉ, thỉnh thoảng còn nấc nghẹn một chút, cho đến khi cảm nhận được một dòng chất lỏng ấm nóng tràn vào nơi được gọi là khoang sinh sản.Bụng dưới ngày càng nặng trĩu, hoặc cũng có thể là do cuối cùng em cũng được thả xuống, khi hai chân chạm đất, cảm giác nặng nề ở bụng dưới càng rõ rệt, vật nóng bỏng đó vẫn tiếp tục bắn vào trong cơ thể em, bên tai là tiếng thở dốc của Park Sunghoon, nghe rất yếu ớt.Nếu không phải eo và mông vẫn bị anh giữ chặt, huyệt nhỏ cũng không ngừng chảy ra chất dịch trơn ướt, em sẽ nghĩ thực ra Sunghoon đang khóc chứ không phải là vừa được thỏa mãn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me