How Much Bao Nhieu Phu La Du Hoa Minh Tuyet Np
Ep 11: TrảNhưng sự thật lại làm bọn họ thất vọng, thậm chí vô cùng bàng hoàng sau khi Datala tuyên bố "Sau khi bàn bạc kỹ, hội đồng ban giám khảo quyết định Mindi sẽ ở lại WOR".-"Cái gì?" Bọn họ có nghe lầm không? Bọn họ nghe thấy kẻ ngu dốt nhất trường, mấy ngày trước thậm chí còn không biết chữ hiện tại được ở lại trường, trải qua một kỳ thi khốc liệt nhất mà ở lại.Chuyện này làm sao bọn họ có thể tin?Nó là một sự chà đạp, chà đạp mạnh mẽ lên tự tôn của bọn họ.Nếu trong vòng bao nhiêu ngày đó Mindi thật sự đã học được chữ, thậm chí nhớ hết được đống kiến thức khổng lồ, sáng tạo được cái gọi là kỳ tích kia, sáng tạo thứ gọi là ngôn ngữ mới, vậy trí tuệ của nàng ta là ở mức nào?Bọn họ học hơn một phần ba cuộc đời, thậm chí chỉ hơn nàng ta được một chút, à không hơn nàng ta về mặt thời gian mà thôi.Thật quá sỉ nhục...Kẻ nào đồn đại nàng ta ngu ngốc từ nhỏ, là kẻ nào? Kẻ nào đã biến bọn họ thành trò cười ngược lại cho nàng ta?Mindi, cô là con người sao?Nếu Mindi nghe được câu hỏi của bọn họ, nàng sẽ đáp "Đúng vậy, nàng là con người mà thôi".Mindi là một người khiêm tốn, nhưng những người đó đối xử với nàng thế nào, nàng sẽ trả lại cho họ như thế, nàng không dùng lời nói, nàng chỉ dùng hành động chứng minh mà thôi.-"Mindi đã sáng tạo ra một loại ngôn ngữ dựa trên âm thanh và bảng chữ cái sẵn có, nói đúng hơn đó là một loại ngôn ngữ mật được quy định theo một hệ thống riêng biệt" Datala đứng ở trên vừa nhìn Mindi vừa nghiền ngẫm, hắn chạm vào mắt kính giống như một con rắn độc thăm thú con mồi.-"Ngày mai hai bài thi của Qa và Mindi sẽ được đặt tại thư viện cho những bạn nào muốn tìm hiểu".Lúc này Datala mới chịu rời khỏi vị trí phía trên mà trở về chỗ ngồi của mình, sau đó là thông báo kết thúc của hội trưởng của các học viên.Một ngày thi ồn ào cuối cùng đã chấm dứt...Mindi rời khỏi đám người ồn ào, trở về ký túc xá thân thuộc của nàng, bước chân có chút vội vã.-"Chúc mừng".Cánh cửa vừa mở ra, bên trong liền truyền đến một thanh âm từ tính, một người đứng trong phòng mặc trang phục trùm kín từ trên xuống dưới, nhìn cũng không khác Mindi cho lắm.Mindi liếc mắt hắn một cái, cũng không đáp lại, nàng chỉ xoay người đóng cửa.-"Nói đi, ngươi vì sao giúp ta?" Mindi nghi hoặc hỏi.Nàng một thân một mình đến nơi này, cho dù có cố gắng đến thế nào nhưng để đối chọi lại với tất cả đám người muốn hãm hại nàng, đương nhiên đều rất khó khăn và bị ảnh hưởng.Nàng không có thời gian để vừa giải quyết tất cả vừa học hành một cách chăm chỉ.Đêm đầu tiên đến nơi này, một người lạ mặt đã đến giúp nàng giải quyết mọi chuyện, lại còn đưa ra yêu cầu chỉ dạy nàng.Mindi kỳ thật rất nghi ngờ hắn, nhưng nàng không có lựa chọn nào khác. Nàng quyết định liều lĩnh một phen, cá cược với người đó.Hắn tìm cho nàng sách vỡ, chỉ bảo tất cả những thứ cần thiết cho nàng tồn tại ở WOR, đem hết tri thức đưa cho nàng, làm cho nàng tiêu thụ hết thảy.May mắn, Mindi đã hấp thụ gần như hoàn toàn mọi thứ hắn yêu cầu, không một lời than trách.Có đi có lại, hôm nay Mindi và hắn hẹn tại nơi này, nàng muốn trả nợ cho hắn càng sớm càng tốt.-"Nói đi, ngươi muốn gì?" Mindi có chút không kiên nhẫn, mày liễu hơi nhíu nhắc lại.-"Nếu ta nói muốn thân thể của ngươi thì sao?" Người nọ đột nhiên yêu cầu làm Mindi có chút giật mình.Mindi cười đến nhạt nhẽo, giống như nghe một thứ gì buồn cười nhất trên đời "Thân thể ta? Người khác còn sợ đến chạy mất dép khi nhìn thấy, ngươi lại muốn thân thể đáng sợ này?"-"Đương nhiên... ta không nói lầm rồi" Người nọ đột nhiên kéo Mindi lại, làm cho nàng đối mặt với hắn, ở góc độ của hắn, hắn có thể thấy rõ nàng nhưng nàng lại không nhìn thấy được mặt hắn, ngoại trừ đôi mắt tinh tường, lạnh lẽo.Người nam nhân này dáng người rất cao, cao đến hơn Mindi một cái đầu. Nếu Mindi cao chưa đến một mét sáu, người nọ đã gần chạm đến một mét chín, cả thân thể lẫn khí chất đều muốn dồn nàng vào đường cùng.-"Nếu ta nói không sợ thì sao?" Hắn nâng lên cằm của Mindi, rất thư thái thưởng thức sự thay đổi biểu cảm của nàng.-"Tùy ngươi, muốn lấy cứ lấy" Mindi không sao cả thỏa hiệp làm nam nhân có chút không hài lòng.-"Ngươi thật nhàm chán, chẳng lẽ ngươi không xem trọng trinh tiết? Hay là...." Hắn cố ý kéo dài thanh âm.-"Nghĩ sao tùy ngươi" Mindi không sao cả đáp, vẻ mặt thản nhiên, trinh tiết thì thế nào, nếu giữ nó mà mất mạng thì làm sao? Cho dù nàng đã từng nghĩ trao nó cho người thật sự thích nàng, yêu nàng, nhưng nếu tình cảnh không cho phép, nàng cũng không phải cứ khư khư mà giữ lại.Chỉ là ở một khía cạnh khác, Mindi cho rằng không ai có thể hứng thú với khuôn mặt và cơ thể hiện tại của nàng, vì thế nàng không sợ.-"Nga... thật mạnh miệng... cái này ta phải kiểm chứng một chút" Nam nhân cười thú vị giống như nhìn thấu được tâm tư của Mindi, bàn tay to lớn thô ráp đi đến trước áo choàng của nàng, nhắm ngay vị trí đồi núi, xoa nắn đi lên.-"Nga...ngươi...a~" Mindi thực sự không thể tin nam nhân này không sợ bị lây bệnh mà chạm vào nàng, cho dù là cách một lớp quần áo...Một lớp vải mỏng manh cũng không che dấu được kích thước ngày càng dâng lên, bàn tay của hắn như có ma lực làm nên xung điện, mỗi lần nắn bóp, Mindi lại hơi run rẩy một chút.Cảm giác rất xa lạ, nhưng lại rất kích thích...Nhưng Mindi cũng không bị hắn dụ dỗ trầm luân, nàng rất nhanh lấy lại được lý trí, đẩy mạnh nam nhân ra ngoài... còn có tặng cho hắn một cú đá.-"Ngươi thật nhẫn tâm, dám như thế đối đãi với ân nhân của mình... nhưng mà người nào vừa nói cứ thoải mái lấy trinh tiết của bản thân đấy nhỉ?" Nam nhân cười đến lạnh lùng.-"Ngươi...".-"Kỳ thật, ta chỉ muốn ngươi làm một việc cho ta, chỉ cần làm được... coi như chúng ta không ai nợ ai".-"Là chuyện gì?"-0-Hôm qua hơi đuối, hôm nay mới trả nợ được ạ. Cầu ủng hộ ~~~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me