TruyenFull.Me

How Much Bao Nhieu Phu La Du Hoa Minh Tuyet Np


Ep 66: Trà trộn (5)

Lus vừa gặp lão quốc vương bàn chuyện xong quay trở lại liền bị một tên lính canh hấp tấp chạy lại thông báo.

-"Ngài Lus... đã xảy ra chuyện".

-"Có chuyện gì?" Hắn nhíu mày hỏi.

-"Ngài Lus, có một đội quân trà trộn vào thành của ta, hiện tại đã là ngày thứ năm" Tên lính lau mồ hôi bẩm báo.

-"Năm ngày... các ngươi làm việc như thế nào mà để bọn chúng vào đây tận năm ngày?" Lus tức giận tát mạnh tên lính một cái làm hắn ngã xấp xuống, hắn sợ hãi cúi thấp đầu.

-"Xin lỗi ngài... là do bọn tôi không tốt..."

-"Sự việc hiện tại thế nào?" Lus lo lắng hỏi, sự việc diễn ra lâu như vậy, không khéo đã có người trà trộn vào cung điện.

-"Thưa ngài... đã có người trà trộn vào nơi này..." Tên lính vừa nói, ánh mắt có chút trốn tránh.

Lus bắt ngay được ánh mắt của hắn, một suy nghĩ lóe lên trong đầu làm hắn có chút sợ hãi.

-"Ngươi nói cho ta biết... ai là người trà trộn vào đây?" Lus bắt lấy vai người nọ, lung lay bờ vai hắn.

Hắn có một linh cảm cực kỳ không tốt.

-"Cái này...là..." Tên lính có chút khó xử cùng sợ hãi, không biết nên bẩm báo thế nào.

-"Nói...mau nói ra cho ta..." Lus bắt lấy cổ hắn... làm cho hắn khó thở, không khí ngày càng cạn dần...

Lus thấy tên nọ sắp không chịu nổi nữa, hắn giật mình buông tay ra.

Tên linh thở dốc xong, hắn mới nhìn Lus, sau đó hạ đầu nhỏ giọng nói "Chính là người ở cùng ngài mấy hôm nay..."

-"Ngươi nói bậy..." Lus tức giận quát hắn, sắc mặt vì giận dữ đã muốn đỏ lên.

-"Tôi không dám gạt ngài... ngài Lus... đây là tin mà quốc vương muốn tôi thông báo với ngài..."

Tên lính ngừng lại một chút, nuốt một ngụm nước miếng, sau đó mới tiếp tục "Nếu không tin, ngài có thể tự mình kiểm tra, nàng ta hiện tại chắc có thể đã bỏ trốn".

Lus lập tức xoay người một trăm tám mươi độ, bước thẳng về phòng ngủ, thẳng chân đá toang cánh cửa.

Bên trong mọi thứ đều đã bị xáo trộn, bàn làm việc của hắn, đến cả tủ quần áo, giường nệm đều bị người nào đó lục tung lên.

Lus ánh mắt trầm xuống.

Hắn đi thẳng đến bình phông, sau đó nhìn căn phòng trống rỗng, hắn cảm thấy lòng tin của hắn giống như sụp đổ.

Trái tim đau thắt lại, cơ thể lạnh lẽo, co rút giống như không hề còn một giọt máu nào... toàn thân hắn đều tiến vào trạng thái đau nhức...

Mindi... vì sao lại gạt hắn?

Chẳng lẽ... hắn không đáng để nàng tin tưởng sao?

-"Ngài Lus..."

Thấy hắn loạng choạng muốn ngã, người bên cạnh liền đỡ lấy hắn, một bên gọi tên hắn.

-"Báo... quân địch đã tràn vào kinh thành, các thành lân cận sớm đã mất đi liên lạc, hiện tại quân ta đang đối đầu trực diện với bọn họ".

-"Ngài Lus... nén bi thương".

Cận vệ khuyên bảo Lus.

Lus bần thần đi lại giường, nơi đó sớm đã lạnh lẽo giống như chưa hề có người nào xuất hiện...

-"Ngươi đi ra ngoài đi" Lus ra lệnh.

-"Nhưng mà..." Cận vệ có chút khó xử.

-"Ngươi không nghe lệnh của ta?" Lus nhíu chặt lông mày, ngữ khí có vẻ tức giận "Ta muốn yên tĩnh một chút".

Tên cận vệ cùng một vài tên lính đi theo rốt cục cũng không tốn thêm thời gian dằn co mà ra ngoài đợi tại cửa.

Trước khi đi khỏi còn không quên lịch sự khép cửa lại.

Đợi cánh cửa khép lại rồi, Lus chạy đến một góc... sau đó lôi ra một cái khăn lụa mà hôm trước Mindi đã dùng...

Hắn đặt lên mũi ngửi... mùi thơm vẫn còn đó...

...

-"Đi thôi" Lus ra ngoài, hôm nay hắn mặc một bộ đấu phục lại không quá nhiều nặng nề, áo giáp màu bạc, lưỡi gươm sắc bén hòa vào vẻ đẹp như thần Hy Lạp của hắn, khí thế bức người.

Lus mang theo một đám người đến gặp ngự lâm quân, bọn họ đã chia sẵn chờ lệnh phát động, gia nhập trận đánh.

Từng là một vùng đất bình yên tràn ngập hương hoa, đêm nay... vương quốc Lily chìm trong loạn lạc.

Tiếng gươm giáo, tiếng khóc than, tiếng la ó sợ hãi.

Một trời biển lửa...

Một đêm... ánh lửa ngập trời...

-"Ngài Lus... ta nghe nói bản đồ đã lọt vào tay bọn họ, ta nghĩ chúng ta nên rút lui bảo toàn lực lượng, đợi chi viện tới" Tên phó tướng lo lắng khuyên can.

-"Không sao, cứ đánh" Lus lạnh lùng bác bỏ ý kiến.

-"Nhưng mà..."

-"Kẻ trái lệnh, xử tử" Lus nằng nặc sát khí ra lệnh, tên nọ liền nhanh chóng ngặm lại miệng, tiếp tục xông lên chém giết.

Giữa chiến trận khói lửa, không ai biết được một tên chủ tướng đang quấn trong tay một cái khăn... giữ chặt một niềm quyết tâm không ai hiểu thấu.

-"Giết... bảo vệ thủ đô... không cho một ai bước vào lãnh thổ" Lus hô lớn một tiếng, binh lính lại giống như tiếp thêm sức mạnh tiến lên sánh vai cùng hắn chiến đấu.

Mà đứng nơi cao nào đó, một nữ nhân tóc buộc đuôi ngựa, đứng hiên ngang trên đỉnh cao nhất, nhìn xuống hết thảy...

-"Tiểu thư... khi nào chúng ta mới xuống dưới? Nếu không đi... ta sợ không kịp..." Một người lên tiếng nhắc nhở.

-"Đi thôi, đem tất cả bọn họ quét sạch, dọn đường cho chúng ta" Nữ nhân cao giọng lên tiếng, đoàn người liền lập tức nhận lệnh dỡ trại bước đi...

Một đêm chìm trong chiến tranh...

-0-

Chào cả nhà, I'm back!!!

Sau một tuần bị tâm lý hiện tại mọi thứ đã ổn lại, nói chung có nhiều việc xảy ra không kiểm soát được nên thế!!!

Ta sẽ cố gắng viết nhanh nhất có thể. Ta còn đang treo một dự án mới đây :((

Mong cả nhà tiếp tục ủng hộ ta <3 Yêu lắm ạ!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me