TruyenFull.Me

Hp Dong Nhan Edited Harry Potter Va Kho Bau Bi Mat Phan 1

Tuy Ivan không định dùng những loại Nghệ thuật Hắc ám này, nhưng quyển sách quả thực rất đáng tham khảo, ghi chép trong đó mang lại cho cậu nhiều chỉ dẫn.

Ngoài Trường Sinh Linh Giá Ba Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ, trong sách còn chứa những phép thuật hắc ám mà trước nay Ivan chưa từng nghe tới. Nhờ nó, giờ đây nếu Voldemort hay bọn Tử Thần Thực Tử sử dụng những ma pháp đó, cậu cũng biết cách hóa giải.

Ivan lật sách thêm một lát, rồi chợt ngẩng đầu.

Cậu bừng tỉnh nhớ ra: bây giờ không phải lúc thong thả đọc sách. Dumbledore và Sirius sẽ quay lại ngay, thời gian để cậu nghiên cứu không còn nhiều.

Bọn họ chắc chắn sẽ không để cậu tiếp xúc với những cuốn sách Hắc Ma Pháp này, đặc biệt là quyển Bí mật của Nghệ thuật Hắc ám còn ghi chép cả phương pháp chế tác Trường Sinh Linh Giá.

Ivan không thể đọc ở đây. Cậu cần mang chúng đi, chờ lúc vắng vẻ mới từ từ nghiên cứu.

Cậu nhíu mày nhìn đống sách dày cộm trước mặt. Những cuốn này vừa to vừa nặng, mang theo thực sự bất tiện. Chỉ riêng quyển Bí mật của Nghệ thuật Hắc ám cũng đủ khiến cậu phải gắng sức, chứ đừng nói đến việc bê hết cả chồng. Không thể làm thế được, cậu buộc phải nghĩ cách khác.

Cách tốt nhất chính là dùng Bùa Mở Rộng Không Gian, loại phép có thể phóng to không gian bên trong túi hay balo, cho phép bỏ vào bao nhiêu đồ cũng được mà không lo trọng lượng hay kích thước.

Nhưng bùa này cực kỳ phức tạp, khó thi triển. Ivan từng thử vài lần nhưng đều thất bại, bây giờ gấp gáp thì càng không thể thành công.

Cậu nghĩ ngợi một chút rồi rút đũa phép ra.

Nếu không dùng được Bùa Mở Rộng Không Gian, cậu sẽ dùng Bùa Thu Nhỏ.

Vài hôm trước, khi chạm trán Aragog trong Rừng Cấm, Ivan đã định dùng chú này với nó nhưng không thành công. Sau khi về lâu đài, cậu chăm chỉ luyện tập, và giờ đã nắm vững.

"Reducio!"

Ngay khi lời niệm chú vang lên, ánh sáng lam lóe ra từ đầu đũa. Cuốn sách dày cộp lập tức thu nhỏ lại, chỉ còn bằng nửa bàn tay.

Ivan hài lòng gật gù, nhặt nó lên. Quyển sách giờ bé gọn như bỏ túi, nhưng trọng lượng thì vẫn nguyên như cũ. Nếu không tận mắt chứng kiến, thật khó tin một quyển sách nhỏ bé thế này lại nặng đến vậy.

Cậu cẩn thận nhét Bí mật của Nghệ thuật Hắc ám vào ngực áo, sau đó tiếp tục thu nhỏ thêm vài cuốn khác, đến khi không thể lấy thêm được nữa mới thôi.

Chỉ vừa hoàn thành xong, Sirius đã cùng Dumbledore quay trở lại.

Dumbledore khoác áo choàng đen dài, trên tay cầm chiếc mề đay mang biểu tượng Slytherin, gương mặt ông chưa bao giờ nghiêm trọng đến vậy.

"Giáo sư, chúng con vừa nghe Kreacher kể lại..."

"Regulus... trong cái hang động ấy... chúng ta cần phải..."

Thấy Dumbledore, Harry và Hermione vội vàng chạy tới, nói dồn dập.

Ivan cũng chậm rãi bước lại gần, đứng bên cạnh Sirius. Cậu không dám đi nhanh, sợ những cuốn sách giấu trong ngực rơi ra ngoài.

"Harry, Hermione, ta đều đã biết rồi. Trên đường đi, Sirius đã kể hết mọi chuyện." – Dumbledore nói với hai đứa, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào Ivan. Trong đôi mắt xanh nhạt ấy lấp lánh tia dò xét, rồi ông chậm rãi tiếp lời:

"Nói thật, ta không ngờ các con lại tìm thấy... và thậm chí phá hủy được vật này."

"Chỉ là tình cờ thôi ạ. Biểu tượng Slytherin trên chiếc mề đay quá bắt mắt, nên con tò mò cầm lên xem, không ngờ lại..." – Ivan đáp.

"Và cũng thật 'tình cờ', con lại mang theo răng rắn khổng lồ bên người. Quả là một sự trùng hợp đáng kinh ngạc, Ivan." – Dumbledore nói, rồi trao lại chiếc mề đay cho cậu – "Nhưng ta vẫn phải cảm ơn con. Nhờ những nỗ lực của con, vật này đã bị phá hủy hoàn toàn, thứ bên trong đã biến mất."

Ivan lùi nửa bước, đeo chiếc mề đay lên cổ.

Đối diện gương mặt già nua đầy nếp nhăn của Dumbledore, cậu không chắc ông có phát hiện ra điều gì không. Dưới ánh mắt soi thấu ấy, Ivan cảm thấy bí mật mình che giấu đang bị nhìn thấu hoàn toàn.

Ít nhất, cậu tin rằng Dumbledore đã nhận ra mình đang giấu một cuốn sách Nghệ thuật Hắc ám.

"Con không hiểu, thưa giáo sư." – Harry nhíu mày khó hiểu, cùng Hermione nghe chẳng hiểu Dumbledore và Ivan đang nói gì – "Chiếc mề đay này rốt cuộc là gì? Tại sao Voldemort lại giấu nó, còn Regulus thì mạo hiểm lấy đi?"

"Giống như cuốn nhật ký năm ngoái, đây cũng là một vật phẩm Nghệ thuật Hắc ám do chính Tom Riddle chế tác – cực kỳ tà ác, và cũng vô cùng quan trọng. Hắn chắc chưa từng nghĩ Regulus lại dám lấy nó ngay trước mắt mình." – Giọng Dumbledore thoáng có chút tiếc nuối – "Voldemort luôn mù quáng tin tưởng vào những bùa chú bảo vệ mình tạo ra, và chẳng bao giờ nghĩ Kreacher sẽ rời khỏi hang động. Thói quen của hắn từ trước đến giờ vẫn vậy – không bao giờ hiểu thấu những điều tưởng chừng nhỏ nhặt."

"Vậy chiếc mề đay này rốt cuộc là gì, thưa giáo sư?" – Hermione lại hỏi.

"Nếu ta đoán không nhầm... đây chính là một Trường Sinh Linh Giá."

"Trường Sinh Linh Giá ư?" – Harry càng thêm mơ hồ, quay sang nhìn Hermione.

Hermione chỉ lắc đầu, cô chưa từng nghe qua thứ này bao giờ.

Khác với hai người bạn, Ivan lại chấn động. Cậu không ngờ Dumbledore lại nói thẳng ra. Cậu vốn tưởng thầy sẽ giữ bí mật. Có vẻ như sau khi đối diện cả cuốn nhật ký lẫn chiếc hộp trang sức, Dumbledore đã chắc chắn Voldemort chế tạo Trường Sinh Linh Giá  – hoặc có lẽ, ông đã có một kế hoạch mới.

Về phần Sirius, khi nghe đến từ "Trường Sinh Linh Giá ", sắc mặt ông lập tức tái nhợt. Dù từ trước đã nghi ngờ chiếc hộp này bất thường, ông chưa bao giờ nghĩ nó lại là một Trường Sinh Linh Giá .

Ông từng nghe qua ít nhiều về thứ ma pháp cổ xưa, tàn ác này. Dù chưa rõ chi tiết, nhưng chắc chắn nó vô cùng quan trọng. Không lạ khi Regulus chấp nhận hi sinh mạng sống chỉ để lấy nó đi.

Nghĩ đến hành động anh hùng của em trai, nỗi buồn trong lòng Sirius bỗng nhường chỗ cho niềm tự hào. Ông thực sự kiêu hãnh về Regulus.

"Thưa giáo sư..." – Harry định hỏi tiếp, muốn biết Trường Sinh Linh Giá  là gì.

Nhưng Dumbledore không trả lời. Ông cúi xuống nhìn Kreacher rồi nói:
"Ta vừa nghe Sirius kể, chiếc mề đay này từng được Voldemort giấu trong một hang động. Ta muốn đến đó xem thử, có lẽ còn manh mối gì. Kreacher, ngươi có sẵn lòng dẫn đường không?"

"Vâng, thưa ngài." – Kreacher khàn giọng đáp – "Kreacher sẵn lòng dẫn các ngài tới hang động... nhưng còn cậu chủ Regulus..."

"Chúng ta sẽ mang Regulus trở về." – Dumbledore nghiêm nghị nhìn Kreacher – "Không nghi ngờ gì nữa, cậu ấy là một anh hùng, và xứng đáng được tôn vinh."

"Chờ đã, thưa giáo sư, chúng con cũng muốn đi!" – Harry vội vàng nói, chẳng còn quan tâm đến chuyện hồn khí là gì nữa. Cậu sợ mình nói thêm sẽ mất cơ hội theo Dumbledore.

"Ta có thể đưa ba đứa đi." – Dumbledore gật đầu, mắt lại một lần nữa dừng trên Ivan – "Nhưng các con phải hứa giữ bí mật tuyệt đối. Trước khi ta cho phép, không được kể chuyện này với bất kỳ ai, kể cả với Weasley."

Ivan gật đầu. Hermione hơi do dự rồi cũng gật theo.

"Ngay cả Ron cũng không được ạ?" – Harry chần chừ hỏi.

"Đúng vậy."

Ba người nhìn nhau một thoáng, rồi Harry cũng gật đầu:
"Vâng, thưa giáo sư."

"Rất tốt. Ta nghĩ chúng ta có thể xuất phát ngay bây giờ." – Dumbledore nói, xoay người và rút đũa phép ra.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me