Hsr Mozeqiu Qua Tim Va Cao Hong
Bối cảnh: Trường học
Tsudere top x Tâm Cơ bot
!Cảnh báo: OCC, Có H
! Moze đã offline
! Jiaoqiu đã offline"Đi thôi." Moze nói rồi cả hai cùng nhau bước ra khỏi phòng giáo viên. Hai người đi dọc hành lang và một lúc sau mới ra được do quá đông học sinh"Dạo này lớp anh thế nào?" Feixiao mở lời hỏi "Cũng được. Không quá tệ. Bây giờ cũng đỡ nghịch hơn trước." Moze nói. "Lớp tôi cũng thế. Không biết sư phụ Jiaoqiu thì sao nhỉ?" Cô nói tiếp"Tốt nhất đừng quan tâm" Moze chốt một câu Cả hai đã đi đến khu công viên gần đó để lại đồ ở băng ghế gỗ rồi giãn cơ chuẩn bị chạy bộ. Cả hai cũng xuất phát, chạy được một lúc thì thấy được cảnh khá không tế nhị. Người đàn ông tóc trắng đang hôn một cậu thiếu niên tóc vàng. Cả hai ngơ ra rồi lập tức nhận ra đó là Jing Yuan và Yanqing"Cô có đề xuất gì không?" Moze hỏi"Chụp lại rồi gửi cho hiệu trưởng?" Tai của Feixiao khẽ giao động"Thôi hay bỏ cái gửi hiệu trưởng đi. Chụp lại là được" Moze nói rồi chống hông nói tiếp: "Yanqing hình như bằng tuổi cháu gái cô à?""Phải, thằng bé bằng tuổi Yunli. Hai đứa nó đang cùng lớp mười mà" Feixiao khẳng định"Ừm..." Moze và Feixiao đứng suy tư một lúc quyết định chụp vài tấm thân mật của đôi kia rồi chạy bộ tiếp. Cả hai chạy qua mấy con phố rồi vòng lại chỗ để đồ của mình. Lúc Feixiao mở điện thoại lên thì thấy tin nhắn"Toi rồi. Chúng ta lỡ quên mất Jiaoqiu." Cô giơ điện thoại lên cho Moze xem. Trên điện thoại là dòng tin nhắn của Jiaoqiu và bức ảnh chụp lại họ: "Hai người thích chạy bộ lắm hả?""Vậy chắc là Jiaoqiu đang ở gần đây. Chúng ta đi tìm anh ấy rồi xin lỗi đi." Moze nói rồi cầm balo lên"Ừm, mua thêm cho anh ấy mấy cân ớt nữa" Feixiao nói rồi cô cũng mang theo đồ cùng hắn đi tìm JiaoqiuĐúng như Moze nghĩ, cả hai đã tìm thấy anh đang ở tiệm đồ len. Hai người liền đi tới chỗ anh đang lựa đồ. Khi thấy hai người bạn mỗi người một bên của mình thì Jiaoqiu có bất ngờ nhẹ. Bằng chứng là đuôi anh dựng lên rồi hạ xuống"Ối! Hai người tới từ khi nào thế?" Jiaoqiu ôm ngực hỏi"Sư phụ Jiaoqiu, anh đang mua gì thế?" Feixiao để hai tay ra đằng sau rồi nghiên đầu qua một bên hỏi"Tôi mua áo len. Đang phân vân giữa màu tím hay màu đen." Jiaoqiu trả lời rồi chỉ vào hai cái áo anh đang phân vân. Moze thấy vậy thì hơi nhướng mày nhìn Jiaoqiu rồi hỏi anh: "Bình thường anh hay mặc trắng và đỏ. Sao hôm nay đổi phong cách vậy?""Tôi thích vậy đấy. Màu đẹp lắm luôn ấy." Jiaoqiu nói rồi ướm thử lên người hắn. Moze thấy vậy thì nghi hoặc nhìn anh rồi nhìn qua Feixiao đang che miệng cười"Không lẽ anh mua cho Moze à?" Feixiao hỏi rồi che miệng cười tiếp. Jiaoqiu im lặng một chút rồi lắc đầu bảo đây là mua cho người trong lòng. Feixiao nghe vậy ngạc nhiên rồi hỏi một mớ thứ về người đó để đoán thử. Cả hai người cáo đang qua bàn lại thì quyết định chọn màu tím và thanh toán, không để ý "con quạ" phía sau đã đen mặt"Mấy thứ anh nhờ chúng tôi mua còn cần không?" Feixiao hỏi. Jiaoqiu lắc đầu rồi nói: "Tôi mua cả rồi. Đói mốc meo chờ hai người chạy bộ đấy""Moze, cầm phụ đồ đi" Feixiao xung phong cầm mấy cân ớt và trứng, còn Jiaoqiu thì đang cầm túi áo len và bịch đựng mấy hủ sa tế. Hắn thấy vậy thì liền lấy tay cầm bịch đồ sa tế để cho Jiaoqiu cầm túi đồ nhẹ nhấtCả ba người ai cũng cầm theo đồ đi đến nhà Jiaoqiu. Vừa mở cửa ra đã nghe thoang thoảng mùi cay nồng từ ớt và gia vị khác. Jiaoqiu đi vào trước để hâm lại lẩu và bỏ thêm nguyên liệu vào. Feixiao thì ra phòng khách ngồi chờ còn Moze thì đi phụ mấy việc lặt vặt trong nhàKhoảng mười phút thì nghe Jiaoqiu nói lớn từ bếp ra: "Được rồi vào ăn thôi!" Mọi người ngồi vào vị trí trên bàn. Moze đưa bát đũa cho cho người rồi mạnh ai nấy gấp thức ăn trong nồi. Bọn họ trò chuyện rôm rả từ gia đình, bạn bè, đồng nghiệp và trường lớp như thế nào và ra sao. Đến khi nói đến việc tập thể dục thì Jiaoqiu liền bảo: "Mà dạo này tôi yếu lắm, bác sĩ bảo là phải ngủ nghỉ nhiều hơn để giúp tình trạng sức khoẻ tốt hơn""Vị bác sĩ nào tài giỏi thế? Hay đấy là anh?" Moze rủ mắt xuống nhìn anh khinh thường hỏi như thường lệ. Jiaoqiu sau đó liền nói là hắn không quan tâm gì đến anh,... Đến khi hắn hết chịu nỗi liền xin hàng. Hai người này như diễn viên hài làm Feixiao cười nắc nẻ cả buổi. Cuối bữa thì Feixiao về trước do nhà còn đứa cháu gái và có việc nên chỉ còn lại Moze và Jiaoqiu ở lạiTới khi nghe tiếng cửa đóng thì Moze liền vồ lấy Jiaoqiu rồi ép sát anh vào tường. Anh ngơ ngác rồi bình tĩnh trở lại cười cười nhìn hắn. Hắn thấy vậy thì nhăn mặt, lạnh giọng bảo: "Rốt cuộc tên kia là ai?"Jiaoqiu không trả lời vội mà ôm lấy hắn sau đó dùng tay phải nâng cầm Moze rồi hôn nhẹ lên. Cơ mặt của Jiaoqiu giãn ra rồi đôi mắt màu hổ phách ấy xuất hiện"Hửm? Anh tưởng em không biết ghen đấy chứ? Cơ mà này, nhóc với anh chỉ là mập mờ thôi mà. Làm gì mà nóng thế hử?" Jiaoqiu hỏi lại hắn.Đúng là Moze và Jiaoqiu chỉ thật sự là mập mờ. Cả hai chỉ đang ân cần và quấn quýt nhau trong thầm lặng không như những cặp đôi khác công khai quan tâm nhau. Chuyện này bắt nguồn từ vụ cá cược của năm ngoái, lúc đấy có một trào lưu mới nổi ở trường cũng rất ra gì và này nọ và được mọi người yêu thích . Trong một cuộc trò chuyện vu vơ giữa quạ tím và cáo hồng cũng có đề cập đến và cá xem nó sẽ tồn tại được bao lâu và nếu ai thua sẽ nghe lời người thắng trong ba lần. Với kinh nghiệm của giáo viên lâu năm thì Jiaoqiu cá với Moze rằng nó sẽ tồn tại được một tháng, còn Moze thì quyết cá cược ba tháng. Kết quả thì trào lưu chỉ tồn tại gần bốn tuần nên người có đáp án gần nhất là Jiaoqiu, nên anh là người chiến thắng.Tt: H quá khứ + H hiện tại
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me