TruyenFull.Me

Hstk Xem The Qua Khu Hie N Tai Va Tuong Lai


______
Khẩu Thất khẽ thở dài.

"Có nên gọi đại phu đến không trời".

Có vẻ hắn ta phải làm gì đó thôi. Dù hắn có chút
không bình thường như vẫn còn khoẻ lắm.

"Hoa Sơn, Hoa Sơn đã bị bài trừ khỏi Cửu Phải Nhất Bang ư? Cơ mà, cứ cho là có thể đi. Nhưng người không biết về phái Hoa Sơn sao? Người ta nói rằng ngay cả khi một người giàu có phá sản thì vẫn tồn tại trong ba năm! Một tên ăn mày khốn khiếp của Cái Bang lại không biết về phái Hoa Sơn à?"

Nếu đủ can đảm gọi người trước mặt hắn là tên ăn mày khốn khiếp, chắc hẳn không lường trước được hậu quả của câu nói đó. Hắn có thể chết đói hoặc bị đánh đến chết.

Thanh Mình lúc này lao tới Khẩu Thất và nắm lấy vai hắn lắc lư.

"Ý gì đây? Ý gì hả?"

Khẩu Thất bất lực lắc đầu.

"Ngươi thật sự không biết Hoa Sơn sao? Không biết phái Hoa Sơn? Hoa Sơn?"

"... Hoa Sơn."

"Đúng vậy! Là Hoa Sơn!"

Khẩu Thất nghiêng đầu.

"Hình như ta có nghe một môn phái như vậy ở Thiểm Tây."

Mắt Thanh Minh sáng rỡ.

"Đúng rồi. Ở Thiểm Tây! Hoa Sơn phái ở Thiểm Tây."

"Theo như ta biết thì nó đã lụi tàn rồi."

"... Ngươi nói cái gì?"

Tim hắn chững đi một nhịp.

"Ta không rõ Hoa Sơn phái có nằm trong Cứu Phái Nhất Bang hay không, nhưng ta nghe được rằng Hoa Sơn, một môn phái rất có tiếng đã bị suy tàn hoàn toàn bởi trận đại chiến với Thiên Ma. Ta không biết chính xác như thế nào, nếu ngươi muốn biết thì hãy hỏi những người lớn hơn xem..."

Hắn ta đang nói nhâm gì thế? Hoa Sơn lụi tàn?

Hoa Sơn sao? Hắn ta nói Hoa Sơn lụi tàn u?

"Tên ăn mày này, ngươi đang nói chuyện phi lý gì thế hả?"

Khấu Thất rơm rớm nước mắt nhìn lên trần nhà.

Ngay cả khi hắn ta nói với hắn tất cả gì hắn ta biết thì những gì hắn ta sẽ nhận lại chỉ là những lời chửi bới. Đây chính là lý do vì sao Khẩu Thất ghét phải giúp người khác.

"Không. Ta không tin!"

Thanh Minh đẩy Khẩu Thất ra và bật dậy.

"Ta phải tự mình đến đó xác nhận."

Khẩu Thất hét lên khi nhìn thấy Thanh Minh chạy ra ngoài.

"Này! Nếu đến tối mà ngươi không kiếm được một bữa ăn đàng hoàng thì Tông Bát sẽ đánh ngươi đến chết đấy. Đừng lãng phí thời gian vô ích nữa, lo làm việc của ngươi đi!"

Tuy nhiên, Thanh Minh bỏ ngoài tai những lời Khẩu Thất nói và chạy đi.】

" Là ngay từ đầu con đã chọn Hoa Sơn sao? " Huyền Tông nhẹ nhàng lên tiếng " Là vì sao vậy? ".

"... Vì nơi đó, là nhà của con " Hắn đáp.

' Nhà ư? ' Không phải một mà hơn trăm ngàn người võ giả cũng không thể tin câu trả lời của hắn.

Đường Bảo cũng lẩm bẩm rồi bật cười nhẹ.

【"... Tên tiểu tử đó hôm nay sao lại như vậy nhỉ."

Khẩu Thất không hiểu sự thay đổi của đột ngột của Thanh Minh, lắc đầu ngán ngẩm.

"... Hà."

Khuôn mặt của thương nhân mất toàn bộ tài sản sẽ như thế này sao?

Thanh Minh ngồi ở một góc phố, vẻ mặt bất lực.

Ban đầu hắn nghĩ mấy tên Vô Kết Cái thì biết cái gì.

Nghĩ lại thì trong trận Đại Sơn Huyết Sự, các đệ tử đời thứ nhất và đệ tử đời thứ hai của Hoa Sơn đã chết nên chắc thế lực của môn phái cũng đã suy giảm.

Trong lúc đó, nó có thể đã bị đẩy ra khỏi Cửu Phái Nhất Bang.

Nhưng dù có suy nghĩ thế nào đi chăng nữa thì phái Hoa Sơn đã từng rung chuyển cả thiên hạ có thể trở thành một môn phái vô danh chỉ trong một trăm năm thôi sao!

Cảm giác môn phái của mình đến cả một tên ăn mày cũng không biết có chút khó tả...

Dù sao hắn nghĩ có thể chỉ mỗi tên ăn mày đó là không biết, còn những người khác sẽ biết về Hoa Sơn.

Nhưng dù hắn có hỏi ai thì câu trả lời đều như nhau.

"Hoa Sơn? Ý của ngươi là ngọn núi ở Thiểm Tây sao?"

"Phái Hoa Sơn? Trên Hoa Sơn cũng có võ phái sao?"

"Ta chưa từng nghe môn phái nào như vậy cả."

"Tên ăn mày này ở đâu ra mà lôi áo của người ta. Muốn chết hả?"

À, bỏ cái cuối ra đi.

Không biết.

Ai cũng không biết.

"Nghe có vô lý không cơ chứ?"

Hoa Sơn là môn phái nào?

Trên thiên hạ có rất nhiều kiếm môn nhưng không có kiếm môn nào nổi tiếng hơn Hoa Sơn. Dù có hơi cường điệu khi cho rằng đây là kiếm môn nổi tiếng nhất thế gian nhưng không ai có thể không đồng ý đây là một trong số ba kiếm môn nổi tiếng nhất, cùng với Võ Đang và Nam Cung Thế Gia.

Vậy mà lại không biết?

"Hà..."

Ít nhất cũng có một câu trả lời tích cực.
"Phái Hoa Sơn? Hình như ta có nghe qua rồi. Chẳng phải trước đây là là kiếm môn rất nổi danh sao? Nghe nói sau khi tiêu diệt Thiên Ma thì họ cũng suy tàn rồi mà? Họ vẫn còn tồn tại sao?"

Suy tàn? Hoa Sơn sao?

"Hắn đã nói ra mấy lời nhảm nhí gì thế."

Nói hoàng cung bị phóng hoả và Hoàng Đế tháo chạy ra ngoài nghe còn có thể xảy ra.

Hoa Sơn lụi tàn! Hoa Sơn ấy!

Hình ảnh cuối cùng của Chưởng Môn sư huynh lóe lên trước mắt hắn.

Chưởng Môn sư huynh, người luôn nở nụ cười ôn hoà, đã gục xuống với vẻ mặt kỳ lạ không thể tả.】

Màn ảnh hiện lên bóng mờ người đó thấp thoáng cùng với suy nghĩ của Thanh Minh.

" Là vị sư huynh con từng nói à? " Bạch Thiên nói.

" Phải, là huynh ấy ".

【"Thật may khi người sống lại chính là ta.'

Nếu Chưởng Môn sư huynh còn sống mà nghe được tin này chắc huynh ấy sẽ chết hộc máu ngay.

"Không, không đâu!"

Thanh Minh bật dậy.

"Ta phải tận mắt xác minh mới được."

Dù thế nào đi chăng nữa thì đây cũng là Hoa Sơn đã tồn tại hàng trăm năm. Thanh Minh hoàn toàn không thể tin được cho đến khi trực tiếp xác nhận bằng mắt của mình.

"Đến Hoa Sơn thôi."

Đi để xác nhận lại!

Đôi mắt Thanh Minh sáng rực.

Đây chính là khoảnh khắc bắt đầu một loạt sự kiện gây ra sóng gió trên Giang Hồ.】.

" Vậy ra con chạy từ Cái Bang xa xôi đến tận Hoa Sơn ư ". Ánh mắt Huyền Thương thương sót nhìn hắn.

" Nếu tên khốn kia không đánh hắn thì hắn chạy đến Hoa Sơn làm gì kia chứ! " một số đệ tử Hoa Sơn ganh ghét nhìn đệ tử Cái Bang.

" Chịu khổ chính mình không chịu đâu còn lôi cả Hoa Sơn vào, các ngươi có biết đầu của Bạch Thiên sư thúc đã bị đánh tàn nhẫn ra sao không? ".

" A, là sư thúc sao? đệ còn tưởng là Chiêu Kiệt sư huynh kia chứ, máu hăng vậy cơ mà ".

" Ơ hay, mấy lên tiểu tử này! " Thanh Minh gầm lên làm mấy người khác rụt cổ lại.

___________________

" Phương trượng " Tông Lợi Hình - Chưởng Môn Phái Không Động từ bao giờ đã đến đứng kế bên Pháp Chỉnh.

" Chưởng phái có muốn nói gì sao? " Pháp Chỉnh lên tiếng, giọng điệu ông ta có chút tức giận, xem ra vụ việc Đường Bảo lúc trước đã làm ông ta rén không ít.

" Chúng ta không thể để sự việc này diễn ra, ngài cũng biết mà " Tông Lợi Hình nhỏ giọng, màn ảnh ấy còn chiếu được cả quá khứ và nội tâm con người, nếu nó mà không chiếu theo quá khứ của Thanh Minh nữa mà liên quan đến người khác thì có thể những việc mà quá khứ chôn giấu sẽ bị đào ra ngay tại đây.

Danh tiếng của Cửu Phái Nhất Bang sẽ bị tan dần đi, ông ta không thể nào chấp nhận được.

" Vậy bần đạo có thể làm gì chứ? Đứng lên và chỉ trích Hoa Sơn hay Thanh Minh đạo trưởng kia? " Pháp Chỉnh hít sâu rồi thở dài.

" Ngài cũng nên biết, chúng ta không thể làm gì được vị kia " Ông ta ngước nhìn Đương Bảo đang chăm chú nhìn màn ảnh rồi nhìn Thanh Minh.

" Mà dù có chống đối đi chăng nữa cũng chẳng thể tiêu diệt được kẻ mang tất cả đến đây, ngài hiểu mà ".

Tông Lợi Hình không tiếp lời mà lẳng lặng quay về vị trí của mình.

' Ta có thể làm gì được cơ chứ!! lão nạp thậm chí còn muốn lao đến và bẻ gãy cổ tên đạo sĩ đã gây ra mọi thứ kia ' Đạo tâm của lão như bị lay động, lão phải niệm phật để giữ tâm mình.

" A di đà phật ".

______________

Đường Bảo ánh mắt nhìn Thanh Minh.

" Nếu như ngươi nói dối, ta nhất định sẽ bâm ngươi ra thành trăm mảnh " đe dọa.

" Ta nhất định sẽ moi ra mọi bí mật của ngươi, nếu gương mặt của ngươi được lấy từ đại huynh ta càng phải lột da , rút gân ngươi ".

Sát khí Đường Bảo dâng trào, y tưởng rằng gương mặt kia được lấy từ đại huynh của hắn.

' Huyết dung của Huyết cung '.

' Tên đần này, đệ suy nghĩ quá xa rồi đấy ' Thanh Minh nhìn luồng sát khí kia mà quay đi.

Đã đần lại còn bị suy nghĩ bay xa nữa.

Không chữa nổi,ngay từ đầu đã không chữa nổi.

_____

Huyết dung* : dùng da thịt người muốn đổi đắp lên mặt người thay thế cho máu dung hợp . Đã mới cần máu mỗi ngày và gương mặt giống với kẻ cần đổi -> huyết cung mới dùng được ( do có huyết chỉ)
-> tác giả bịa ra đừng tin thật.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me