Chương 9
Hai cái tát thôi, đủ nhẹ!Thứ Hai, áp lực trường học luôn dồn dập, vội vàng. Nhưng đến thứ Sáu, cả trường như ngầm hiểu mà trở nên sinh động, rộn ràng hơn thường lệ.Tuy nhiên, các nữ sinh lớp 8/1 dường như bị tiếng chuông tan tiết Vật lý đầu tiên hút cạn sức sống.“Tiết thầy Lý kết thúc rồi, tiếc quá đi!” Một bạn nữ than.“Đúng thế, dáng người thầy Lý đẹp quá. Haha, không hổ là nam thần lớp mình.” Bạn khác tiếp lời.“Đâu chỉ dáng đẹp, rõ ràng là đẹp hết chỗ chê, hihi.” Một bạn cười khúc khích.“Này, hôm qua nhỏ Hiểu Đình lớp bên còn nhờ mình hỏi bài thầy Lý, chắc muốn nhìn thầy thêm vài lần. Haha.” Một bạn khác kể.“Haha, tiếc là thầy Lý chỉ thuộc về lớp mình, để tụi nó phải ganh tị rồi.” Một bạn hãnh diện.Ba, năm nữ sinh lớp 8/1 tụ tập ở hành lang nhà vệ sinh, tay khoác tay, mặt đỏ, tim đập, ríu rít trò chuyện. Chỉ vài câu như thế, sức sống đã trở lại đôi chút.Thầy Lý tan tiết, gọi lớp trưởng đến lấy bài tập về. Tiểu Tô lẽo đẽo theo sau thầy.Áo sơ mi xanh đen nhét gọn trong dây lưng đen, dưới dây lưng là đôi chân thon dài, săn chắc. Đôi chân được quần tây đen ôm vừa vặn, tôn lên dáng vẻ hoàn hảo. Giày da đen bước trên sàn, đầy uy lực. Vai rộng, eo thon, cánh tay mạnh mẽ chuyển động theo từng bước chân, in rõ trên áo sơ mi xanh đen, lộ ra đường cong cơ bắp săn chắc. Từng nếp áo bị cơ bắp kéo căng đều thể hiện sự tự chủ và vóc dáng hoàn mỹ của người đàn ông 25 tuổi.Tiểu Tô theo thầy Lý vào ký túc xá, đóng cửa lại. Vừa đứng vững, thầy Lý quay lại, giơ tay tát cậu một cái. Chát!Tiếng tát vang dội, thanh thoát!Tiểu Tô bị đánh, nghiêng đầu, tay ôm má tê rần, sững sờ vài giây. Hoàn toàn không kịp đề phòng!Khi phản ứng lại, cậu mím môi, chậm rãi buông tay, thẳng đầu.Chát!Lại một cái tát vang lên, trúng cùng một bên má.Tiểu Tô nghiêng đầu, lần này không do dự, lập tức đứng thẳng lại, cúi mắt. Má cậu nóng dần, tê rần.Thầy Lý vẫn nhìn cậu, thu hết biểu cảm của cậu vào mắt. Nhìn thêm một lúc, thầy bước vào nhà vệ sinh, rửa sạch bụi phấn trên tay.Quay ra, thầy ngồi lại ghế bàn làm việc, lấy xấp bài tập dưới máy in, sắp xếp vài lần.Từ lúc vào cửa, cả hai không nói gì. Người đánh không nói, người bị đánh không hỏi.“Đây là bài tập, về lớp phát.” Thầy Lý đẩy xấp bài tới mép bàn, ra hiệu cho Tiểu Tô lấy.Tiểu Tô bước tới, ôm xấp bài vào tay, ngẩng nhìn thầy: “Dạ.”Cậu lùi hai bước, cúi người, định quay đi.“Đợi đã.” Thầy Lý gọi lại.“Vào rửa mặt sạch đi. Ngoài ra.” Thầy ngừng một chút. “Chiều tan học quay lại đây đứng tấn.”“Dạ.” Thầy không nói gì thêm, Tiểu Tô không dám hỏi.Cậu vào nhà vệ sinh, soi gương, thấy bên má trái in bốn dấu ngón tay trắng phấn. Cậu rửa sạch, lau khô, nghiêng mặt nhìn. Không sưng, không đỏ, không dấu vết, cậu yên tâm về lớp.Vừa ra khỏi ký túc xá thầy Lý, Tiểu Tô không nhịn được xoa má bị tát.Thầy Lý đánh không nặng, nhưng tuyệt đối không nhẹ. So với mấy cái tát lần trước, lần này đúng là “nhẹ nhàng”. Dù không đỏ, không sưng, không in dấu tay, nhưng đau!Ai bị tát mà chẳng đau!Cậu bước trên hành lang, cảm giác má vẫn nóng, tê, cứng. Cậu dùng lưỡi đẩy má, rồi xoa thêm.Thầy Lý tát cậu, thường nhắm vào phần má nhiều thịt nhất, dưới xương gò má, trên cằm. Chỗ đó chỉ có thịt, không chạm xương, không ảnh hưởng mắt hay tai. Thỉnh thoảng, khó tránh tát trúng xương gò má hay cằm, như lần trước.Khi thầy Lý thật sự giận, cậu sẽ bị phạt nặng.Tiểu Tô về lớp, phát bài tập xong, ngồi vào chỗ, lại xoa má. Cảm giác cứng và tê dần tan đi.Nhìn bài tập Vật lý, nhớ lại cảnh vừa bị tát, cậu chớp mắt, vội khép mắt trước khi giọt nước trong veo kịp rơi, giấu đi chút tủi thân trong lòng.Sao không tủi thân chứ? Vừa vào cửa, không nói không rằng, tát hai cái, đến giờ má vẫn đau, nóng, cứng. Đánh xong, chẳng nói gì, chiều còn phải đứng tấn.Nhưng nghĩ lại những ngày qua, có lẽ mình đã làm sai gì đó, Tiểu Tô thấy bớt tủi. Hai cái tát thôi, nhẹ lắm rồi!___________
Tui mà là em bé tui nghỉ chơi thầy luôn😭😭30/05/2025
Tui mà là em bé tui nghỉ chơi thầy luôn😭😭30/05/2025
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me