TruyenFull.Me

Hyebin Velvet Bullet

Trời Seoul về đêm lạnh hơn bình thường, nhưng trong một tầng thượng khách sạn cao cấp giữa trung tâm thành phố, không ai còn để tâm đến thời tiết. Tiếng gió lướt qua mái ngói, tiếng ống giảm thanh khẽ lên nòng, tiếng nhịp tim giữ chặt trong lồng ngực.
Hyeri nằm sát trên nóc, tay giữ chắc khẩu súng bắn tỉa được đặt cố định. Mắt cô không rời khỏi cánh cửa ban công phía đối diện, nơi mục tiêu của cô sẽ xuất hiện trong chưa đầy mười phút nữa.
Nhiệm vụ: Xử lý một tên tài phiệt phản bội tổ chức.
Phương thức: Một viên đạn duy nhất, giữa trán.
Rút lui: Không dấu vết.
Cô vốn là một sát thủ không để lại sai sót - người ta gọi cô là The Wolf. Lạnh lùng, chính xác, tuyệt đối không cảm xúc.
Nhưng tối nay, có thứ gì đó lạ. Một trực giác mơ hồ khiến cô rút tay khỏi cò súng. Gió ngừng thổi. Cô liếc mắt sang bên-
Cạch.
Một mũi dao găm cắm phập xuống cách đầu cô vài phân. Ngay sau đó là tiếng bước chân thật nhẹ, đến mức nếu không tập trung, cô đã bỏ lỡ.
"Xem ra chúng ta cùng một mục tiêu," một giọng nữ cất lên, mượt như nhung, nhưng sắc như lưỡi dao lam.
Hyeri quay phắt lại, ngón tay lướt đến súng ngắn bên hông. Nhưng người kia nhanh hơn - một khẩu Glock đen tuyền chĩa thẳng giữa trán cô, và... một nụ cười nhếch môi nguy hiểm đến lạ thường.
"Cô tên là gì?" Hyeri hỏi, giọng trầm xuống, không hẳn tò mò - mà là kiểm tra.
Cô gái kia - ánh mắt như có lửa - chỉ nhún vai. "Anh trai của mục tiêu là người thuê tôi. Thế nên..." - nàng nghiêng đầu - "Chị nên cất súng lại trước khi tôi đổi ý."
Họ đứng đó, giữa mái nhà trống trải, hai người phụ nữ - sát thủ của hai thế giới - kề cận trong cái khoảng cách vừa đủ để giết chết nhau, cũng vừa đủ để... quan sát.
"Không ai nói rằng tôi sẽ có bạn đồng hành đêm nay."
"Vì tôi không phải đồng hành. Tôi là cạnh tranh."
Hyeri nhìn kĩ hơn - ánh mắt cô gái kia sắc như dao, nhưng cơ thể lại mềm mại, bước chân uyển chuyển như một vũ công. Một thứ mâu thuẫn nguy hiểm. Một vẻ đẹp chết người.
Tên cô ấy là Black Dahlia.
Ít ra, đó là cái tên giả đầu tiên cô để lại sau vài vụ ám sát liên tiếp ở Đông Âu. Một cái tên khiến giới sát thủ phát sốt.
Cả hai im lặng. Không ai nhượng bộ.
Mục tiêu sắp xuất hiện.
"Chị bắn trước hay tôi?" Subin hỏi, môi cong cong, như thể câu chuyện này chẳng liên quan đến máu đổ.
"Chúng ta thử xem ai chính xác hơn," Hyeri nhếch môi.
"Hoặc ai giết ai trước," Subin đáp, chậm rãi cài lại ống giảm thanh trên súng.
Bầu trời lặng gió. Đồng hồ điểm 23:00.
Pằng!
Một tiếng nổ duy nhất vang lên, kèm theo tiếng kính vỡ. Cả hai viên đạn bay, nhưng chỉ một người trúng. Người còn lại nhếch môi, không nói lời nào.
Khi mục tiêu đổ gục, Subin đã biến mất như bóng ma. Chỉ để lại một con dao cắm vào khung gỗ gần chỗ Hyeri nằm - lưỡi dao khắc chữ "S".
Hyeri cầm nó lên, lật nhẹ qua lại, rồi mỉm cười lạnh.
"Được lắm."
Lần đầu tiên sau bao năm hành nghề sát thủ, Hyeri thấy... một đối thủ khiến cô cảm thấy thú vị như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me