TruyenFull.Me

I Am In The Z Word Survival Ss1

Tác giả TG: Xin cho hỏi tập trước có từ mất ở cuối chuyện ấy, có nghĩa là gì mong mọi người Commen... Hjhj....
Tuốt.....
_________________________

A: Nè, em tôi đâu...

Rip: Con nhóc ấy ở cạnh Sunne rồi yên tâm...

A: Ể, yên cái loz, Sunne biết cái éo gì đâu mà bảo vệ... Mau mau lên đó lẹ đi.

Rip: Cậu không biết rồi, Sunne đã có thêm sức mạnh nhờ cây kiếm cũ của Kiochi rồi...

A: Kiếm Kio bị sao...

Rip: Hôm trước có một tia sét đánh xuống Sunne, Sunne đang cầm thanh kiếm và thanh kiếm đã trở nên sáng bóng... Như mới luôn...

A: Vãi soài, vậy nó có sức mạnh gì không...?

Rip: Hình như là có thể điều khiển đất... Cũng không chắc...

Từ phía xa xa ở trước có tiếng vọng lại...

Ichi: Oni chan, Kiochi san, hai người khoẻ chứ.... Hỏi vậy thì khác nào không hỏi...

S: Có ai bị cắn không...

A: Tôi nghĩ là không...

EG: Vậy có anh chị nào bị thương không...

A: Định mệnh... (ĐM)

... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...

BKNG la lên...

Rip: Ể, kiếm cậu bị gẫy rồi à...

A: Uk...

Rip: Thé chiến đấu bằng Niềm Tin à...

K: Cậu ấy mất kiếm, nhưng đổi lại cậu ấy giống như Superman hệ Gió...

Rip: ????

A: Thôi kệ cậu ta đi, chúng ta đi nào... Trời cũng còn sáng còn gì...

Chúng tôi cùng nhau đi thêm 1 2 cây số nữa, rồi Sunne nói lớn với vễ kinh ngạt...

S: Nè mọi người, em có ý này...

Rip & A & K & EG & Ichi & I...: ???????????

Sau đó, Sunne rút thanh kiếm ra múa vài vòng rồi cấm kiếm xuống đất... - Xe đất hãy xuất hiện... Ngay lập tức, khu đất chúng tôi đang đứng bỗng nhô lên cao hơn những khu đất khác, sau đó khu đất nhô cao di chuyển... Làm chúng tôi cũng di chuyển theo... Thế là tốc đôn của chúng tôi đã được đẩy mạnh....

     Đến khúc cuối của chiếc cầu, chúng tôi ngừng lại vì Sunne đã kiệt sức... Chúng tôi phải bắt buộc đi bộ, trên đường đi, có một con dốc dẫn xuống một cái thôn làng nhỏ, chúng tôi xuống dưới tìm thức ăn... Đi đến cổng thôn, tôi đọc được dòng chữ, Đọc Được Mới Sợ... Tiếng trung quốc không thể đọc được... Chúng tôi cứ đi vào...

A: Chào, có ai ở đây không...

K: Chắc không có ai đâu...

Rip: Tìm xung quanh xem có quán ăn nào không...

K: Đã bảo là không có ai thì bán đồ ăn bằng niềm tin à...

Rip: Không có người bán thì ta mới có cơ hội Ăn Trực chứ...

K: Uk, cũng đúng nhỉ...!

Thế là chúng tôi cố gắn tìm một quán cơm...

EG: Anh Aza ơi, ở đây hình như bán súng nè...

A: Em thích thì lấy 2 3 cây gì đi để phòng thân... Nhớ lấy nhiều đạn...

Ichi: Oni chan, hình như ở đây có một quán mì nè...

Thế là mọi người chạy ào ào vào... Tôi thì đứng vanh sợ EG đang lấy súng thì bị gì đó...!

EG: Xong rồi Anh ơi...

A: Uk, vào đây nè...

K: Ê, mấy người định ở đó bao lâu hả, hết mì bây giờ...

A: Biết rồi biết rồi... Thế là chúng tôi đều vào quán ăn... Ăn một bát mì Hoàng Thánh ngon lành, thấy nồi nước làm mì đang được đun sôi ục ục, nhưng không biết là đã đun khi nào, nên tôi tự nấu nước tự làm... Một lúc sau, đã có món mì ngon lành cho cả nhóm...

EG: Ây da, no quá...

Ichi: No thật...

S: Ngon nữa chứ...

A: "Phê cần"...

Rip: Thôi, lau miệng rồi đi tiếp nào...

K: Đúng đó, mọi người... Ê, Aza, ông phê cần đến chừng nào hả...

A: Ơ ơ... Ngon ngon... Chuyện gì...

Cả nhóm: Cạn lời...

A: Thôi đi nào, mọi người chuẩn bị đi...

K: Chính chúng tôi mới là người nói câu đó đấy...

Rip: Thôi thôi bỏ đi, chúng ta lên đường nào...

___________________________________________

A: Ê, mọi người, hình như có tiếng động...

Rip: Tiếng gì...?

A: Chắc là tiếng gió thôi, thôi, đừng quan tâm lo ngại nữa, đi nào... "Ở trên những cành cây cao, có một con đại bàng đang theo dỗi Aza và các bạn của mình..."...

    Đi một hồi, chúng tôi đến một cái rừng lớn..., Chỉ cần vượt qua cái rừng lớn này, chúng tôi sẽ đến thành phố cực lớn nên sẽ không cần phải băng qua núi rừng nữa... Khoẻ VL...

    -Đùng..... Không biết từ đâu mà có một vụ nỗ lớn làm chấn đông đên chúng tôi, những mãnh vỡ bay về phía chúng tôi, làm người bị thương.... Sau cơn chân động, có một điều tồi tệ là mắt của BKNG đã bị những mãnh vỡ nhỏ như hạt cát bắn vào mắt... Cậu ấy ôm mắt đau đớn....

A: Ê, đừng làm bọn tôi sợ, cậu có sao không...

Rip: Thấy Sao chết liến... Mắt tôi, mắt của tôi.... KHÔNG NHÌN THẤY NỮA..........

K: Cậu vừa nói gì,...

A: TẠI SAO CHỨ... Tôi lập tức chạy lại khu nỗ boom, tôi chạy với tốc độ Flash... Đến nơi... Tôi thấy có một đám Z đang bị cháy, có mấy con đang ngậm nhấm dây điện, còn có...

A: Ê, cô gái, cô làm gì ở đây vậy, mau rời khổ đây đi...

- Bọn bây, mau cắn thằng đó cho ta...

A: Ê ê, cô bị điên à... Đừng làm tôi nóng...

- Hãy cắn hắn cho hắn làm đồng minh của chúng ta... Thế là từng đàn ào ào chạy đến định ăn thịt tôi...

A: Không lẽ, cô chính là người tạo ra vụ nỗ để mắt bạn tôi bị mù, tại sao chứ.... Tôi nắm chặt tay mình... -TẠI SAO CHỨ... Thế là tôi dùng nội công, bay lên và...

A: Tao sẽ trả giá cho những gì cô đã làm.... "THẦN GIÓ HIỂN LINH...."....

Tobe continued...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me