Imagine Ban Trai Cua Ban La Wanna One Drop
Nếu những người lúc nào cũng vui vẻ,hơi ngơ ngơ,ngốc nghếch mà giận lên sẽ sao nhỉ? Ừmmm!!.... đáng sợ hơn những người bình thường nữa
____________________________
Hôm nay là tròn 1 năm quen nhau của hai đứa,bạn muốn tạo một điều gì đó bất ngờ cho anh người yêu ngốc nghếch của bạn,thế bạn đã lẻn vào studio riêng của anh ấy,trang trí,quét dọn,và làm anh ấy thật bất ngờDọn dẹp xong bạn nghỉ một chút để chờ người mang bánh và đồ trang trí đến cho bạn,cái máy tính đã lọt vào mắt bạn, rồi bạn dùng máy tính của anh để nghe nhạc thì thấy 1 file dữ liệu anh ấy giấu khá sâu, bạn liền click vào thì biết đó là mấy bản nhạc anh đã sáng tác,có bài đang sáng tác giữa chừngBạn click vào nghe thử,đang nghe nửa chừng thì có người gọi bạn xuống nhận bánh,bạn chạy nhanh xuống,bê vác rất nhiều thứ lỉnh kỉnh,bạn đặt đồ trang trí xuống đất,tiến lại bàn làm việc của anh ấy,để bánh lên,...bỗng nhiên bạn nghe 1 tiếng "click"Tim bạn như đứng lại,khi bạn nhìn lên màn hình,tất cả dữ liệu trong file đó đều bị xoáChết rồi,đó là bao nhiêu tâm huyết của Kang,anh đánh mình chếtBạn chưa biết sẽ làm gì,thì nghe thấy tiếng bước chân và một giây sau là tiếng mở cửaSao em ở đây? - DanielKang...Kang....à em......em .... file bài hát - BạnAnh nhìn màn hình sáng,thêm với nét run rẩy cộng mấy câu nói không lên lời của bạn,anh lặng lẽ tiến về phía máy tính,gạt bạn ra.
.
.
.
1s
.
.
.
2s
.
.
.
.
.
3sKang à! Em.... - bạn chưa kịp nói lời xin lỗi thìSAO EM TỰ TIỆN ĐỘNG VÀO MÁY TÍNH CỦA ANH - đúng vậy anh ấy đã giận,đây là bộ dạng bạn chưa bao giờ nhìn thấyEm...em...em - bạn lắp bắpEM ĐI RA KHỎI ĐÂY - anh hất tay chỉ về phía cửaEm...nhưng em xin lỗi - bạnANH KHÔNG CÒN ĐỦ BÌNH TĨNH ĐÂU,NHANH - anh quát to hơn làm bạn giật mìnhBạn lủi thủi đi ra khỏi studio của anh,nước mắt tự nhiên tuôn ra một cái vô lýAnh ấy không hề sai,nổi giận cũng phải,do mình hếtBạn đi đến trạm tàu điện mới nhớ ra,đã để quên túi xách lẫn điện thoại ở studio,bạn biết anh không muốn thấy bạn lúc này,nhưng không có nó bạn không về nhà được,bạn đành quay lạiBạn vừa bước vào thấy anh ngồi bệt xuống góc tường,mặt thẫn thờEm xin lỗi,em quên ví và điện thoại,e lấy xong sẽ đi ngay - bạn nhanh chóng vào lấy đồBạn đã đi đến cửa,bỗng có một lực kéo bạn lại,đối diện bạn là lồng ngực ấm áp của anh người yêuAnh xin lỗi, anh không nên nổi nóng như vậy,anh xin lỗi - Daniel ôm bạn chặt hơnLà lỗi do em,lẽ ra em không nên sử dụng máy tính của anh,em xin lỗi - bạn cũng ôm lạiAnh có thể sáng tác lại tất cả,nhưng anh không thể mất em,anh xin lỗi - Daniel thỏ thẻ bên tai bạnTrời mẹ ơi!!! Sến quá!!! Học ở đâu ra vậy ?- bạn cười đùaDaniel buông bạn ra,đặt lên môi bạn một nụ hôn nồng nàn,cháy bỏng, có chút ướt átRồi hai người cùng ngồi ăn bánh kỉ niệm 1 năm do bạn chuẩn bị,còn bôi kem lên mặt nhauĐôi nghĩ chút giận dữ,mới làm tình yêu thêm ngọt ngào và nồng cháy đúng không?
____________________________
Hôm nay là tròn 1 năm quen nhau của hai đứa,bạn muốn tạo một điều gì đó bất ngờ cho anh người yêu ngốc nghếch của bạn,thế bạn đã lẻn vào studio riêng của anh ấy,trang trí,quét dọn,và làm anh ấy thật bất ngờDọn dẹp xong bạn nghỉ một chút để chờ người mang bánh và đồ trang trí đến cho bạn,cái máy tính đã lọt vào mắt bạn, rồi bạn dùng máy tính của anh để nghe nhạc thì thấy 1 file dữ liệu anh ấy giấu khá sâu, bạn liền click vào thì biết đó là mấy bản nhạc anh đã sáng tác,có bài đang sáng tác giữa chừngBạn click vào nghe thử,đang nghe nửa chừng thì có người gọi bạn xuống nhận bánh,bạn chạy nhanh xuống,bê vác rất nhiều thứ lỉnh kỉnh,bạn đặt đồ trang trí xuống đất,tiến lại bàn làm việc của anh ấy,để bánh lên,...bỗng nhiên bạn nghe 1 tiếng "click"Tim bạn như đứng lại,khi bạn nhìn lên màn hình,tất cả dữ liệu trong file đó đều bị xoáChết rồi,đó là bao nhiêu tâm huyết của Kang,anh đánh mình chếtBạn chưa biết sẽ làm gì,thì nghe thấy tiếng bước chân và một giây sau là tiếng mở cửaSao em ở đây? - DanielKang...Kang....à em......em .... file bài hát - BạnAnh nhìn màn hình sáng,thêm với nét run rẩy cộng mấy câu nói không lên lời của bạn,anh lặng lẽ tiến về phía máy tính,gạt bạn ra.
.
.
.
1s
.
.
.
2s
.
.
.
.
.
3sKang à! Em.... - bạn chưa kịp nói lời xin lỗi thìSAO EM TỰ TIỆN ĐỘNG VÀO MÁY TÍNH CỦA ANH - đúng vậy anh ấy đã giận,đây là bộ dạng bạn chưa bao giờ nhìn thấyEm...em...em - bạn lắp bắpEM ĐI RA KHỎI ĐÂY - anh hất tay chỉ về phía cửaEm...nhưng em xin lỗi - bạnANH KHÔNG CÒN ĐỦ BÌNH TĨNH ĐÂU,NHANH - anh quát to hơn làm bạn giật mìnhBạn lủi thủi đi ra khỏi studio của anh,nước mắt tự nhiên tuôn ra một cái vô lýAnh ấy không hề sai,nổi giận cũng phải,do mình hếtBạn đi đến trạm tàu điện mới nhớ ra,đã để quên túi xách lẫn điện thoại ở studio,bạn biết anh không muốn thấy bạn lúc này,nhưng không có nó bạn không về nhà được,bạn đành quay lạiBạn vừa bước vào thấy anh ngồi bệt xuống góc tường,mặt thẫn thờEm xin lỗi,em quên ví và điện thoại,e lấy xong sẽ đi ngay - bạn nhanh chóng vào lấy đồBạn đã đi đến cửa,bỗng có một lực kéo bạn lại,đối diện bạn là lồng ngực ấm áp của anh người yêuAnh xin lỗi, anh không nên nổi nóng như vậy,anh xin lỗi - Daniel ôm bạn chặt hơnLà lỗi do em,lẽ ra em không nên sử dụng máy tính của anh,em xin lỗi - bạn cũng ôm lạiAnh có thể sáng tác lại tất cả,nhưng anh không thể mất em,anh xin lỗi - Daniel thỏ thẻ bên tai bạnTrời mẹ ơi!!! Sến quá!!! Học ở đâu ra vậy ?- bạn cười đùaDaniel buông bạn ra,đặt lên môi bạn một nụ hôn nồng nàn,cháy bỏng, có chút ướt átRồi hai người cùng ngồi ăn bánh kỉ niệm 1 năm do bạn chuẩn bị,còn bôi kem lên mặt nhauĐôi nghĩ chút giận dữ,mới làm tình yêu thêm ngọt ngào và nồng cháy đúng không?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me