Ipvn Idol Producer Take Request
Couple: Tử Dị × Từ KhônPlot: Dựa theo thực tế ( Sự kiện có thật )Thể loại: Ngọt ngào =)))))Kết cục: HEAuthor: Hi ============Từ Khôn nhận khăn ướt từ tay Lập Nông, lau mồ hôi, nói:-Cảm ơn cậu!Lập Nông cười:-Không có gì!-Anh chàng cười híp cả mắt, nhìn qua vô cùng đáng yêu- Này, khi nãy cậu với Tử Dị thật sự rất tình tứ luôn đó!Từ Khôn cầm chai nước lên uống một ngụm, nhìn Lập Nông:-Thật chứ?- Đương nhiên rồi. Nói xem, Tử Dị ca ca vừa đẹp trai, vừa tài năng, lại vừa tốt bụng. Như vậy làm sao người khác lại không thích cho chứ?-Có phải là do cậu quá rảnh rỗi hay không? Chính Đình của cậu đâu?Lập Nông gãi gãi đầu:-À à, anh ấy đi mua đồ. Này, đừng đánh trống lảng nữa. Lần trước phỏng vấn, chị staff hỏi cậu thích ai trong bọn tớ, cậu cũng chọn Tử Dị là người đầu tiên. Không phải là gian tình gì đó chứ? Thật sự khiến tớ rất tò mò đó!Từ Khôn trả lời:-Này này, cái tên này, chuyện mình thích Tử Dị không phải cậu cũng biết sao?- Đương nhiên là biết chứ, tớ biết rõ là đằng khác. Mà Từ Khôn này, nói xem, liệu Tử Dị sẽ thích cậu chứ? -Lập Nông ngồi xuống sàn, chăm chú nhìn Từ KhônAnh ngẩng đầu nhìn Lập Nông, "hừ" một tiếng:- Cậu thật phiền phức.Lập Nông trề môi, đứng dậy phủi mông rồi bước đi.-Dị ca! Sao anh lại ở đây?-Lập Nông giật mìnhTừ Khôn nghe thấy, vô cùng hoảng sợ.Tử Dị gật đầu với Lập Nông một cái, xem như là chào hỏi. Hắn nhìn Từ Khôn vẫn đang ngây ngốc ngồi trên sàn nhìn hắn.Lập Nông hiểu chuyện, vội vội vàng vàng rời đi.
Từ Khôn từ dưới đất đứng dậy, phủi phủi mông, cười:-Dị ca, anh tìm em?Tử Dị không trả lời, chỉ chăm chú nhìn vào khuôn mặt đẹp đẽ của Từ Khôn.Một lúc lâu sau, hắn mới khô khốc mà mở miệng:-Khôn KhônLông mi Từ Khôn khẽ động, hai chữ này giống như một cọng lông quét qua tim anh.-Vâng?-Em..thích anh?Từ Khôn cụp mắt, từ trong cổ họng "ừ" một tiếng thật nhỏ. Trong lòng run sợ, Tử Dị có phải sẽ từ chối anh hay không?Tử Dị im lặng một lúc rồi lại đi về phía anh, ôm thân ảnh của anh vào lòng, nhẹ nhàng hỏi:-Tiểu tử ngốc, tại sao thích lại không lên tiếng?-...-... Khôn Khôn, nghe anh này!- Hắn nâng mặt anh lên, dùng ánh mắt dịu dàng nhìn vào khuôn mặt của anh- Khôn, em thích anh, đúng không?Từ Khôn gật đầu, ánh mắt có tia lo sợ.Tử Dị vuốt tóc Từ Khôn, xoa xoa hai má anh, nói:-Em thật là.. Khôn Khôn, anh cũng thích em!Từ Khôn mở to mắt, ngây ngốc. Tử Dị nói anh ấy thích anh? Vậy có phải rất tốt không?-Khôn, anh thích em. Cứ lo em sẽ không thích anh, thậm chí là ghét bỏ. Nhưng bây giờ, anh mới biết rằng thì ra em cũng thích anh. Khôn, em không biết được thời gian qua anh đã cảm thấy như thế nào đâu.Hắn ôm anh vào lòng, hai tay siết chặt, hận không thể khảm anh vào người mình.-Cũng thật cảm ơn Nông Nông đã giúp anh phát hiện ra bí mật này của em.
Khi nãy, anh đứng bên ngoài cửa, nghe được toàn bộ cuộc đối thoại của họ, trong lòng vô cùng vui sướng, hận không thể một phát đạp cánh cửa trước mặt mà xông vào, ẵm Từ Khôn chạy đi.Hắn nâng mặt anh lên, cúi xuống, hôn lên đôi môi hồng của anh.Cạch.. cánh cửa vẫn đóng trước đó mở ra, Chu Chính Đình thò đầu vào, thấy cảnh tượng trước mặt liền rụt cổ lại.Lại phát hiện, hai người trước mắt đã không hôn nữa mà trừng mắt nhìn mình, Chính Đình cười xòa:-Cứ tiếp tục, cứ tiếp tục! Mình chỉ đi ngang qua thôi, cứ xem mình tàng hình là được!Dứt lời liền đóng cửa lại chạy đi.Từ Khôn di chuyển tầm mắt từ cánh cửa sang khuôn mặt của Tử Dị, Tử Dị cũng dời mắt từ cánh cửa sang mặt Từ Khôn.Không hiểu vì sao, cả hai lại cùng cười.Cười vui vẻ như vậy, chỉ hi vọng họ vẫn mãi hạnh phúc bên nhau.==========BROUGHT TO YOU BY IDOL PRODUCER VIETNAMESE FANFIC. PLEASE DO NOT RE-UP!
Từ Khôn từ dưới đất đứng dậy, phủi phủi mông, cười:-Dị ca, anh tìm em?Tử Dị không trả lời, chỉ chăm chú nhìn vào khuôn mặt đẹp đẽ của Từ Khôn.Một lúc lâu sau, hắn mới khô khốc mà mở miệng:-Khôn KhônLông mi Từ Khôn khẽ động, hai chữ này giống như một cọng lông quét qua tim anh.-Vâng?-Em..thích anh?Từ Khôn cụp mắt, từ trong cổ họng "ừ" một tiếng thật nhỏ. Trong lòng run sợ, Tử Dị có phải sẽ từ chối anh hay không?Tử Dị im lặng một lúc rồi lại đi về phía anh, ôm thân ảnh của anh vào lòng, nhẹ nhàng hỏi:-Tiểu tử ngốc, tại sao thích lại không lên tiếng?-...-... Khôn Khôn, nghe anh này!- Hắn nâng mặt anh lên, dùng ánh mắt dịu dàng nhìn vào khuôn mặt của anh- Khôn, em thích anh, đúng không?Từ Khôn gật đầu, ánh mắt có tia lo sợ.Tử Dị vuốt tóc Từ Khôn, xoa xoa hai má anh, nói:-Em thật là.. Khôn Khôn, anh cũng thích em!Từ Khôn mở to mắt, ngây ngốc. Tử Dị nói anh ấy thích anh? Vậy có phải rất tốt không?-Khôn, anh thích em. Cứ lo em sẽ không thích anh, thậm chí là ghét bỏ. Nhưng bây giờ, anh mới biết rằng thì ra em cũng thích anh. Khôn, em không biết được thời gian qua anh đã cảm thấy như thế nào đâu.Hắn ôm anh vào lòng, hai tay siết chặt, hận không thể khảm anh vào người mình.-Cũng thật cảm ơn Nông Nông đã giúp anh phát hiện ra bí mật này của em.
Khi nãy, anh đứng bên ngoài cửa, nghe được toàn bộ cuộc đối thoại của họ, trong lòng vô cùng vui sướng, hận không thể một phát đạp cánh cửa trước mặt mà xông vào, ẵm Từ Khôn chạy đi.Hắn nâng mặt anh lên, cúi xuống, hôn lên đôi môi hồng của anh.Cạch.. cánh cửa vẫn đóng trước đó mở ra, Chu Chính Đình thò đầu vào, thấy cảnh tượng trước mặt liền rụt cổ lại.Lại phát hiện, hai người trước mắt đã không hôn nữa mà trừng mắt nhìn mình, Chính Đình cười xòa:-Cứ tiếp tục, cứ tiếp tục! Mình chỉ đi ngang qua thôi, cứ xem mình tàng hình là được!Dứt lời liền đóng cửa lại chạy đi.Từ Khôn di chuyển tầm mắt từ cánh cửa sang khuôn mặt của Tử Dị, Tử Dị cũng dời mắt từ cánh cửa sang mặt Từ Khôn.Không hiểu vì sao, cả hai lại cùng cười.Cười vui vẻ như vậy, chỉ hi vọng họ vẫn mãi hạnh phúc bên nhau.==========BROUGHT TO YOU BY IDOL PRODUCER VIETNAMESE FANFIC. PLEASE DO NOT RE-UP!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me