TruyenFull.Me

Jaeyi X Seulgi The Calmness Of Blue

Sự xa cách của Seulgi không thoát khỏi ánh mắt của Lee Eun-U. Bất ngờ bị lạnh nhạt khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu.

Ngay khi tiết học buổi sáng vừa kết thúc, cô liền kéo Seulgi đến một góc yên tĩnh để hỏi chuyện.

"Cậu bị sao vậy? Sao đột nhiên lại lạnh nhạt với tớ như thế?"

"Tớ cảm thấy... tớ vẫn thích ở một mình hơn."

Lee Eun-U tức đến bật cười.

"Tớ không tin. Trước đây chúng ta vẫn rất hợp nhau mà. Có phải Jaeyi đã nói gì với cậu không?"

Sự nhạy bén của Lee Eun-U khiến Seulgi có chút bất ngờ.

Cách cô ấy nói chuyện chứng tỏ hai người họ thực sự có quen biết.

Chưa đợi Seulgi trả lời, Lee Eun-U đã tiếp tục nói một tràng:

"Cậu cứ nghe theo lời cô ta như vậy sao? Cô ta không cho cậu kết bạn mới, cô ta đang thao túng cậu đấy!"

Seulgi lập tức lên tiếng, cắt ngang bài diễn văn của Lee Eun-U:

"Có lẽ cậu đã hiểu lầm rồi. Đây là do tớ chủ động làm vậy. Tớ chỉ không muốn làm điều mà cô ấy không thích thôi."

Sự tỉnh táo của Seulgi càng khiến Lee Eun-U muốn cạy đầu cô ra xem bên trong đang nghĩ gì.

Quả nhiên, tình yêu làm con người trở nên mù quáng.

Bầu không khí trở nên căng thẳng đến cực điểm. Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.

"Seulgi à."

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, sắc mặt Seulgi lập tức dịu đi, trên môi hiện lên một nụ cười nhạt.

"Cậu đến rồi."

"Sao cậu lại chạy đến đây? Làm tớ tìm mãi." Jaeyi nói khi bước đến, nắm lấy tay Seulgi. Sau đó cô ấy quay sang Lee Eun-U nói:

"Xin lỗi nhé, đến giờ ăn rồi."

Vốn dĩ đã tức giận, khi nhìn thấy Jaeyi cố tình quay lại nở nụ cười mà cô cho rằng đầy khiêu khích, Lee Eun-U càng thêm bực bội.

.....

"Hai người đã nói gì vậy?" Jaeyi hỏi khi hai người đi đến nhà ăn.

"Cô ấy hỏi mình có ổn không thôi." Seulgi nói. Bỏ qua những lời cáo buộc của Lee Eun-U về Jaeyi.

"Vậy ư? Cô ấy đúng là quan tâm cậu thật."

Hai người lấy đồ ăn xong thì ngồi xuống bàn gần cửa sổ.

"Viện chúng ta chuẩn bị tổ chức một buổi tiệc chào mừng lễ giáng sinh đó. Cậu muốn tham gia không?" Jaeyi hỏi.

Jaeyi có góp mặt trong hội học sinh và như lẽ đương nhiên, cô ấy biết rất nhiều thứ trước khi chúng thực sự xảy ra.

"Cậu có ở đó không?" Seulgi hỏi.

Jaeyi gật đầu.

"Vậy thì mình đi."

Jaeyi cười một cách vui vẻ vì điều đó.

"Nếu không có mình thì cậu sẽ không đi hả?"

Seulgi thành thật trả lời:

"Ừ, mình thấy ở đó không có gì thú vị hết."

......

Buổi chiều, Seulgi có tiết giải phẫu. Thật không may, người ngồi bên cạnh cô chính là Lee Eun-U.

"Làm ơn tập trung nghe giảng đi."

"Sao thế? Ngay cả nói vài câu cô ấy cũng không cho phép à? Cô ấy đâu có ở đây, cậu sợ gì chứ?"

Vì bị hai người họ làm tức điên vào buổi trưa, Lee Eun-U tất nhiên không dễ dàng bỏ qua việc đáp trả lại.

Seulgi thấy nói không lại cô ấy, đành xem như gió thoảng bên tai. Kinh nghiệm về mảng này của cô cũng khá dày dặn rồi.

"Tớ khá tò mò, cậu là bạn gái của cô ấy à?"

Ngón tay Seulgi vô thức siết chặt lại, gương mặt lập tức trở nên lạnh lẽo.

"Không phải? Nhưng cậu rất thích cô ấy mà? Hay là cô ấy không thích cậu?"

"Cậu nói đủ chưa?" Seulgi nghiến răng nghiến lợi.

Lee Eun-U bật cười khẽ:

"Vậy mà đã không chịu nổi rồi sao?"

Cô kéo dài giọng, sau đó nói tiếp:

"Cậu có biết vì sao cô ấy ghét tớ và không cho tớ chơi với cậu không? Bởi vì tớ và cô ấy đã quen nhau từ trước rồi."

Suy đoán được xác nhận, Seulgi không nhịn được mà quay đầu nhìn cô ấy.

Lee Eun-U thấy ánh mắt Seulgi cuối cùng cũng dừng trên người mình, liền nở một nụ cười rực rỡ:

"Nhưng mà tớ sẽ không nói cho cậu biết đâu."

.....

"Cậu đi ăn tối với tớ đi, tớ sẽ kể cho cậu nghe chuyện của cô ấy."

Seulgi không thể thờ ơ với những chuyện liên quan đến Jaeyi. Cô thực sự rất muốn biết về quá khứ của cô ấy.

Sau khi bị sự tò mò giày vò suốt mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng cô cũng đồng ý thỏa thuận với Lee Eun-U.

'Jaeyi à, hôm nay tớ đi ăn với bạn, không cần đợi tớ đâu.'

Nhìn tin nhắn trên điện thoại, sắc mặt Jaeyi u ám đến đáng sợ.

"Seulgi của mình, cậu thật không giữ lời hứa mà."

Từ góc nhìn của cô, cô thấy rất rõ tay của Lee Eun-U đặt lên vai Seulgi, hai người họ trông như bạn bè lâu năm, cùng nhau bước ra khỏi cổng trường.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me