TruyenFull.Me

Jensoo Xuyen Thanh Alpha Trong Tieu Thuyet

Sáng hôm sau, Jisoo đã chuẩn bị xong bữa sáng, sau đó cô liền đi đánh thức hai mẹ con đang say sưa giấc nồng trong phòng. Jennie mở mắt còn có chút không tỉnh ngủ.

Nhưng thực sự so với lúc nàng tự mình chăm sóc Jane, nàng đã được ngủ cố thêm rất nhiều. Hơn nữa gần đây khi ở chung với Jisoo, xác thật nàng thả lỏng hơn, thả lỏng đến mức nàng đã rất nhiều lần quên xịt thuốc cách trở tin tức tố.

Cũng may gần đây Jisoo thật sự rất thành thật, cũng không làm bậy, nàng cùng với chị ta nước sông không phạm nước giếng cũng không tồi. Chỉ là lại nhìn đến áo ngủ bò sữa trên người Jisoo, nàng có chút không quản lý được biểu cảm

Ăn sáng hôm nay là cơm trộn vetula vét tủ lạnh cùng với chút bánh bao nhỏ và sữa bò, Jane ăn đến phồng hai bên má lên như sóc chuột vậy.

Jennie hơi cong khóe miệng, trong khoảng thời gian này hình như là khoảng thời gian con gái vui vẻ nhất từ trước đến giờ. Chỉ là không biết lần này Jisoo có thể kiên trì bao lâu, hoặc là không biết chị ta còn có tâm tư gì khác không?

Jennie cố cưỡng ép bản thân để không bị biểu hiện mấy ngày nay của Jisoo lừa, trước kia chị ta cũng không phải chưa từng an phận qua một thời gian, cuối cùng còn không phải vì lừa nàng đi.

Thôi hay cứ coi như mấy ngày qua, chị ta phát thiện lương tâm đi, trừ cái này ra Jennie không muốn nghĩ nhiều nữa.

Bên kia một lớn một nhỏ không biết Jennie đang đăm chiêu nghĩ cái gì, hai người mặc áo ngủ bò sữa giống nhau, ăn cơm ngon lành cũng giống nhau.

"Mommy làm cơm ăn ngon không?" Jisoo cười hỏi con gái.

Jane gật đầu mạnh dạn nói: "Dạ ngon, mommy làm cơm ăn ngon, Jane thích, mẹ cũng thích nữa! Đúng không mẹ." Jane nói xong kéo kéo cổ tay Jennie, Jennie chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu thuận theo ý muốn của Jane.

Jisoo cũng không ngại, cười cười lại với Jennie, nhớ tới đời trước cũng chỉ toàn là người khác lấy lòng cô, hiện tại cô lại chỉ có thể lấy lòng người khác.

Tuy rằng buổi sáng phát hiện con số trên đầu Jennie từ -75 biến thành -60 nhưng cũng không thể làm cảm giác nguy hiểm trong cô biến mất.

Vì chỉ số này có thể xuống dốc không phang lúc nào không hay. Cô chính là chủ tịch có cuộc sống thảm nhất từ trước đến nay đi?

Jennie làm ở bệnh viện tư nhân trong thành phố, từ trước đến giờ rất vất vả. Giờ có Jisoo ở đây, nàng có thể không cần làm bữa sáng cũng không cần đưa con đi học, như vậy đã giúp Jennie giảm bớt không ít việc.

Nhưng mà nàng cũng không ngừng nói với bản thân rằng, Jisoo ở đây chỉ là tạm thời, chờ bản thân giải quyết được mọi việc trong nhà. Jisoo đương nhiên cũng sẽ không tiếp tục ở đây nữa

Tuy rằng đã dần quen với việc có Jisoo ở đây nhưng thật ra mà nói đây là một việc rất nguy hiểm, rất liều trong đời nàng đi. Nàng gạt đi những suy nghĩ rối rắm trong đầu, ngồi lên xe chạy đi làm.

Còn Jisoo lại dẫn nhóc con đi nhà trẻ: "Jane, mommy chờ con tan học rồi sẽ lại qua rước con nhé."

"Dạ, Jane sẽ ngoan ngoãn đợi mommy, tạm biệt mommy." Jane chào tạm biệt Jisoo rồi mới chạy lon ton vào nhà trẻ.

Jisoo nghĩ bây giờ cô nên chuẩn bị một chiếc xe dùng để đi lại, trước tiên cô chi ra 100k₩ nộp lệ phí cho một trung tâm trong thành phố. Jisoo cô ở đời trước đã biết lái xe, vì thế những việc này với cô mà nói cũng không có gì là khó, chỉ cần phát huy như bình thường là có thể thi đậu bằng lái xe.

Buổi chiều cô đi qua trung tâm hẹn thời gian thi xong liền trở về nhà với mẹ Kim. Mẹ Kim mở cửa, thấy con gái bà về nhà liền hỏi: "Thế nào? Con ở bên kia có tốt không? Mọi thứ có ổn không? Suôn sẻ chứ?"

Jisoo gật gật đầu, còn không phải là vì sợ Jiyoung qua đòi tiền nên cô mới qua đó ở sao? Sao giờ lại cảm thấy mẹ của cô trông rất vui vẻ nha? Hai mẹ con vừa từ cửa đi vào nhà, vừa đi, vừa nói chuyện rôm rả về những ngày qua.

"Mọi thứ vẫn tốt ạ, mấy ngày nay con tìm được một công việc phù hợp, nhưng cũng không quá bận rộn, con phụ giúp Jen đón đưa Jane." Jisoo giải thích với mẹ một chút.

Mẹ Kim hỏi: "Thế con còn tiền không? Không còn thì mẹ lại đưa cho con một ít. Chứ đừng để đến lúc đứa nhỏ muốn mua cái gì con lại không có tiền. Mà nó cũng sẽ có chút tủi thân" Mẹ Kim cuối cùng vẫn là lo lắng con gái bà.

Trước kia bà lo con gái không hiểu chuyện đòi tiền, còn hiện tại nó không đòi tiền, bà lại có chút lo lắng không biết nó có gây ra chuyện lớn gì mà giấu mình không.

"Mẹ, thật sự con không cần, trên người con hiện giờ tiền có đủ dùng có khi còn dư." Jisoo cười tươi đáp lại và ôm mẹ.

Hai mẹ con nói chuyện một lúc, Jisoo liền vào dọn dẹp sạch sẽ nhà cửa. Cũng không phải là vì để kiếm tiền qua việc dọn nhà, mà cô tận lực làm nhiều việc một chút để phụ mẹ.

Jisoo dọn dẹp xong xung quanh, lại đi vào dọn phòng bếp, thấy trong bếp không còn nhiều gạo. Cô liền lập tức lên app siêu thị online, đặt mua nào gạo, mì, thêm một vài loại gia vị bếp cùng một ít hoa quả, bánh kẹo.

Nguyên thân khiến cho ba mẹ bị thiệt đòi quá nhiều, hiện tại cô chỉ có thể làm vài việc để bù đắp lại.

Lúc người giao hàng gõ cửa giao đồ, mẹ Kim còn tưởng rằng cậu ta sai địa chỉ: "Không phải, tôi đâu có đặt mấy thứ này? Cậu có nhầm địa chỉ không vậy?"

Mẹ Kim không biết sử dụng những app công nghệ. Bà mua đồ vẫn là tự mình đi siêu thị hay ra chợ mua, chạy xe máy một đoạn rồi chạy về, có khi đi bộ.

Jisoo nghe được động tĩnh liền bước ra, nói với người giao hàng: "Là tôi mua, để chỗ này anh cứ đưa tôi là được, cảm ơn anh, vất vả rồi."

"Không vất vả, việc nên làm, bác gái, là con gái của bác hiếu thảo mua đồ cho bác. Chào bác, chào chị" Người giao hàng nói vài câu rồi vội vàng rời khỏi.

Jisoo nghĩ thầm, hiếu thảo? Nguyên thân chính là thiếu điều suýt hại chết ba mẹ, giờ cô nghe hai chữ hiếu thuận đều cảm thấy có chút chột dạ.

"Mẹ, con thấy mấy thứ này trong nhà còn không nhiều lắm, nên mua sắm chút. Còn có hoa quả, bánh kẹo ba mẹ để đó ăn, giờ con vào sắp xếp lại mấy thực phẩm này." Nói xong Jisoo liền đi vào trong, để lại mẹ Kim vẫn đang khiếp sợ chưa hoàn lại hồn đứng tại chỗ.

Trước kia, Jisoo chỉ cần đi ra ngoài mua tạm bợ cái bánh bao cũng đều đòi bà đưa hẳn 5k₩, hiện tại lại chủ động mua nhu yếu phẩm cho gia đình?

Hơn nữa thời gian này, Jisoo vẫn luôn an phận, sự vui vẻ trong lòng mẹ Kim căn bản che giấu không được. Bà liền về phòng đóng cửa lại liền bắt đầu gọi điện cho em gái, chỉ lát sau video liền được kết nối.

"Riwon, chị nói với em này, Jisoo trong thời gian này thật sự trở nên tốt hơn rất nhiều. Cháu nó không còn đòi tiền, lại còn dành làm việc nhà, rồi còn mua không ít đồ trong nhà, chị cảm thấy nó thật sự thay đổi rồi." Mẹ Kim cười, miệng đều khép không được. Ý cười tràn ngập trong mắt.

"Chị, em thấy Jisoo thay đổi khẳng định là chuyện tốt, nhưng chị cũng đừng vui sớm quá, em chỉ sợ còn có chuyện gì đó đang chờ chị ở phía trước. Dù sao chị hãy nhớ kỹ nếu nó đòi tiền nữa, chị nhất định đừng cho nữa là được, chú ý, cảnh giác một chút vẫn tốt hơn."

Mẹ Kim biết em gái cũng chỉ là muốn tốt cho bà, trước kia Jisoo nói mười câu thì đến mười câu đều là giả, họ hàng thân thích đều bị cô vay tiền đến sợ, giờ không tin được hẳn là điều bình thường đi.


To be Continue....

Vuive vuive nhaaaa 🥰🫰🏻

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me