TruyenFull.Me

Jensoo Xuyen Thanh Alpha Trong Tieu Thuyet

Dựa vào giá trị hảo cảm của Jennie đối với cô mà nói, cô cũng lý giải được vì sao Jennie không muốn làm phiền đến cô rồi.

Jisoo lại gọi hệ thống.  "Lát nữa Jen đi liên hoan, có thể định vị địa điểm liên hoan không?" Nghĩ đến tần suất nữ chính gặp sự cố, Jisoo không thể yên tâm. Dù Jennie không cần cô đến nhưng cô vẫn là nên đi nhìn qua một cái mới yên tâm.

"Có thể ký chủ, lần sử dụng công năng này chỉ cần chi trả cho hệ thống 100k₩ phí sử dụng dịch vụ, ký chủ có chắn chắc muốn sử dụng dịch vụ?" Hệ thống máy móc trả lời.

Jisoo trực tiếp chọn "", chỉ tíc tắc sau ngân hàng của cô cũng thông báo một khoản tiền đã bị trừ, được rồi, hệ thống lấy tiền còn rất nhanh.

"Hệ thống sẽ đem địa chỉ nơi liên hoan của cô Jennie gửi cho ký chủ khi đến thời gian cần, mong ký chủ chú ý kiểm tra và nhận." Jisoo nhận được thông báo của hệ thống.

Jane cũng vừa từ nhà trẻ ra đến, nhóc con đáng yêu cùng SooHi vừa nắm tay vừa nói cười, nhìn thấy Jisoo mới vội vàng chào tạm biệt, chạy như bay đến chỗ Jisoo, ôm lấy đùi.

Jisoo xoa xoa đầu nhỏ của nhóc con, nói: "Jane, nghe mommy dặn này, lát nữa chúng ta sẽ về nhà bà nội trước, có được không. Tối nay mẹ con có tiệc liên hoan, mommy phải đi đón mẹ về, nếu mẹ và mommy về muộn quá thì cả nhà mình sẽ ngủ lại ở nhà bà nội, được không?."

Jane gật đầu nhỏ đáp lại Jisoo: "Dạ, Jane cũng nhớ ông nội bà nội, Jane sẽ ngoan ngoãn chơi cùng với ông bà, mommy nhớ phải bảo vệ mẹ thật tốt nha."

Jisoo bị dáng vẻ bà cụ non của Jane Kim chọc cười: "Được, được, mommy sẽ bảo vệ mẹ thật tốt nha, Jane cũng nhớ phải ngoan mha." Nói xong, dắt Jane đi siêu thị.

Đầu tiên Jisoo dắt nhóc con đến khu hoa quả, cô cúi đầu hỏi nhóc con: "Cục cưng muốn ăn quả gì nào?"

Khuôn mặt nhỏ của Jane hơi hồng lên, nhéo nhéo lòng bàn tay Jisoo hỏi: "Muốn ăn gì cũng được sao ạ?"

"Đương nhiên, muốn ăn gì cũng được." Jisoo cười nói. 

Jane dán lên người Jisoo, khuôn mặt nhỏ cọ cọ cánh tay Jisoo, kéo giọng nói: "Nhưng mà, nhưng mà con không biết ngoài măng cụt còn có quả gì ăn ngon aaa~"

Jisoo đưa tay nhéo lấy khuôn mặt nhóc con nói: "Được rồi, để mommy chọn cho con một ít."

"Dạ." Jane vừa trả lời vừa dùng sức gật gật đầu.

Jisoo chọn một ít hoa quả rồi tiếp tục xông pha đến khu đồ tươi sống, vì nhóc con không biết lựa nên Jisoo tự mình làm chủ, mua tôm thịt cùng ngó sen và đậu hà lan. Mua xong tất cả đồ cần thiết Jisoo một tay xách túi to đồ, một tay dắt nhóc con, cả hai cùng đi đến nhà mẹ Kim.

Mẹ Kim vừa nghe tiếng chuông cửa, bà vừa mở cửa ra Jane liền chạy đến ôm trầm lấy bà, ríu rít nói: "Aaaaa, bà nội, bà nội, em Jane nhớ bà."

Mẹ Kim bị lời nói của Jane làm cho tan chảy, vui đến cười không khép được miệng: "Bà nội cũng nhớ em bé bỏng của bà, Jane thật ngoan, để nội ôm một cái nào."  Ôm Jane lắc qua lắc lại, mẹ Kim cũng không quên hỏi Jisoo.

"Jisoo, Jane tới sao không nói với mẹ trước một tiếng để mẹ mua đồ ăn ngon nấu cho cháu mẹ."

"Mẹ không cần tốn công, con mua hết rồi, vải, măng cụt, xoài, còn có dưa hấu, mẹ gọt ra nhiều chút. Cả nhà mình ăn chung, giờ con đi nấu cơm." Jisoo đưa trái cây cho mẹ Kim, bản thân lại cầm túi đựng đồ ăn vào phòng bếp.

Ba Kim dù chân không linh hoạt nhưng nghe được giọng của cháu gái yêu cũng run rẩy đẩy xe hỗ trợ đi ra, giọng nói khàn khàn không rõ ràng phát ra vài tiếng: "Jane....Jane." 

Do bị tắc mạch máu não, ba Kim nói chuyện phí sức hơn người bình thường rất nhiều, chân cũng không linh hoạt, ai có thể tưởng tượng được người đang đẩy xe hỗ trợ bước đi tập tễnh bây giờ, năm đó là một bác sĩ thông minh tháo vát? 

Jane nở một nụ cười thật tươi chạy lại chỗ ông gọi: "Ông nội, ông nội... em Jane cũng nhớ ông nội rất nhiều nha ~"

Bé con tuy không biết tại sao ông nội lại nói chuyện như vậy, cũng không biết tại sao ông nội đẩy theo một chiếc xe, nhưng bé biết đây là ông nội của bé, vậy là đủ rồi!

Mẹ Kim nhìn thấy cháu gái mới còn nhỏ đã hiểu chuyện, hốc mắt có chút đỏ lên. Sau khi đỡ ba Kim ngồi xuống thì bà lại tìm phim hoạt hình cho Jane xem, rồi gọt một đĩa đầy hoa quả cho hai người.

Trong bếp, Jisoo đang sơ chế đồ tươi sống, cô khéo léo loại bỏ chỉ ở tôm mà không để nát, rửa sạch đậu hà lan, bỏ các loại gia vị vào ướp thịt. Sau đó cắt ngó sen thành từng khoanh, kẹp thịt vào giữa 2 khoanh rồi buộc chặt lại, áo một lớp trứng rồi bỏ vào chảo dầu, chiên đến khi vàng là có thể vớt ra. Chỉ một lúc sau trong phòng bếp đã tràn đầy hương vị của món ăn.

Sau khi làm xong ngó sen kẹp thịt, Jisoo lại làm món tôm xào đậu hà lan, Jane vừa ngồi chơi một chút đã bị hương thơm hấp dẫn, lại thấy Jisoo dọn mâm cơm ra liền chạy tò mò tới hỏi: "Mommy, cái này gọi là gì ạ? Nhìn rất ngon." Vừa nói cái tay nhỏ vừa chỉ chỉ ngó sen kẹp thịt.

Jisoo cười giải thích cho nhóc con: "Đây là ngó sen kẹp thịt, giữa 2 miếng ngó sen có nhân thịt, Jane ăn thử xem ngon không?" Jisoo nói, tiện tay gắp một miếng ngó sen nhỏ rồi thổi thổi đưa đến cho nhóc con thử.

Cô còn nói: "Jane ăn chậm một chút, coi chừng nóng."

"Dạ." Jane gật đầu, cắn một miếng, ngay tức khắc mùi vị của ngó sen hòa với hương vị của thịt tràn lan trong miệng

Nhóc con vui vẻ quơ quơ chân quơ quơ tay, không quên khen ngợi Jisoo :"Mommy, ăn ngon, con thích con thích."

"Con thích là được, chút nữa con phải ăn nhiều một chút." Jisoo xoa xoa đỉnh đầu nhóc con sau đó đi tới phòng bếp bê nồi cơm ra.

Bên kia, Jennie cùng Sooyoung đã đến nơi tổ chức liên hoan tối nay, trong phòng chia thành hai bàn lớn, Sooyoung lôi kéo Jennie tìm chỗ ngồi xuống. Jennie vừa đến liền hấp dẫn không ít ánh mắt.

"Ồ, chị Jen cũng tới nha, đúng là khó gặp, quản lý Emily có khác. Bình thường tụi em liên hoan đều không mời được chị Jen tham gia đâu." NaNa nửa thật nửa đùa nói.

Quản lý Emily vừa nhậm chức là một người thường, tuy đây là thế giới ABO nhưng người thường vẫn chiếm tỉ số. Ở trong bệnh viện tổng cả Omega và Alpha cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, những người khác đều là Beta, cũng chính là người thường không chịu ảnh hưởng của tin tức tố.

"Jennie tham gia tôi rất vui, mọi người làm chung một đơn vị, đều là người một nhà, chút nữa muốn ăn thì ăn, muốn uống thì uống, đừng khách sáo." Quản lý Emily là một nữ Beta hơn bốn mươi tuổi, lời nói của cô vừa lúc làm giảm không khí xấu hổ.

JooiE bên cạnh Nana bĩu môi nhưng vì có quản lý ở đây nên không nói gì nữa. Chỉ một lát sau Alex Lee cũng xuất hiện, anh ta là một trong số các Alpha hiếm hoi ở bệnh viện, bề ngoài lịch lãm, trong bệnh viện không ít bác sĩ, y tá thích thầm anh, đặc biệt là Nana và JooiE, cả hai đều mê muội.

"Bác sĩ Lee, bên này có để lại chỗ cho anh, lại đây ngồi đi." Nana và JooiE cùng đứng lên vẫy vẫy tay với Alex.

Alex cười với hai người, thấy ghế bên trái Jennie không có người ngồi liền nói: "Tôi ngồi bên này là được rồi."

Biểu tình của Nana và JooiE lập tức cứng lại: "Cô ta có gì đặc biệt hơn người đâu, không phải chỉ là Omega thôi sao? Ngoại trừ biết dùng tin tức tố quyến rũ người khác còn biết làm gì, từng sinh con, con gái cũng lớn như vậy, còn muốn quyến rũ bác sĩ Lee?"

JooiE nghiêng người về sau tai Nana nói nhỏ, nhưng thật ra giọng nói cũng không phải nhỏ, những người ngồi gần đều nghe được nhưng cũng chỉ cười trừ chứ không nói cái gì.

"Đúng, quan trọng nhất là còn không rõ ràng với vợ trước, lần trước ở cửa bệnh viện còn không phải là vợ trước của cô ta sao?" Nana phụ họa nói.

"Hơn nữa, chỉ nhìn vào em trai cô ta đều đủ làm người khác vật vã, ai dám cưới cô ta? Cưới cái động không đáy?" JooiE nói với Nana, nở nụ cười khinh bỉ.



To be Continue.....



Sr cả nhà iu muộn qá 🥹😭

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me