Jesbible Edit Banh Ngot Vuon Truong Hang Ngay
"Ble, ở đây!!" Ngày Bib về nước, Jes đến sân bay sớm trước một tiếng. Bởi vì tối hôm qua gần như không ngủ, hai mắt chứa đầy tơ máu, xung quanh mắt hơi sưng, như vừa mới khóc ấy. Khi Bib bước về phía mình, Jes soi người vào cửa kính, vuốt phẳng phần tóc mái trước trán, cố gắng làm nó trông tự nhiên hơn.Lúc Bib đứng trước mặt, Jes mới phát hiện còn một người nữa, người đàn ông có vóc dáng tương tự Bib theo đằng sau cậu."Đây là. . . Bạn học của em sao?" Nếu là bạn học chung lớp, vẻ ngoài cũng tinh xảo quá mức rồi, da dẻ trắng mịn, nét mặt như tượng tạc, rõ ràng không phải người Thái thông thường."Phi, giới thiệu một chút, Jeff, đàn anh trung học của em. Đúng trùng hợp luôn đó Phi! Tụi em tình cờ gặp nhau ở suối nước nóng khách sạn Hakone! Anh ấy nói vừa khéo cũng muốn về nước vài ngày, nên về cùng nhau luôn." Bib rất ít khi nói chuyện với thần thái sáng láng thế này, bình thường khi ở với Jes đại đa số đều thủ thỉ dịu dàng, cười mỉm, hoặc yên lặng, hoặc ngẩn người, nhưng Bib của hiện tại, trước mặt cái người tên Jeff này, hai mắt ánh lên vẻ linh động sôi nổi.Nhìn ra được, quan hệ hai người không bình thường.Nếu nói, ấn tượng đầu tiên của Jes về Bib là một chú mèo đen nhỏ, thì đối với Jeff, người này giống hệt loài mèo cao cấp được nuôi dưỡng trong gia đình quý tộc châu Âu, lông tơ giao pha giữa hai màu xám tro nhạt cùng trắng tinh khiết, được chủ nhân mặc cho trang phục lộng lẫy, ngày ngày nằm trên bệ cửa uể oải phơi nắng. Sau đó mỗi một người đi ngang qua đều sẽ vì vẻ ngoài xinh đẹp quá mức mà dừng chân.Không giống người trong thế giới của Jes.Điều này làm Jes cảm thấy bài xích theo bản năng."À. . . vậy hả. Tôi không biết có thêm người. . . Xe hơi nhỏ, sợ không ngồi vừa." Tay phải của Jes không có việc gì làm, gượng gạo vuốt dây đồng hồ trên ecổ tay trái."Không việc gì, lát nữa người đại diện của tôi sẽ tới đón.""Người đại diện."'Người tên Jeff này, giọng nói rất nhẹ nhàng, nhưng rõ ràng là cứng rắn và có tính công kích hơn Ble. Người đại diện? Cậu ta rốt cuộc làm nghề gì?' Không đợi Jes gỡ được rối lòng, một chiếc xe bảo mẫu thương vụ chậm rãi chạy đến trước mặt."Xe tới rồi, mai gặp nhé Bib."Jes trợn mắt há hốc mồm nhìn cái người tên Jeff, cứ thế tự nhiên như ruồi ôm Bib, sau đó một ngụm thơm lên. . .Trên xe, Jes nắm chặt vô lăng trắng bệch cả khớp tay, gân xanh trên mu bàn tay uốn lượn gồ lên. Chiếc Mercedes này hắn đặc biệt mượn của anh hai, kiểu dáng tuy không mới, nhưng không gian trong xe rất rộng, thêm một Jeff nữa cũng thừa chỗ. Dù vậy, thấy một màn kia, bây giờ Jes chỉ cảm thấy không gian trong xe vô cùng chật chội, nhỏ hẹp, như đôi tay vô hình quấn quanh cổ hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể cắn đứt động mạch để hắn chảy máu đến chết.Lặp lại vài lần, Jes cố gắng điều chỉnh hô hấp, hắn có rất nhiều điều muốn hỏi Bib: 'Thuận tiện đi chung là thế nào? Người kia là ai? Hai người đang quen nhau à? Quan hệ sao lại tốt như vậy? Vì sao cậu ta hôn em? Cậu ta thích em? Thế còn em? Em có phải cũng thích. . .'Miệng Jes mở ra, đóng lại, cuối cùng cái gì cũng không nói."Bật nhạc đi Phi." Giọng mềm mềm, đem suy nghĩ đang vùi trong vực sâu âm u ẩm ướt của Jes tóm lên trên."À, được được."Bang Kok và Tokyo gần như không chênh lệch múi giờ, nhưng việc chuyển giao đột ngột giữa mùa hạ và mùa đông ít nhiều vẫn khiến Bib cảm thấy mệt mỏi. Cậu giảm điều hòa xuống vài độ, cởi cúc cổ áo sơ mi, để mặc cho khí lạnh vuốt ve da thịt trắng nõn trước ngực, nghiêng đầu tựa vào ghế, thích thú ngắm nhìn góc nghiêng của Jes."Phi, anh không có gì muốn nói với em à?"'Lại nữa, lại là vẻ mặt nửa cười nửa không này.' Jes bị người ta nhìn chằm chằm đến nóng cả má, mắt cũng không dám đảo lung tung, cố gắng nhìn thẳng phía trước."Ờ, đúng đúng, còn chưa chúc em, sinh nhật vui vẻ đâu. Ble, sinh. . . sinh nhật vui vẻ nhé. . ." Jes đã luyện tập vô số lần, đến lúc nói ra vẫn bị vấp."Chỉ chúc thôi, không có quà là không được đâu.""Há?" Cuối cùng Jes cũng chịu quay đầu sang.Bib cười, cúi đầu lấy từ balo ra một đồ vật hình bầu dục màu đỏ, đưa cho Jes."Nè, quà giáng sinh của Phi." Như đang dỗ trẻ con, Bib cầm "quà tặng" trên tay, để nó thơm khắp mặt Jes.Jes ngồi một bên cố gắng né tránh, cười nói: "Đây là gì thế Ble.""Đạt ma." Bib đặt nó lên trước cửa kính xe. "Cũng có thể gọi là con lật đật." Đầu ngón tay khẽ đẩy, con lật đật ngã xuống rồi nhanh chóng bật dậy."Lật đật? Trước đây tôi cũng thường xuyên chơi. Nhưng mà đạt ma này, vẻ mặt thật đặc biệt." Jes bất giác cười theo."Ừm, giống anh.""Kub?"Jes đột nhiên lớn tiếng chọc Bib phì cười."Phi, nghe nói, ước nguyện với đạt ma điều ước sẽ thành sự thật đó. Chẳng biết đúng không, anh có thể thử xem. Với cả. . ." Bib hơi cúi đầu, hai bên tóc mái rủ xuống, che đi nét mặt."Hi vọng anh giống đạt ma, sẽ không té ngã." (Bất kể trong hoàn cảnh nào, cũng đừng lùi bước, được không?) Đầu ngón tay Bib, quấn vào mép áo Jes. . ."Cảm ơn em, Ble."Dừng đèn đỏ ở ngã tư đường, Jes nhìn đạt ma trước cửa kính xe, trong lòng lẩm nhẩm:'Cầu khẩn: Hi vọng Ble. . . cũng thích mình.'*Đạt ma nè
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me