Joongdunk Ban Hoc Khong The Noi Chuyen
Dunk đưa đôi mắt long lanh lên nhìn anh, Joong lại mỉm cười cưng chiều rồi xoa nhẹ gáy của em. - Thật ra nói hơi khó tin chút, nhưng chỉ với vài ngày gặp thôi Joong đã cảm nhận thấy bản thân mình không ổn khi ở bên cạnh Dunk rồi ạ. Không phải vì Dunk làm Joong khó chịu gì đâu mà là tại vì Dunk quá tốt luôn đó. Trước giờ cảm giác lạ lẩm này chưa từng có, nó chỉ xuất hiện khi ở cạnh Dunk thôi. - Dunk ơi, hãy cho Joong một cơ hội bên cạnh chăm sóc, bảo vệ Dunk nhé. Joong biết mình không được tốt, lại còn rất xấu, nhưng Joong hứa sẽ làm Dunk cảm thấy thoải mái khi ở cạnh, cảm thấy hạnh phúc khi bên nhau và an tâm khi yêu Joong nhé.Dunk nghe những lời nói chân thành từ Joong mà nước mắt đã tràng mi từ khi nào, em cảm thấy rất hạnh phúc, cảm thấy rất vui khi được anh để ý đến. Dunk thấy em cũng không tốt, gia đình em không giống như nhũng người khác, cơ thể mặc dù đầy đủ nhưng cũng không phải hoàn thiện, em cứ tưởng cả đời này mình sẽ bị ghét chứ, không ngờ lại được anh yêu.- Dunk ngoan nhé, Joong yêu Dunk ạ nên Dunk đừng khóc nữa nhé, Joong sẽ buồn lắm đó.Dunk nghe vậy liên tục gật đầu, em không muốn Joong phải buồn vì en đâu, Joong muốn em vui vẻ khi ở bên Joong nên em cũng không muốn Joong buồn khi ở bên cạnh em đâu. Joong mỉm cười xoa đầu nhỏ trong lòng, anh cảm thấy hạnh phúc lắm, hạnh phúc khi được em chủ động và được em đồng ý.- Vậy bây giờ chúng ta là người yêu rồi đó nhé.Dunk nhìn anh vui vẻ gật đầu.Joong thương yêu nhìn em rồi ôm em thật chặt, cảm nhận cơ thể em ôm rất thoải mái, mùi cơ thể cũng thơm nữa, da thịt lại mềm mềm y như em bé. Xem ra anh bắt được người đẹp rồi, phải cất giữ thật kỹ mới được.Cún Haruto nãy giờ bị bỏ bơ vơ một gốc nhìn hai người mà bất mãn, nhóc chạy đến chân hai người dùng chân nhỏ chạm nhẹ vào chân Dunk. Bây giờ hai người mới buông nhau ra rồi ngượng ngùng, nhóc con nhìn hai người chẳng hiểu gì cả, ôm nhau thôi mà có gì đâu, nhóc cũng được baba Dunk ôm suốt đó thôi. Hai người lạ ghê ý?- Chắc nhóc đói rồi nhỉ?Joong hỏi em cho đỡ phần ngượng ngùng, Dunk cũng gật đầu đáp lại rồi ôm nhóc Haruto lên tay, em xoa lên bộ lông của nhóc rồi bế nhóc vào bếp tìm đồ ăn. Joong thấy vậy cũng đi theo sau không rời, anh cũng muốn được ôm giống như vậy.Dunk bế Haruto vào bếp rồi lấy cho nhóc cây xúc xích, khi quay lại thấy Joong đang đứng không thì liền đưa cún và cây xúc xích qua cho anh rồi đẩy cả hai ra ngoài. Joong được đưa cún thì liền bế không phản kháng, sau đó được đẩy cũng ngoan ngoãn đi theo, nghe lời đến khó ai tin được.- / Joong chăm Haruto chút nhé, Haruto ngoan lắm không quấy đâu, Dunk đi nấu ăn một chút, nếu Joong về cứ để Haruto lên ghế nhé. /Joong đảm nhiệm việc chăm cún cưng cho bạn nhỏ nấu ăn, trong đầu không ngừng tưởng tượng cảnh một gia đình nhỏ, ba lớn chăng con, ba nhỏ nấu ăn trong bếp. Tự nhiên muốn đem bạn nhỏ về nhà ra mắt quá, anh phải tìm cách mới được.- Dunk ơi, cho Joong ở lại được không?Dunk trong bếp nhìn bạn lớn đang chăm cún cưng của mình, em gật đầu rồi lấy cho bạn một hộp sữa. Joong nhìn hộp sữa có chút ngơ ngác, cái này là cho anh hả?- / Vậy Joong ngồi chờ chút nhé, sữa này cho Joong uống đỡ, Dunk nấu xong rồi chúng ta cùng ăn. /- Dạ, Dunk nấu đi ạ, Joong giữ Haruto cho nhé.Joong tít mắt nhìn em, anh đưa mũi dụi dụi lên cánh tay bạn nhỏ đồng ý, Dunk nhìn bạn lớn như làm nũng thì không nhịn được cười. Không ngờ bạn lớn của em cũng có mặt đáng yêu đến vậy.- / Joong đáng yêu quá ạ. /- Vậy Dunk thích không?Dunk gật gật đầu. Cả hai nhìn nhau mỉm cười rồi Dunk lại tiếp tục vào bếp nấu ăn.Joong bên ngoài vừa bế Haruto vừa nhìn vào bếp, nơi có bóng dáng bạn nhỏ đang nấu ăn. Anh lấy điện thoại ra chụp lại vài tấm, sau đó tạo riêng một mục dành riêng cho em. Từ nay anh sẽ chăm chỉ chụp hình bạn nhỏ, anh muốn lưu lại những khoảnh khắc khi ở bên cạnh em.Joong sẵn tiện nhắn tin cho ba nhỏ xin về trễ, anh chỉ nói qua nhà bạn chơi rồi ăn cơm, có khi đến tối, nếu trễ quá thì khỏi cần phải chờ cửa, anh xin ngủ lại được. Khi nhận được sự đồng ý của ba nhỏ thì anh liền vui vẻ tắt điện thoại bỏ vào túi rồi tiếp tục ngắm bạn nhỏ trong bếp.Joong cảm thấy bạn nhỏ giỏi giang này mình phải mau chóng dẫn về nhà ra mắt mới được, không thể để người này bên ngoài, kẻo bị tên nào đó dòm ngó thì nguy hiểm lắm. Dunk thì bên trong đang chuyên tâm nấu ăn, không hề biết bên ngoài bạn lớn của em đã suy tính tới chuyện đem em về nhà ra mắt. Sau một hồi trong bếp, Dunk đem vài món ăn đơn giản và tô cơm lớn nóng hổi ra bàn, Joong thấy vậy thì nhanh tay để Haruto xuống rồi chạy vào bếp giúp em. Dunk và Joong cùng nhau dọn đồ ăn ra bàn, sau đó lấy mỗi người một ly nước rồi trở lại bàn ăn.- / Nhà Dunk chỉ có như vậy thôi, Joong ăn tạm nhé. / - Dunk nói gì vậy? Đồ ăn của Dunk làm ngon lắm, Joong nói thật đó, nên Dunk đừng lo nhé. Sau này không chừng Joong cắm cọc bên nhà Dunk xin ăn ké Dunk mỗi ngày luôn đấy.Dunk nghe anh nói thì mỉm cười, sao người này nghe nói xấu xa nóng tính lắm mà, sao bây giờ mở miệng ra là ngọt ngào thế? Joong thấy em vui vẻ thì bản thân cũng cảm thấy vui vẻ, tự dưng cũng cảm thấy mình trở nên khác hơn.Biết dỗ dành người khác, biết lo lắng, sợ ai kia sẽ buồn vì tự ti về bản thân, biết cả những lời nhẹ nhàng dùng để an ủi ai kia nữa. Tất cả trước đây đều không có, chỉ có bên ai kia mới bộc lộ ra thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me