Joongdunk Pondphuwin Tro Choi Ma Soi
___________________
Day 2
"Hôm qua sói không giết ai cả " Nanon giành quyền phân tích tình hình ngay khi đủ 10 người tập hợp tại phòng khách. Dunk và Phuwin đã xung phong chuẩn bị thức ăn cho mọi người. Cả hai đang lọ mọ tìm kiếm thức ăn trong bếp. Chỉ là bánh mì, ít mì gói, cháo đóng hộp và nước. Bếp được thông với phòng khách, gian bếp mở chỉ chắn ngang bởi phần bếp từ được dựng lên làm bờ ngăn cách, vậy nên mọi bàn luận đều có thể tương tác qua lại mà không có ảnh hưởng gì. "Phải rồi, ai lại đi giết người chứ. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm cách thoát khỏi đây." Fourth đan hai tay, ngồi ở tư thế ngả về phía trước. Đêm qua em không thể ngủ tròn giấc. Sự mệt mỏi đi kèm với sợ hãi. Nhưng em đâu biết bằng chứng ấy đã dấy lên mối nghi trong tất thảy những người chung quanh.Và Gem cũng đã để ý điều này. Cậu vờ ngáp dài tới chảy nước mắt. "Chết tiệt! Tối qua không thể ngủ nổi. Hẳn là lũ sói sẽ ngủ ngon lành lắm trong khi người dân thì sợ hãi tới mất ngủ." A! Fourth cười nhăn nhó. "Biết đâu được. Có thể sói đã cắn bán sói, hoặc là chọn phải một người được bảo vệ." Phuwin đem thức ăn bày trên bàn. "Mọi người vào ăn đi, bữa sáng nhiêu đây thôi nhé.""Uôiiiiii, có ít quá không?" Pond vừa kéo ghế vừa than thở."Ừm anh thử đứng dậy và chia khẩu phần ăn cho mọi người xem. POND" Phuwin đặt dĩa thức ăn xuống trước mặt anh. Còn nở nụ cười "hòa nhã, thân thiện" vô cùng đi."À anh ăn vậy cũng được.... anh đang giảm cân.""Dunk, sao em ngồi đó.". Joong vịn chặt vào vai Dunk, em đã chọn chỗ ngồi, một nơi không kề bên hắn.Trước mặt mọi người Dunk chọn ngồi cạnh Pond, trong khi bên còn lại là First. Rõ thấy thì Joong không thể ngồi bên cạnh em được rồi. Dunk yên lặng không đáp lại, cũng lặng lẽ gạt tay hắn đi. Em chỉ chăm chăm vào mẩu bánh mì với gương mặt cúi gằm và tóc mái đã che phần nhiều khuôn mặt. Thức ăn có chẳng bao nhiêu mà em cũng ăn không nổi. Thi thoảng trông em lại như nấc lên. Trước biểu hiện của Dunk, mọi người lại càng bối rối. "Em ấy không sao chứ?" Khaotung khẽ hỏi." Không rõ nữa." First đáp."Lẽ nào lại sợ hãi tới mức đấy?" Ohm ghé sát tai Nanon thì thầm. Còn Nanon chỉ biết lắc đầu khó hiểu.Lát sau, khi tất cả đã ăn xong hết, Phuwin và Dunk bắt đầu dọn dẹp. "Phuwin đem đĩa và dụng cụ tới đây anh rửa nhé." Dunk đứng sẵn chỗ bồn rửa bát rồi nên hiển nhiên Phuwin cũng chẳng việc gì chạy tới giành. Đợi em hoàn thành xong nhiệm vụ của mình, Pond tới dẫn Phuwin đi, hai người cùng nhau trở về phòng anh.Cùng lúc đó, phòng khách chỉ còn lại Joong- Ohm- First -Nanon, Khaotung đã chạy đi đâu mất, nói là đi rửa tay, cũng như Gemini và Fourth. Joong đem cuốn sách về lĩnh vực điện ảnh tới đó đọc, thành công thu hút sự chú ý của bộ ba đằng kia."Cậu thích điện ảnh sao. Cũng phải gương mặt của cậu mà làm diễn viên thì từ tuyến 18 cũng sẽ ngồi trang nhất chỉ sau một đêm." First đùa cợt. Joong thuận theo, giả lả cười. Dường như Ohm và Nanon cũng sắp tham gia cuộc trò chuyện này rồi."Làm sao đây? người làm trong ngành điện ảnh mà nhơ nhuốc và có mindset thiển cận như vậy lại đi thắng giải Director of the year." Ohm ngồi sát tới bên First, choàng tay qua vai anh. Điệu bộ trông khó ưa vô cùng đi."Mày im đi. Tao đã nói rồi không phải sao? Nanon diễn không nổi." "Tao diễn không nổi à First? Mày thay đổi rồi. Mày khác lắm First.""First, Khaotung thao túng mày đó First. Chẳng phải chúng ta là bạn sao?" _Ohm đanh giọng lại. Đây là lần đầu Joong thấy Ohm nói chuyện kiểu này."Chỉ là từng thôi Ohm, chúng ta không thể cùng một hạng người với quân phản bội được."_Nanon"IM ĐI" First trừng mắt đứng dậy. " Đừng có cư xử như chúng mày là nạn nhân. ĐM là bọn mày lợi dụng tao.".... "Từ đầu đến cuối." First nhỏ giọng."Mày nghĩ thế à First? Mày quên mất những gì mày có được, đều là bọn tao cho mày kia mà?"_Nanon" Nhưng mà dự án đó là tâm huyết của tao. Tất cả từ tìm kịch bản, tới lựa chọn diễn viên... và tìm người đầu tư." _First căng người lên, mặt anh đỏ bừng, cũng chẳng rõ là đang phẫn uất, hay hổ thẹn."Vậy để tao nhắc lại cho mày nhớ. Tất cả diễn viên quay lưng với mày, mấy tên lừa đảo. Chính bọn tao đã ở đó giúp đỡ mày. Nanon cũng từ bỏ dự án của cậu ấy để hỗ trợ mày. Công ty của bố tao làm công tác truyền thông và chiêu mộ diễn viên giúp mày... à chết tiệt. Tao đúng là nuôi ong tay áo nuôi cáo trong nhà. BỐ TAO VÌ TỤI MÀY MÀ TAI BIẾN." _Ohm"Ohm, đừng nhắc lại chuyện đó. Mày sắp mất bình tĩnh rồi."_Nanon"Ha? Bố mày giúp tao những gì nào? Khaotung gặp được tao là sự cứu rỗi khỏi công ty hút máu của cha mày đấy!?" First quay mặt đi, cùng một nụ cười nhạt. Những kí ức của bộ ba trở lại. Khi mà cả ba thiếu niên còn cùng nhau tới trường, ăn cơm ở canteen và cùng làm dự án, thật hoài niệm biết bao nhiêu. Nhưng mặt tối của bức tranh tươi sáng ấy là một bộ mặt hoàn toàn khác biệt. First chỉ thấy một màu đen trắng.Anh là sinh viên nghèo từ một vùng biển. Lũ cuốn trôi mất ngôi làng xinh đẹp của anh. Người dân cũng tản cư hết. Thoát khỏi vùng an toàn của chính mình và quê hương yên bình. Anh tìm tới Bangkok để học tập và tình cờ lọt vào mắt xanh của nhà tài phiệt nọ. Gia đình của Ohm. Trông thì cứ ngỡ là Cinderella gặp được hoàng tử nhưng mà bản chất anh thì nào có từng là quý tộc. Hiện thực đánh anh một vố đau khi anh sống như chân sai vặt cho Ohm, thay Ohm dọn dẹp đống rắc rối mà anh ta tạo ra nếu không thì cũng là anh bị cha của Ohm đem ra trừng phạt bằng những trận đòn roi vô lý. Càng đay nghiệt hơn khi có Nanon xuất hiện, giống như mọi của nợ của First được nhân đôi lên vậy. Nhưng thật ra đó chỉ là những gì mà anh thấy, điều đó không có nghĩa là bọn họ, OhmNanon ghét bỏ anh, thực tế cặp đôi quyền lực ấy chẳng mấy ai có thể gần gũi và có mối quan hệ gắn bó thân thiết trong thời buổi ấy như First. Cậu cũng nhận được nhiều đãi ngộ. Tiếc là gió tầng nào gặp mấy tầng ấy, First không thể hòa nhập với bọn họ hay bất kì cuộc đua xe nào của giới tài phiệt, anh chỉ có thể lủi thủi đứng từ xa ngắm nhìn như một con chó trung thành. Anh thích việc làm dự án ở đại học và công việc ở trường quay hơn.Ngày nọ, First gặp được Khaotung tại nhà riêng của cha Ohm. Đó là một trận tranh cãi vô cùng lùm xùm của một nhóm diễn viên phản đối sự phân biệt đối xử của công ty nghệ sĩ mà cha Ohm điều hành. Tất cả hai phe xô xát nhau, ồn ào, bạo loạn thì Khaotung như nổi bật khỏi khung cảnh rối rắm đó. Một cậu trai nhỏ con lén cải trang thành người ở và tìm kiếm thứ gì trông thật mờ ám.Chỉ một thoáng lướt qua, một mùi hương đọng lại, một ánh mắt chạm nhau thôi, First đã chắc chắn rằng định mệnh có tồn tại. Sau đó First đã chủ động làm quen với Khaotung. Ngày đó làm thực tập sinh, may mắn có được phiếu dự thi cho nhà làm phim trẻ. First đã viết kịch bản và mang cho Khaotung đọc thử. Ánh sáng chưa kịp nhen nhói đã vụt tắt, sau nhiều cú vấp, First không còn tự tin vào khả năng của chính mình nữa. Việc làm phim không phải cứ kiếm diễn viên viết kịch bản là thành phim được. Ai sẽ tìm địa điểm quay, ai sẽ phụ trách kĩ thuật, ai sẽ kiếm nhà đầu tư? Còn vô vàn khó khăn khác. Lúc đó First ôm nợ nần chồng chất, bị cha Ohm đuổi đi, cậu chẳng còn cách nào ngoài tới ở cùng Khaotung. Khi đó Ohm và Nanon cũng tham gia cuộc thi với một dự án hoàn toàn khác, có thể thấy là không nhiều triển vọng. Nhưng rồi, kịch bản ban đầu chỉ có trong tay First và Khaotung, giờ đây lại trong tay Ohm. Ohm tới và kêu First đi hỗ trợ đoàn phim. Khi đó Ohm đã để cho First cũng tới diễn kiêm việc chỉ đạo trường quay. First có cảm giác khó chịu là thật, dự án bị cướp đi trắng trợn mà không rõ nguyên nhân như vậy vả lại diễn viên chính ban đầu được viết dựa trên hình tượng của Khaotung trong mắt First, giờ lại đổi thành Nanon dù cho Nanon diễn không tệ. Dẫu sao anh cũng mất liên lạc với Khao từ khi Ohm đến.Nhưng rồi ngay khi mọi thứ đang diễn ra yên ả, công ty của cha Ohm đột nhiên dính nhiều scandal, đả kích bốn phía từ netizen, tới những cuộc đả đảo trước trụ sở công ty, nhiều diễn viên máu mặt bị phong sát. Khiến cha Ohm lên cơn đột quỵ và phải chịu tai biến liệt giường. Kì lạ thay sau đợt đó, một diễn viên đột nhiên nổi lên như cồn, Khaotung với rất nhiều ưu ái từ nghệ sĩ khác trong giới giải trí. Cuối cùng là việc Ohm-con trai chủ tịch nọ đi trộm kịch bản nghiễm nhiên trở thành tiêu đề giật tít.2 năm trướcOhm phờ phạc gục ngã bên ngoài cửa phòng bệnh. Tới nỗi cái dáng vẻ của tên đại thiếu gia bao trọn mỗi đêm của quán bar ngầm nào đó chẳng còn gì ngoài một cọng rơm khô xơ xác."First, sao giờ mày mới đến!!? Cha tao đã cưu mang mày như thế nào, tao đã đem dự án của mày sống lại ra sao? Mày không có quên đấy chứ?""T-tao..." First chần chừ, cậu thật lòng cũng muốn tới an ủi Ohm, nhưng khoảng cách vô hình nào đó khiến anh chỉ biết vô thức run rẩy và rụt lùi.Nanon cũng ở đó. "Này First, họp báo ngày mai. Mày hãy công nhân đã trao bản quyền lại cho Ohm đi. Đừng để chuyện bé xé ra to. Sau đó cũng thông báo tạm dừng việc ghi hình đi với lý do scandal sai sự thật làm ảnh hưởng tới quá trình làm phim. Tao sẽ chăm sóc Ohm một thời gian rồi trở lại sau.""T-tao biết rồi..." First cúi đầu như thói quen của tên tay sai vẫn lẽo đẽo hôm nào theo hai cậu chủ. Cậu lững thững từng bước ra về trong mơ hồ, lại không rõ vì lý do gì mà trong lòng khó chịu đến vậy.Tới khi đã ra khỏi bệnh viện, cậu thấy một bóng dáng ai đó quen thuộc vô cùng. "KHAOTUNG", First chạy hết tốc lực để đuổi theo hình bóng ấy, dù không dám chắc có phải là người trong mộng hay không, nhưng tiềm thức First thôi thúc cậu làm thế."Khaotung!"____________To be continued...Trời ơi trời, lúc tôi lên kịch bản bộ truyện này tính làm cho nó ngắn ngắn thôi mà nào ngờ cũng nhiều thứ phải xử lý quá. Định một chap triển 2-3 cái plot mà coi chừng phải hẹn mọi người chap sau gòi. Mong được mọi người ủng hộ nhiệt tình nheeeeBạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me