Jsh All Hanako Harem Amane Chan Cuoi Len Nao
!OOC!!Chi tiết không có trong Manga!!Spoiler!!Phi logic!Thi sát mông vẫn ngồi viết truyện, và cũng bí vãi ra ấy.Nhưng cái tên thế là được tôi lấy cảm hứng từ lớp tôi, ừ, chúng nó bay não. Thế đấy, dạo này trường tôi nhiều sự kiện, mệt. (dù tôi chả phải làm gì nhiều nhưng ai biết đâu.)Tôi mới giành ra gần ba tiếng đồng hồ trên trường chỉ để đứng (hầu như) nên giờ tôi bay hết chất xám rồi, nếu ngắn thì thông cảm giúp tôi.Enjoy!===============...Yashiro hôm nay không muốn lên Nhà vệ sinh nữ tầng ba.Cô muốn đến Phòng tranh, để gặp một cô gái là bạn cũ của cô nàng. Chứ không phải là Hanako-san làm cô giận gì đâu nhé, mà cô nào có giận được em?- "Phù..."Nene thở dài một hơi khi phải tìm cái phòng trưng bày tranh vẽ này mãi, chắc dạo này cô lại hay quên nữa rồi.C ố c C ố c...Ngón tay khẽ gõ lên cánh cửa gỗ.- "Mei-chan?""Mei-chan".Shijima Mei - thiên tài hội họa Năm ba. Hay còn gọi là Bí ẩn Số Bốn, một trong bảy điều kì bí ở học viện Kamome này.Lâu rồi thiếu nữ tóc bạc đuôi xanh ngọc không gặp chị gái nhỏ ấy, chị vì người ta cũng lớn tuổi hơn bản thân cô mà.- "Nene-chan?"Một giọng thanh cao phát ra đằng sau cánh cửa có biển chữ "Phòng hội họa", nó cũng được he hé ra nhưng không mở hẳn. Người giữ nó đang dò hỏi chăng?- "Vâng, em đây, Mei-chan. Lâu không gặp chị!"Yashiro Nene gật đầu một cái khi gặp một đôi ngọc xanh biếc ẩn dưới cặp kính gọng đỏ mỏng dẹt.- "Vào đi."Môi cô gái nhoẻn lên, đẩy cửa ra.C ạ c h......- "Oaaa, Nene-chan! Em còn mang cả đồ ngọt nữa sao!"- "Em biết ngay là thảo nào cũng có một bàn trà nhỏ mà!"Hai cô gái trẻ áp tay vào nhau, nhảy nhảy xung quanh một điệu nhảy kì lạ? Hai cặp mắt nhắm tít lại, cười cười nói nói.Cô gái tóc hạt dẻ là người đầu tiên bỏ tay ra, nàng kéo ghế, tay đổ bình nước trà xuống. Mắt lại hình qua quyển sổ vẽ bên cạnh, nó có hình chiếc giường bệnh...- "Hôm nay em lại có hứng ấy Mei-chan, nên hôm nay em làm kẹo trái cây. Mà chị ơi, trà sắp đổ kìa ạ..."Mei hơi giật mình nhẹ khi lơ đãng một chút, nàng nhanh chóng ngượng cười.- "A-À, ừ... Xin lỗi em."Đôi ngọc có màu tựa garnet hoàng hôn nhìn cô nàng tóc thắt đuôi sam lấy giẻ lau sơ qua vài giọt nước uống đọng trên bàn.- "Kí ức cũ à chị?"- "... Ừ."Cả hai cô gái đều im lặng, bầu không khí ngại ngùng hẳn đi. Giường bệnh viện chắc sẽ là thứ mà để lại nhiều kí ức với cảm xúc lẫn lộn cho cô nàng hội họa kia nhất, nàng ta từng phải ở đó từng ngày, từng tháng rồi lại đến từng năm mà...Yashiro lần lượt lấy mấy viên kẹo hình đủ loại trái cây cùng các màu tượng trưng chúng từ chiếc hộp lót vải ra.Đến khi Shijima Mei rũ xong chiếc khăn thơm mùi thảo dược kia, thì mới bắt đầu có tiếng nói trở lại.- "Mei-chan, cho em hỏi chút."- "Hỏi đi Nene-chan, ngon quá ~"Yashiro cười vài tiếng khi nhìn nàng ăn ngon lành như vậy, rồi cô chợt nhìn thấy nàng rút từ trong túi váy bạc xám ra cây cọ vẽ.- "Nhưng mà em có mang tới món này nữa thì sẽ càng ngon hơn đấy!"Shijima cười nhe răng, ngón tay thuần thục vẽ ra một chiếc bánh kếp xốp mềm rưới mất ong, điểm thêm chút trái cây bên cạnh.- "À... Chị thích bánh kếp mà nhỉ Mei-chan."- "Đúng rồi, hồi nãy em định hỏi gì sao, Nene-chan? Cứ hỏi đi."Nàng hỏi cô, tay tách vài hạt kẹo rải lên miếng bánh kếp, dùng nĩa xắn một miếng được quét mật ong, sung sướng đưa lên miệng ăn món ngọt yêu thích.- "Em định hỏi là Hanako-kun mất như thế nào... Chị có biết không ạ?"Tiếng va chạm nĩa với đĩa dừng lại, cô ngẩng lên thì bắt gặp đôi ngọc lam đang nhìn mình tỏ vẻ khá bất ngờ.- "Sao lại hỏi vậy chứ?"- "Ủa, em tưởng chị biết việc đó chứ Mei-chan? Tuổi thật thì chị hơn ba mươi rồi mà? Em tò mò lắm, định hỏi thầy Tsuchigomori nhưng em không có dám."Bí ẩn Số Bốn thoáng bối rối trước con mắt ấy của cô, nàng bỏ nĩa xuống. Se se đoạn tóc.- "Ừm... Số Bảy Đáng Kính lớn tuổi hơn chị đấy Nene-chan..."- "Eh?"Lần này đến lượt Yashiro ngạc nhiên.Cô còn tưởng Shijima Mei-san đây lớn tuổi hơn Hanako-san ấy, em nhỏ con hơn nàng mà... Gần như nhỏ nhất trong bảy bí ẩn trường học luôn ấy.- "Nói thật là lúc học ở cái học viện này gần mười năm trước thì lời đồn về Hanako-san đã có rồi ấy, nói thật thì chị cũng có lúc định hỏi thử ngài ấy. Hanako-san thường lảng tránh nó, nên chị nghĩ hỏi Tsuchigomori, người đã dạy học ngài ấy từ trước thì hơn đó!"Nàng gãi gãi đầu.Yashiro chống cằm thở dài thườn thượt. Đúng là cô vẫn nên đi hỏi gã nhện quỷ ấy ngày từ đầu nhỉ?- "Amane-chan hả? Hai người thì thầm to nhỏ gì đó?"- "AHHHH-"- "... Trời ơi- Cậu dọa chúng tôi đấy cậu biết không!?"Cô nàng tóc hạt dẻ trỏ ngón tay vào mái tóc hồng trùm áo đang bay lơ lửng ở không trung. Mitsuba Sousuke chứ còn ai trên cái mảnh đất này nữa?- "M-Mitsuba-kun hả!?"- "Củ cải-senpai à, chị nhát thật đấy."Nói xong, cậu đưa tay lên che miệng cười đểu cô một cái.- "Thôi đi..."Yashiro ôm tim, chọc ngoáy vào nỗi đau thiếu nữ mong manh dễ vỡ này thì người ta buồn lắm đấy có biết không.- "Muốn hỏi Amane-chan thì Amane-chan kia kìa."Mitsuba chỉ ra cửa, nơi có Minamoto Kou đang ngoảnh mặt đi nơi khác, tay thì vác một hồn ma đang ngủ ngon lành.- "Đâu ra sẵn hay vậy?"Shijima cười lệch miệng, cạn lời mà nhìn cậu ấm nhà Minamoto, người đáng lẽ ra phải dùng trượng đánh chết mấy sinh vật siêu nhiên như nàng, Mitsuba và em. Giờ lại mặt đỏ mà vác con người ta như thế, haizz, dối lòng.- "Tránh thủ lúc Tsukasa không để ý nên tui với Kou chôm đưa đi chơi."Giọng cậu ta tỉnh bơ.Yashiro Nene hơi tái mặt, cô có linh cảm không ổn chút nào khi mà Yugi Tsukasa phát hiện anh trai nó "biến mất"-"AMANE!!!!"Đấy, có sai đâu.Trời mẹ ơi, cái quả giọng này thì nhầm thế đéo nào được, nó hét mà cả bọn bắn hết người lên, Kou còn suýt nữa để rơi Hanako-san và để em hôn đất mẹ đấy.Cậu nhóc tóc vàng đó cũng nhanh chân phóng vào đặt em ngồi tạm lên một cái ghế, tay đóng cửa lại cái "xoẹt".Tạm thời bỏ qua Sousuke đang niệm phật cầu mong thằng nhóc mạnh kinh khủng đó đừng mò đến cái Phòng trưng bày nghệ thuật này. Chúng ta cùng tiến đến với câu hỏi của cậu ta lúc nãy nào!"Hai người thì thầm to nhỏ gì đó?"- "Hai chị muốn biết Hanako sao mà mất đi và tồn tại ở cái dạng siêu nhiên này á?"Kou hỏi.Shijima gật đầu thay cho Yashiro Nene đang ngồi chén nốt mấy cục kẹo ngọt.- "Em cũng không chắc, nhưng em nghe thầy nói là cậu ta chỉ đột nhiên không rõ tung tích, rồi lại xuất hiện tại đây với cương vị là người đã khuất."Cậu vòng ngòn trỏ qua cằm, mắt ngọc bích nhìn ra một góc trên tường nhằm nhớ lại những gì Người canh gác thư viện mười sáu giờ nói với mình.- "Mà hai chị tò mò làm gì? Senpai, em từng nói cho chị biết sơ qua rồi mà?"Yashiro ngây người ra, bên cạnh là ánh mắt của Shijima Mei đang nhướn mày, sau lưng Kou thì là cái nhìn siêu nghi ngờ (xen lẫn mùi cà khịa) đến từ Mitsuba.- "C-Có hả Kou-kun..?"Yashiro thở không ra hơi.Nhận được cái gật đầu chắc nịch của Kou, cô càng không dám nhìn mặt của Bí ẩn Số Bốn.- "Em bị mất não tạm thời sao? Nene-chan?"- "Phụt..."Mitsuba che miệng cười, cố nhịn lúc Yashiro ôm đầu trước khuôn mặt của Shijima đang nhìn.- "Thôi , chụp kiểu ảnh chơi không?"Cậu trai tóc hồng lắc lắc chiếc máy ảnh đeo cổ, cười híp mắt nhìn ba con người.- "Đương nhiên rồi! Mà Minamoto, nhỉ? Ôm Hanako-san đấy nhé. Không nên để ngài ấy chỉ lọt một chỏm tóc lên đâu đấy."Yashiro cùng Mistuba cười, Kou chỉ "hừ" một cái rồi chần chừ. Cuối cùng cũng quyết định luồn tay qua hai bên nách Hanako-san. Nâng người em lên.- "Chụp thì chụp. M-Mà cho tôi đứng đấy, ôm Hanako như này không dám ngồi đâu..."- "Ối giời, ngại ngùng-boy. Thôi được rồi, Amane-chan! Cười lên nào!"T á c h...X o ạ c h...Tấm ảnh lại được rơi xuống.Góc trái ngoài cùng là Mitsuba đang nhe răng cười, Shijima bên cạnh thì đưa đĩa bánh lên, Kou đang ôm Hanako-san kịp giơ được tay hình chữ V lên mà không làm em tỉnh. Còn lại là Yashiro cũng cười tươi mà tạo dáng.Nhưng đột nhiên lại có một bóng người, đứng ở cửa?- "Mấy người..."Kou và Mitsuba không hẹn cùng giật bắn người, lạnh hết gáy mà chầm chậm quay đầu lại.Shijima Mei ôm trán, nàng chỉ gặp nó vài lần nhưng nàng ta vẫn nhớ. Cái chất tông giống Hanako-san bảy tám phần cùng với mùi sát khí như này chỉ có thể là của đứa em nhà Yugi, Yugi Tsukasa.- "Thả Amane ra! Ngay!"...===============Fun fact: Lúc viết Kou cùng Teru làm mấy hành động ấm lòng với Hanako, tim tôi quắn quéo hết cả lên như con dở ấy.- Số từ: 1000+- Hoàn thành: 22h09' - Ngày 19/4/2022- Chúc độc giả một ngày tốt lành!- Thân!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me