Jsh All Hanako Harem Amane Chan Cuoi Len Nao
!OOC!!Không có trong nguyên tác!!Phi logic!!Spoiler! (?)Hola.Chiều hôm nay tôi sẽ cố thử speedrun ba chap cuối của bộ này.Yeah, rất tiếc phải nói là như vậy, nhưng bộ này sẽ chỉ có bảy chương chính thôi. Mà để tôi xem có ai nhận ra tại sao tôi lại chỉ cho đúng bảy chương thôi nào :D.Plot-twist.Chương này và chương bảy sẽ ngắn thôi nhé!Nếu vã AU này, các bạn có thể mượn ý tưởng của tôi ở vài chapter. Đây là AU yên bình và platonic. Mọi người không ai là thù ai cả.Nói thật thì HanaNene là cặp canon đầu tiên tôi không để vào truyện đấy.Enjoy!===============...Mùa hè rồi.Cái mùa mà đa số lũ học sinh đều mong muốn nó đến thật nhanh đi, để nhanh nhanh chóng chóng hoàn thành nốt cái kì thi quyết định cả năm chết tiệt. Lao về và vắt chân ăn chơi xả láng đến mấy tháng.Ngoại trừ cuối cấp ra, vì phải thi thêm để chuyển lên nữa.Minamoto Kou cũng không ngoại lệ.Cậu nhóc đã chuẩn bị sẵn sàng cho một cái bài kiểm tra chọn lớp học, cũng như xét xem mình có được bước tiếp vào khoa Năm Nhất của Học viện Kamome này không.Nhưng cái thứ không ủng hộ cậu lại chính là thời tiết nóng vã hết mồ hôi, đứng cũng nóng ngồi cũng nóng và làm cái con mẹ gì cũng nóng (trừ việc đi tắm và rúc đầu vào mấy bồn nước cộng tủ lạnh).- "Đọc có quyển sách thôi cũng nóng..."Một đợt không khí nóng tràn vào cửa sổ thư viện. Dù cô thủ thư đã bật điều hòa vù vù cho bọn chúng - những đứa thuộc khối Phân hiệu Trung học Cơ sở ôn thi một chút. Và cũng để cho khối khác lớn hơn hoặc vài ba đứa cũng giống bọn chúng nhưng lười học vào săn sách đọc.- "Ôi trời ơi... Kou ơi, phiền cậu đóng giúp tụi mình cái cửa sổ với đi..."Một cô bạn tóc cam, đang bận bịu quấn tóc lên để cố định bằng chiếc kẹp tóc đằng sau nhóc tóc vàng nói khẽ. Kou cũng biết là đằng sau mình còn vài chục đứa hận cái đợt gió nóng bất thường chết tiệt này, ngay cả cậu cũng thế. Nên cũng với tay lấy chốt cửa đóng nó lại.C ạ c h...- "Xin cậu, Minamoto..."Một giọng nói nhỏ khác từ phía sau Kou phát ra. Đến từ một cậu bạn đang vừa mới dùng chính rèm cửa sổ để che chắn gương mặt gọi là điển trai của cậu ta lại.Minamoto được xướng tên quay lưng lại giơ ngón cái với cậu nhóc đó, nhận được "lời" đáp lại thì cậu cũng quay lên tiếp tục đọc quyển sách có nhiều thông tin quan trọng cho kì thi đáng nguyền rủa bên trong.- "Thưa cô Shita. Em xin phép được gọi Minamoto Kou ra chút ạ."Ngọc sapphire (?) bất ngờ ngẩng lên, chỉ thấy một mái tóc cam đỏ, cặp kính cùng với màu mắt nâu đỏ.Aoi Akane, năm Nhất học viện Kamome. Phó hội học sinh đã đến tìm cậu.À... Phải nói là Bí ẩn Số Một - Kẻ canh gác Đồng hồ, một sinh vật siêu nhiên đã đến tận thư viện để lôi đầu cậu đi chứ nhỉ.- "Được rồi, đợi cô chút nhé... Minamoto Kou nhỉ..."Cô thủ thư viện tên "Shita" lướt ngón tay qua dãy danh sách dài dằng dặc của cả lũ học sinh từng đến thư viện. Một lần thì cô ta cũng ghi vào, sợ hãi.- "À đây rồi... Cậu trai tóc vàng, cạnh cửa sổ, dãy thứ ba bàn số bốn. Em có thể đi theo anh học sinh này một chút rồi quay lại, hoặc em có thể trả sách rồi quay lại lần sau?"Cậu đặt tay lên cằm suy nghĩ, mắt hướng về Akane, hơi hếch mặt lên một chút. "Anh gọi tôi có việc gì không?""Việc về Số Bảy và vài sinh vật siêu nhiên như bọn tôi..."Đọc được khẩu hình miệng của Aoi Akane bằng một cách ảo ma siêu phi thực tế nào đó mà bản thân cũng đéo thể giải thích. Cậu trả lời Shita.- "Dạ em xin phép, cho em trả lại sách ạ."- "Được rồi, đưa thẻ cho cô."B í p...Cái dấu tích đỏ của máy quét trạng thái vang lên. Kou trả lại thẻ thư viện cho cô thu thư, trước đó đã cất đi mấy quyển sách theo cậu thấy là dày về chỗ cũ.- "Chào cô ạ."Nhận được cái gật đầu của người phụ nữ tóc đen, cậu mới đi theo Aoi Akane ra khỏi thư viện trường Kamome....- "Sao anh lại lôi tôi đi, Akane? Sinh vật siêu nhiên cũng đâu hẳn liên quan đến tôi nữa?"Trên đường dọc hành lang, cậu hỏi cậu ta.(Mới năm Nhất xưng "anh" thì hơi già chút nhỉ?)- "À... Số Bảy dửng mỡ lên đòi làm kem ấy. Nhưng không biết cách làm nên nhờ tôi đi lôi đầu cậu xuống."Dù em chả có miếng mỡ thừa nào nhưng cậu ta cứ thích bảo em có mỡ. Vì em nhiều lúc hay nổi hứng làm trò điên điên khùng khùng ấy.- "Sinh vật siêu nhiên mấy người cũng biết nóng là gì cơ à?"Kou che miệng cười khẩy.- "Em hội trưởng hẳn hoi mà có duyên ghê. Đúng là giỏi việc nhà thì cái tính kém duyên như mấy bà hàng xóm."- "Xúc phạm nha."Người ta "thẳng", kêu người ta đàn bà.Thằng đàn anh gì mất nết ghê.......- "Đổ một lớp rồi mới thọc cái que gỗ này vào nha. Đừng như mấy cái trước, đậy khuôn rồi mới thọc que là đau tay."- "Tui nhớ rồi."- "Có nhớ thật không đó? Số Bảy nào đó mau quên lắm nha."- "Im đi, Số Một."Kou nhìn cách em đổ hỗn hợp đã trộn đều bởi Akane vào, nhằm canh đủ lượng bột đủ để cho cây que gỗ khi nhấn vào cố định thì không bị đầy quá mà tràn ra.- "Dù sao cũng cảm ơn Số Một vì chịu đi gọi nhóc Kou sau khi tui đã năn nỉ gần như khản cả cổ và tốn nước bọt nha."- "Gì?"Kou nhíu mày lại nhìn Aoi.- "Đừng nhìn tôi như kiểu tôi vừa làm điều gì phạm pháp chứ..."Chỉ thấy rằng bàn tay cậu ta đang chắn mất thứ mà Kou muốn nhìn - gương mặt Aoi Akane hiện giờ có tội lỗi không.- "Và còn nhóc Kou nữa."- "Hả?"Kou quay lại nhìn mái tóc nâu đang hoàn thành bước cuối - đậy nắp khuôn sau khi có que gỗ và hỗn hợp đầy đủ.Cả Aoi cũng he hé mắt ra nhìn em qua kẽ tay, thấy tầm nhìn Kou đã chuyển rời khỏi bản mặt bốn mắt của mình mới thả tay xuống.- "Cảm ơn vì đã giúp tui, nhóc giúp tui hơi bị nhiều đấy."Kou hơi ngây người ra một chút.Nhìn chàng trai tóc đỏ đất giúp sinh vật siêu nhiên nhỏ bé kia với tay được tới ngăn đá tủ lạnh của trường để bỏ khay kem vào.(Có nhớ cái dáng Kou bế Hanako chap 4 không? Nó đó.)...- "Ăn gì đấy? Cho ăn với."Mái tóc hồng lòi ra từ đằng sau vai em. Cậu ta nhanh chóng nhận được cây kem được tay em nhét thẳng vào miệng.- "Ầu, sinh vật siêu nhiên có khác nhỉ?"Akane rưới mật ong lên que kem của bản thân, hạnh phúc mà thưởng thức nó khi hai mắt nhắm tít lại.- "Sao tôi để ý cứ chỗ nào có Hanako là chỗ đó không sớm không muốn sẽ có cậu nha Mitsuba. Hỏi thật, sinh vật siêu nhiên cũng biết nóng à?"Kou nhấc một bên lông mày lên.Mitsuba Sousuke chỉ cười, một tay vòng qua bả vai Hanako-san. Một tay cầm máy ảnh.- "Nhìn máy ảnh này. Amane-chan! Cười lên nào!"T á c h...Tấm ảnh lại rơi xuống.Đa số spotlight đều hướng về hai nụ cười của Mitsuba cùng với Hanako-san, híp hết hai con mắt lại đúng lúc có đợt gió khác từ phía sau lưng em thổi đến.Bên tóc của Mitsuba hiện ra một bàn tay hình chữ V, có đeo bao cổ tay màu đỏ, bên Hanako-san cũng có thêm một bàn tay khác, đeo thêm găng tay trắng không biết lấy từ nơi nào ra.- "Hoho, Akane thì tôi không nói nhưng Kou hôm nay từ chối lên sàn sao?"- "Ngậm mỏ lại, Mitsuba."...===============Chuẩn bị vắt não đoán số phận của ending nào các bạn :3.- Số từ: 1000+- Hoàn thành: 16h32' - Ngày 26/4/2022- Chúc độc giả một ngày tốt lành!- Thân!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me