Kangjae Still Yours
Warning: 18+, namxnam, từ ngữ mạnh bạo. ----------------------------------------------------------------------------------"Cậu dạo này bạo gan quá rồi, Jaewon?"Giọng KangHyuk trầm khàn như tiếng đại hồ cầm trong đêm khuya. Gã chặn Jaewon ngay cửa phòng trực, bàn tay lớn đập mạnh vào tường khiến cánh cửa khẽ rung lên. Khoảng cách giữa họ thu hẹp đến mức Jaewon có thể cảm nhận rõ hơi thở ấm nóng của gã phả vào tai, hoàn toàn tương phản với không khí lạnh lẽo nơi hành lang bệnh viện. Cái cách KangHyuk nghiêng người, sợi cà vạt lụa đen đong đưa trước mặt, khiến trái tim Jaewon đập loạn nhịp.Cách.Âm thanh khóa cửa vang lên dứt khoát.Jaewon dựa lưng vào tường lạnh ngắt, ngón tay bấu chặt vào vạt áo blouse, hơi cúi đầu né tránh ánh mắt của Kanghyuk ."Em... em chỉ...""Chỉ là vô tình va vào tôi lần thứ ba hôm nay?" KangHyuk khẽ cười, thân hình áp sát như muốn trôn chặt Jaewon vào ngực, mùi hương gỗ đàn hương pha lẫn mồ hôi nam tính xộc vào mũi cậu. "Hay cậu đang mong được tôi... chỉ bảo?"Gã đưa tay vuốt gò má mềm mại, dù rằng trong bóng đêm u tối, cảm giác nóng ấm mà sát với ngón tay chai sần của gã, làm gã biết cậu đang ngượng ngùng. Jaewon có ý né tránh, nhưng lại không cách nào thoát khỏi móng vuốt của con cáo gian xảo. Bỗng, KangHyuk nâng cằm cậu lên với lực đạo khiến xương hàm Jaewon hơi ê ẩm."Xin lỗi là chưa đủ."Gã nói, giọng trầm như mật ngọt chảy qua kẽ răng. Lôi kéo thỏ nhỏ ngây thơ dần dần bước vào hang động u tối của gã." Ngoan"Khoảnh khắc tĩnh lặng ngắn ngủi trước khi mọi thứ dần vượt quyền kiểm soát. KangHyuk chiếm lấy môi Jaewon bằng một nụ hôn thô bạo, không phải sự dò hỏi nhẹ nhàng, nó xe lẫn sự chiếm hữu, mạnh bạo như muốn nuốt toàn bộ cả thân thể và linh hồn cậu. Răng gã cắn nhẹ vào môi dưới khiến Jaewon rên lên một tiếng nghẹn ngào. Chiếc áo blouse trắng nhàu nát trong tay cậu khi hai cơ thể ép sát vào nhau, gọng kính của KangHyuk hằn lên má cậu một đường lạnh buốt." Ưm..giáo sư.. Chúng ta không nên... ưm"Jaewon thở gấp, nhưng đôi tay lại phản bội, vòng tay quấn lấy cổ gã.KangHyuk cười khẽ, hàm răng sắc cạnh ngoạm vào cổ cậu để lại dấu hồng ửng:"Miệng nói không, nhưng tay ai đang ôm lấy tôi, kéo sát lại này, Jaewonie."Một tiếng xé vải chói tai vang lên. Những chiếc cúc nhựa lăn lóc trên nền gạch lạnh như hạt mưa rơi."Nhìn tôi, Jaewon."KangHyuk ra lệnh, tay gã xiết chặt eo Jaewon khi ấn cậu nằm ngửa trên bàn. Tài liệu bệnh án bay tứ tung, tờ giấy dính vào làn da ướt đẫm mồ hôi của cậu.
tay gã mạnh mẽ vuốt ve làn da trắng ngần, đầy ý tứ lướt qua từng đường nét của cậu như một nghệ sĩ chạm khắc vào bức tượng quý giá. Mỗi cử động của anh đầy sự kiểm soát, nhưng cũng là sự buông thả dục vọng mà gã đã kìm nén quá lâu.Yang Jaewon gần như không còn kiểm soát được cơ thể mình. Hơi thở cậu hòa lẫn với nhịp tim dồn dập, mỗi cái chạm của Baek KangHyuk như một tia lửa, đốt cháy mọi rào cản cậu dựng lên. Cậu ngồi trên mép bàn, áo blouse đã bị cởi tung, để lộ làn da đỏ ửng, nóng rực hiện rõ dưới ánh sáng lạnh lẽo của phòng trực.KangHyuk đứng trước cậu, đôi đồng tử đen sâu thẳm, ánh mắt khao khát của gã khiến cậu muốn bắn. Gã miết ngón cái lướt nhẹ qua hông cậu, khiến Jaewon khẽ run lên."Cậu vẫn muốn dừng lại sao?"KangHyuk thì thầm, giọng anh khàn đục, mang theo sự khiêu khích rõ ràng, như gã đã nắm cậu trong lòng bàn tay. Còn Jang Jaewon chính là cá nằm trên thớt, cậu không chạy được, cũng không muốn chạy nữa. Gã cúi xuống, môi lướt qua tai Jaewon, hơi thở nóng bỏng khiến cậu ngại ngần nhắm chặt mắt. "Hay là cậu muốn tôi tiếp tục... dạy dỗ, chọn đi."Jaewon không trả lời ngay. Cậu cắn môi, má ửng hồng, nhưng bàn tay cậu vô thức siết lấy vai KangHyuk, kéo anh gần hơn. "Giáo sư... xin anh" cậu thì thào, giọng lạc đi, nửa như cầu xin, nửa như buông xuôi. Đó là tất cả những gì KangHyuk cần.Với một động tác dứt khoát, KangHyuk nâng Jaewon lên, xoay cậu lại để cậu đối diện bàn, hai tay chống lên mặt sắt lạnh. Jaewon hít một hơi sâu, cơ thể căng ra khi cảm nhận KangHyuk áp sát phía sau, ngực anh ép chặt vào lưng cậu. "Ngoan, tôi sẽ nhẹ nhàng," KangHyuk ra lệnh, nhưng giọng anh lại mềm đi, như thể đang dỗ dành. Tay anh lướt xuống, chậm rãi cởi bỏ lớp vải cuối cùng giữa họ. Jaewon cảm nhận được sự chuẩn bị của KangHyuk, khi chất lỏng mát lạnh chạm vào da cậu, rồi sự xâm nhập đột ngột khiến cậu một thoáng đau nhói, vách thịt thít chặt ôm lấy ngón tay gã. "Giáo sư... em chưa..." cậu lắp bắp, nhưng KangHyuk cắt lời bằng một nụ hôn lên gáy cậu, nhẹ nhàng an ủi. "Bé, thả lỏng ra. Kẹp gãy ngón tay tôi rồi" anh thì thầm, lời gã như lệnh thôi miên khiến cậu không còn cách nào, chỉ có thể đưa đẩy theo nhịp ra vào của Kanghyuk" Giáo..giáo sư..em bắn mất" Kanghyuk vốn không tính buông tha cho cậu dễ dàng, một tay hầu hạ lỗ nhỏ đằng sau. Tay đằng trước vuốt ve, bàn tay thô ráp ma sát lên dương vật trần trùi của cậu, miết lên đầu khấc đỏ hồng khiến Jaewon không kìm nổi mà cao trào, giong tinh trắng đục văng tung tóe xuống nền phòng trực. Cả người như mất đi sức lực muốn ngã xuống, nhưng cánh tay rắn chắc của Kanghyuk nâng cậu lại, cuộc dạo chơi của Baek Kanghyuk giờ mới bắt đầu. Khi Jaewon kịp cảm nhận được kích thước đáng sợ của thứ sắp tiến vào cơ thể mình, cậu không khỏi hoảng hốt. Không phải lần đầu nhưng lúc nào gã cũng khiến cậu muốn chạy ngay lập tức. Giáo sư chết tiệt thật có khả năng khiến cậu khóc lóc van xin. Sợ hãi, cậu liều mình lùi lại, cố thoát khỏi thứ kinh khủng đó."Tặc tặc, đã muốn thế mà còn giả vờ từ chối sao?"Gã hiểu rõ cậu nhất, biết rõ chiêu nào khiến người dưới thân không chịu nổi. "Cậu đã nhiệt tình chủ động, tôi đây không khách sáo đâu." Chẳng đợi cậu kịp phản bác, cự vật thô to của gã hung hãn đâm vào cơ thể cậu. Chỉ một cú, không chút khoái cảm như lúc bị trêu đùa vừa nãy, cơn đau nhức dữ dội khiến tôi hét lên thất thanh."Ưm! Đừng...a...giáo sư... đau quá!" Cậu đau đớn lắc đầu quằn quại. Niêm mạc bị kéo căng đến cực hạn, cơ thể đau rát như xé toạc. Nội bích chật hẹp bị dương vật thô to của gã lấp đầy, đâm sâu đến chỗ chưa từng chạm tới. Độ sâu như thể xuyên thủng khiến cậu không khỏi bật khóc. Cảm giác ấy mãnh liệt, gần như quá sức, nhưng KangHyuk giữ chặt cậu, tay gã siết lấy hông Jaewon, dẫn dắt từng nhịp."Nhìn cậu thế này..." KangHyuk thì thào, môi anh lướt qua tai cậu, "Tôi không thể dừng lại được."Gã rút ra chậm rãi cho đến khi chỉ còn chóp ở lại trong cậu, rồi bất ngờ đâm mạnh xuống, va chạm vào chỗ yếu ớt, non mềm nhất của cậu. Theo từng nhịp thúc của gã, Jaewon chỉ có thể đưa đẩy theo nhịp, sung sướng xen lẫn đau đớn, khiến cậu chỉ biết rên rỉ xin tha. Baek Kanghyuk đúng là tử huyệt của cậu, làm cậu không biết phải làm sao." Ưm...giáo sư..nhẹ..nhẹ chút"Nhưng gã phớt lờ, vẫn ra sức thúc vào, hơi thở dồn dập xen lẫn tiếng rên trầm đục. "Jaewon, bên trong cậu siết tôi sướng quá, cậu chặt thật đấy! Chưa bao giờ gặp cái lỗ nào khít thế này. Muốn cứ thế này mà làm cậu mãi, làm mạnh đến mức cậu không xuống nổi giường, chỉ biết van xin tôi đâm cậu cả đời."Cứ như vậy không biết hai người đã làm bao nhiêu lần, Jaewon chỉ biết sáng hôm sau, khi cậu tỉnh dậy với bộ đồng phục mới, cả người đều đau nhức như bị xe cán. Bước chân chuệnh choạng, lúc đó Jaewon chỉ dám liếc mắt sau lưng cái tên thủ phạm đáng ghét. -" Giáo sư đúng là đồ khốn...tồi tệ". Lần đầu viết H, chỉ có thể rặn đến đây :)))
tay gã mạnh mẽ vuốt ve làn da trắng ngần, đầy ý tứ lướt qua từng đường nét của cậu như một nghệ sĩ chạm khắc vào bức tượng quý giá. Mỗi cử động của anh đầy sự kiểm soát, nhưng cũng là sự buông thả dục vọng mà gã đã kìm nén quá lâu.Yang Jaewon gần như không còn kiểm soát được cơ thể mình. Hơi thở cậu hòa lẫn với nhịp tim dồn dập, mỗi cái chạm của Baek KangHyuk như một tia lửa, đốt cháy mọi rào cản cậu dựng lên. Cậu ngồi trên mép bàn, áo blouse đã bị cởi tung, để lộ làn da đỏ ửng, nóng rực hiện rõ dưới ánh sáng lạnh lẽo của phòng trực.KangHyuk đứng trước cậu, đôi đồng tử đen sâu thẳm, ánh mắt khao khát của gã khiến cậu muốn bắn. Gã miết ngón cái lướt nhẹ qua hông cậu, khiến Jaewon khẽ run lên."Cậu vẫn muốn dừng lại sao?"KangHyuk thì thầm, giọng anh khàn đục, mang theo sự khiêu khích rõ ràng, như gã đã nắm cậu trong lòng bàn tay. Còn Jang Jaewon chính là cá nằm trên thớt, cậu không chạy được, cũng không muốn chạy nữa. Gã cúi xuống, môi lướt qua tai Jaewon, hơi thở nóng bỏng khiến cậu ngại ngần nhắm chặt mắt. "Hay là cậu muốn tôi tiếp tục... dạy dỗ, chọn đi."Jaewon không trả lời ngay. Cậu cắn môi, má ửng hồng, nhưng bàn tay cậu vô thức siết lấy vai KangHyuk, kéo anh gần hơn. "Giáo sư... xin anh" cậu thì thào, giọng lạc đi, nửa như cầu xin, nửa như buông xuôi. Đó là tất cả những gì KangHyuk cần.Với một động tác dứt khoát, KangHyuk nâng Jaewon lên, xoay cậu lại để cậu đối diện bàn, hai tay chống lên mặt sắt lạnh. Jaewon hít một hơi sâu, cơ thể căng ra khi cảm nhận KangHyuk áp sát phía sau, ngực anh ép chặt vào lưng cậu. "Ngoan, tôi sẽ nhẹ nhàng," KangHyuk ra lệnh, nhưng giọng anh lại mềm đi, như thể đang dỗ dành. Tay anh lướt xuống, chậm rãi cởi bỏ lớp vải cuối cùng giữa họ. Jaewon cảm nhận được sự chuẩn bị của KangHyuk, khi chất lỏng mát lạnh chạm vào da cậu, rồi sự xâm nhập đột ngột khiến cậu một thoáng đau nhói, vách thịt thít chặt ôm lấy ngón tay gã. "Giáo sư... em chưa..." cậu lắp bắp, nhưng KangHyuk cắt lời bằng một nụ hôn lên gáy cậu, nhẹ nhàng an ủi. "Bé, thả lỏng ra. Kẹp gãy ngón tay tôi rồi" anh thì thầm, lời gã như lệnh thôi miên khiến cậu không còn cách nào, chỉ có thể đưa đẩy theo nhịp ra vào của Kanghyuk" Giáo..giáo sư..em bắn mất" Kanghyuk vốn không tính buông tha cho cậu dễ dàng, một tay hầu hạ lỗ nhỏ đằng sau. Tay đằng trước vuốt ve, bàn tay thô ráp ma sát lên dương vật trần trùi của cậu, miết lên đầu khấc đỏ hồng khiến Jaewon không kìm nổi mà cao trào, giong tinh trắng đục văng tung tóe xuống nền phòng trực. Cả người như mất đi sức lực muốn ngã xuống, nhưng cánh tay rắn chắc của Kanghyuk nâng cậu lại, cuộc dạo chơi của Baek Kanghyuk giờ mới bắt đầu. Khi Jaewon kịp cảm nhận được kích thước đáng sợ của thứ sắp tiến vào cơ thể mình, cậu không khỏi hoảng hốt. Không phải lần đầu nhưng lúc nào gã cũng khiến cậu muốn chạy ngay lập tức. Giáo sư chết tiệt thật có khả năng khiến cậu khóc lóc van xin. Sợ hãi, cậu liều mình lùi lại, cố thoát khỏi thứ kinh khủng đó."Tặc tặc, đã muốn thế mà còn giả vờ từ chối sao?"Gã hiểu rõ cậu nhất, biết rõ chiêu nào khiến người dưới thân không chịu nổi. "Cậu đã nhiệt tình chủ động, tôi đây không khách sáo đâu." Chẳng đợi cậu kịp phản bác, cự vật thô to của gã hung hãn đâm vào cơ thể cậu. Chỉ một cú, không chút khoái cảm như lúc bị trêu đùa vừa nãy, cơn đau nhức dữ dội khiến tôi hét lên thất thanh."Ưm! Đừng...a...giáo sư... đau quá!" Cậu đau đớn lắc đầu quằn quại. Niêm mạc bị kéo căng đến cực hạn, cơ thể đau rát như xé toạc. Nội bích chật hẹp bị dương vật thô to của gã lấp đầy, đâm sâu đến chỗ chưa từng chạm tới. Độ sâu như thể xuyên thủng khiến cậu không khỏi bật khóc. Cảm giác ấy mãnh liệt, gần như quá sức, nhưng KangHyuk giữ chặt cậu, tay gã siết lấy hông Jaewon, dẫn dắt từng nhịp."Nhìn cậu thế này..." KangHyuk thì thào, môi anh lướt qua tai cậu, "Tôi không thể dừng lại được."Gã rút ra chậm rãi cho đến khi chỉ còn chóp ở lại trong cậu, rồi bất ngờ đâm mạnh xuống, va chạm vào chỗ yếu ớt, non mềm nhất của cậu. Theo từng nhịp thúc của gã, Jaewon chỉ có thể đưa đẩy theo nhịp, sung sướng xen lẫn đau đớn, khiến cậu chỉ biết rên rỉ xin tha. Baek Kanghyuk đúng là tử huyệt của cậu, làm cậu không biết phải làm sao." Ưm...giáo sư..nhẹ..nhẹ chút"Nhưng gã phớt lờ, vẫn ra sức thúc vào, hơi thở dồn dập xen lẫn tiếng rên trầm đục. "Jaewon, bên trong cậu siết tôi sướng quá, cậu chặt thật đấy! Chưa bao giờ gặp cái lỗ nào khít thế này. Muốn cứ thế này mà làm cậu mãi, làm mạnh đến mức cậu không xuống nổi giường, chỉ biết van xin tôi đâm cậu cả đời."Cứ như vậy không biết hai người đã làm bao nhiêu lần, Jaewon chỉ biết sáng hôm sau, khi cậu tỉnh dậy với bộ đồng phục mới, cả người đều đau nhức như bị xe cán. Bước chân chuệnh choạng, lúc đó Jaewon chỉ dám liếc mắt sau lưng cái tên thủ phạm đáng ghét. -" Giáo sư đúng là đồ khốn...tồi tệ". Lần đầu viết H, chỉ có thể rặn đến đây :)))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me