Ke Dung Duoi Mua
Trong màn đêm đen, trên nền đất đã được phủ đầy tuyết trắng vốn rất tĩnh lặng. Chỉ có những bông tuyết tinh nghịch không chịu rơi hạ cánh nhè nhẹ trên mặt đất mà bám theo từng cơn gió nô đùa, nhảy nhót, bay lượn trên không trung.Chúng nô đùa mệt mỏi rồi lại lao mạnh xuống mặt đất tạo thành những cơn mưa tuyết lạnh lẽo đến thấu vào từng khúc xương tủy. Cùng lúc ấy, một bóng hình bỗng vụt qua làm giật mình những bông tuyết nhỏ vốn đã mệt mỏi nằm yên lặng dưới đất. Chúng giật mình, sợ hãi nhảy bắn lên tung tóe khi thân ảnh đó vừa mới lướt qua."Xác định đường về nhà cho ta!" Âm thanh lạnh lùng mang theo chút gấp gáp cất lên như xé toạc cái yên lặng vốn có của không gian."Đã xác nhận, đi thẳng!""Cảnh báo: hướng trước mặt, khoảng hai trăm mét, có chướng ngại!Xác định: thể sinh mệnh.Xác định sinh mệnh: sói phổ thông cấp E, sói đầu đàn cấp E++.Xác định số lượng: một con đầu đàn và hai mươi tám con phổ thông. Cảnh báo tính chất nguy hiểm: cấp D""Khả năng, cách vượt qua nhanh."Rykma giờ không quá bận tâm đến điều đó. Cái cậu cần là làm sao về nhà thật nhanh và lôi Norb đi cùng.Bởi vốn dĩ cậu không biết kẻ địch mạnh yếu ra sao, đông đảo đến đâu nên cẩn thận thì vẫn hơn. Và nếu có thể thì đánh nhanh thắng nhanh con tin sẽ có ít khả năng bị lôi ra uy hiếp hơn. Mong là vậy. "Báo cáo: sói phổ thông cơ bản giống sói trái đất. Nhưng có tính chất phối hợp cao hơn do có cá thể đầu đàn cấp E++. Đặc tính: bám mục tiêu dai.Cách vượt qua nhanh: giết sạch!""Chắc chắn rồi!"Thân ảnh Rykma mờ ảo lao vút trong màn đêm. Nhanh tới mức không thể nhìn rõ chính xác vị trí của cậu ta mà thay vào đó là một vệt đen dài và những bông tuyết bắn lên đằng sau. Đàn sói có vẻ như cũng đã phát hiện ra Rykma từ rất sớm, chúng đều đã ngửi và nghe được phương hướng của cậu. Tất cả chúng đều hướng về phía cậu cúi thấp, nhe hàm răng sắc nhọn cùng những hàng nước dãi chảy xuống trông cực kỳ hung dữ và khát máu.Trên đầu chúng, một bóng đen bỗng dưng xuất hiện. Một con sói lập tức ngẩng đầu, định lao lên nhưng không thể phản ứng kịp.Một cú đấm như trời giáng lao thẳng vào mặt nó khiến nửa thân trên của nó bị vùi dập dưới lớp tuyết dày.Thân ảnh của Rykma dần hiện lên rõ ràng trong làn mưa tuyết dày đặc. Xung quanh hắn, những con sói hung tợn đang lăm le hòng cắn xé miếng mồi béo bở. Cậu đứng thẳng dậy, đưa mắt nhìn bầy sói xung quanh rồi lạnh lùng đưa ra lời khiêu khích:"Bơi hết vào đây, đừng tốn thời gian của nhau nữa!"Đồng thời, con sói đầu đàn cũng hú lên ra hiệu trận chiến đã bắt đầu.Nghe được hiệu lệnh, những con sói điên cuồng lao lên, nhe nanh nhe vuốt nhằm thẳng vào Rykma mà lao tới. Rykma rút kiếm, một đường sáng bạc vẽ lên trong không gian rồi mất hẳn, thay vào đó là những tia máu bắn ra từ ba con sói đang lao tới.Đầu và thân chúng tách nhau thành từng chiếc và rơi xuống. Mùi tanh nồng của máu được gió mang đi xa, chỉ còn lại những bông tuyết trắng đã bị nhuộm đỏ bởi máu tươi. Mùi máu lại càng khiến cho bọn chúng thêm cuồng loạn. Chúng liên tục lao tới tấn công Rykma. Nhưng với khả năng của cơ thể đã được tăng cường rất nhiều lần và kinh nghiệm chiến đấu dày dạn mà cậu có được khi đánh nhau với Wilk ở kiếp trước thì lũ sói này chẳng khác nào đang nô đùa với cậu cả.Rykma có thể nhẹ nhàng né tránh đòn tấn công của chúng và xin đi cái đầu của chúng. Nhận thấy không thể giết nhanh được Rykma, lũ sói liền ngừng tấn công và chuyển sang chiến thuật câu giờ và làm hao mòn thể lực của đối thủ. Chúng lùi ra sau, đi vòng quanh và tìm cơ hội để cắn trộm sau lưng. Như đã đợi thời khắc này từ lâu, một nụ cười đã nở trên khuôn mặt lạnh băng của Rykma. Thân ảnh của cậu vụt biến mất trong làn mưa tuyết dày đặc. Trong lúc lũ sói đang ngơ ngác không biết con mồi của chúng vừa biến đi đâu thì một bóng đen lại xuất hiện sau lưng con đầu đàn. "Keng..."Một tiếng va chạm lớn vang lên. Lưỡi kiếm bị bộ lông giáp của con sói đầu đàn chặn lại khiến nó bị phản trấn mạnh, tuột khỏi tay Rykma. Không có sự chuẩn bị kĩ lưỡng cho tình huống này, Rykma mất thăng bằng ngã lăn trên nền tuyết trắng. "Chậc...chết tiệt, chuyện gì vậy?" Rykma đã không lường trước được việc mà lưỡi kiếm của cậu không những không thể chém đứt đầu nó mà ngược lại thanh kiếm đã tuột khỏi tay cậu."Báo cáo: cá thể sói đầu đàn cấp E+ sở hữu khả năng bị động là giáp sinh mệnh (vật lý-sơ) E++ có khả kháng tất cả những đòn đánh vật lý gây tổn hại chí mạng (chết lập tức) đối với cá thể sở hữu.Cách khắc chế: có thể đâm xuyên qua lớp lông trước khiến skill không đủ điều kiện kích hoạt và giết nó.""Ra là vậy sao?"Nhân cơ hội này, những con sói còn lại nhảy bổ vào cậu, mở ra những cái miệng toàn những răng sắc nhọn hướng thẳng vào da thịt cậu mà cạp tới. Cậu nhanh chóng co hai chân, đạp mạnh khiến một con bị văng ra xa rồi nhanh chóng bật dậy, lao thẳng tới chỗ thanh kiếm. Nhưng cũng lúc ấy chính là lúc cậu sơ hở nhất. Như biết trước điều này, con sói đầu đàn liền lập tức bổ nhào về phía cậu. Khoảng cách là quá gần để Rykma có thể vung kiếm hay né tránh nó một cách hoàn toàn. Cậu vung cánh tay trái đỡ lấy hàm răng sắc nhọn của nó. Từng dòng máu theo những viết răng chảy ròng trên cách tay cậu. Rykma nhìn nó với một ánh mắt lạnh lẽo."Mày. Tiêm phòng dại chưa?"Rồi lấy kiếm xiên vào cổ nó. Những tia máu tươi vọt ra tung tóe, vấy đầy lên người cậu khiến cậu giờ đây trông như một ma thần đáng sợ. Cậu cầm chắc kiếm, xẻ đôi luôn thân hình to lớn của con sói đầu đàn và chĩa kiếm vào những con sói đang lao đến:"Tới đây!"Bầy sói nhìn thấy con đầu đàn của chúng đã bị giết, không có kẻ nào diều hành chúng cả nên chúng chần chừ một hồi rồi cúp đuôi chạy tán loạn mỗi con một hướng. "Chậc...đau quá!" Rykma ngồi phịch xuống, mệt mỏi than vãn. "Ngài có thể gỡ con sói đang bấu víu lấy tay ngài ra để tôi xử lí vết thương đi được không?""Hả? Làm được như thế nữa hả? Được rồi...con này cắn cũng thật là chắc.""Cải tạo cơ thể: hồi phục nhanh!"Ngay lập tức, vết thương nhanh chóng liền lại, cơn đau sót cũng dần biến mất trên cánh tay của Rykma. "Vậy là được rồi, rời khỏi chỗ này nhanh thôi! Trước khi có thêm phiền phức tới."Nói rồi cậu kéo theo xác của bốn con sói mà cậu vừa giết được, lao như bay về nhà. Hình ảnh cậu lại một lần nữa mờ nhạt dần rồi chìm hẳn vào trong làn mưa tuyết trắng xóa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me