Ket Thuc Cuoi Cung
Trong bữa cơm nhỏ, cả nhóm đều ăn rất vui vẻ. Syrorn mới đề ra ý tưởng :- Các cậu, chúng ta có chai thủy tinh hay thứ gì đó đại loại như thế không? Kaze mới lên tiếng hỏi lại :- Cậu cần dùng chai thủy tinh để làm gì? - Chúng ta sẽ chế tạo bom xăng. Nó rất hiệu quả để gây sát thương diện rộng cho lũ zombie. Chẳng biết khi nào đội đặc nhiệm của Syra mới đến, nên chúng ta cũng cần thêm vũ khí và tài nguyên. Tớ thấy bom xăng khá hiệu quả nên đề cử chế tạo. Các cậu thấy thế nào? Cả nhóm gật gù khi nghe đề xuất của Syrorn. Yorn mới lên tiếng nói thêm :- Nếu vậy thì tớ sẽ điều chế thêm một ít natri bỏ thêm vào để gây thêm hiệu ứng nổ, như vậy bom xăng sẽ hiệu quả hơn. Kana mới lên tiếng :- Được, nếu vậy thì chúng ta sẽ vào siêu thị tìm kiếm chai thủy tinh. Nhiên liệu thì đã có cây xăng cạnh đó lo liệu. Ăn xong chúng ta xuất phát. Thế là sau bữa cơm, cả nhóm di chuyển đến phía siêu thị và cây xăng. Họ tách ra làm 2 nhóm gồm Kana và các cô gái sẽ thu thập chai rỗng và các đồ vật chứa bằng thủy tinh. Syrorn và các cậu trai còn lại chịu trách nhiệm thu thập xăng trong cây xăng gần đó. Vì đây là khu vực an toàn nên việc thu thập cũng trở nên dễ dàng hơn. Khoảng 1 giờ sau, mọi thứ đã gần như đầy đủ. Bọn họ đã tập trung lại chỗ chiếc xe jeep của Kaze. Nhìn đống nguyên liệu, Syrorn bắt tay vào chế tạo ngay một quả bom xăng. Cậu đổ đầy 3 phần tư chai thủy tinh, bịt đầu chai bằng gút vải, trong miếng vải cũng đã được bỏ thêm một ít natri để kích nổ. Cầm quả bom xăng trên tay, Syrorn khẽ mỉm cười :- Được, như vậy là chúng ta đã có bom xăng. Các cậu xem này. Kaze, đưa tớ mượn chiếc bật lửa. Kaze rút chiếc bật lửa trong túi áo, châm điếu thuốc rồi đưa nó cho Syrorn. Cậu đốt đầu vải của quả bom xăng, vì mảnh vải đó đã được tẩm xăng nên rất nhanh đã bắt lửa. Syrorn ném mạnh chai thủy tinh về phía trước. Cái chai vỡ "đoảng" một tiếng và xăng lan ra, bỗng chốc nhờ khối natri mà vết xăng phát nổ tạo ra một vùng lửa lớn. Cả nhóm chứng kiến thấy thì vui vẻ vì đã chế tạo thành công. - Mọi người, nếu muốn tăng thêm hiệu quả thì hãy dùng xăng pha với một lượng dầu diesel, vì dầu sẽ là chất cháy chủ yếu, xăng thì chỉ là chất dẫn mồi nên sẽ rất nhanh cháy hết. Như vậy sẽ hiệu quả hơn. Cả nhóm cũng đồng tình với Syrorn. Họ lập tức quay về để chế tạo bom xăng, lập mục tiêu mới là vượt khỏi thành phố Syra đến thành phố trung tâm. Sau vài giờ đồng hồ, hàng trăm quả bom xăng có chứa natri và dầu diesel bên trong đã được hoàn thành và chất ngay ngắn trong các khay đồ uống đóng chai. Cả nhóm liền bàn bạc với nhau, sáng sớm ngày mai xuất phát. Sụp tối, Mine ngồi trên phòng. Cô ấy đang xem lại mấy chiếc bình oxy chất cạnh giường. Từ khi có sự chế tạo của Syrorn mà cô tưởng nhầm là của Kaze, Việc di chuyển của Mine càng dễ dàng và thuận tiện hơn. Mine đang ngồi viết nhạc và nhìn ra cửa sổ. Có tiếng gõ cửa bên ngoài :- Là tớ Kaze đây. - Oh Kaze... Cậu vào đi... Kaze mở cửa bước vào. Mine đang ngồi bên chiếc bàn ở đầu giường, Kaze cũng tiếng lại hỏi thăm :- Oxy có đủ dùng không? Hay còn có chỗ nào không thoải mái, cậu nói tớ nghe. Mine liền cười :- Không... Mọi thứ vẫn ổn, tớ cũng còn khá là nhiều bình oxy. Ở đây còn khoảng 20 cái, đủ dùng cả năm rồi. Không biết ngày mai của chúng ta sẽ như thế nào, tớ vừa háo hức nhưng cũng vừa lo... Kaze ngồi xuống giường bên cạnh Mine, cậu ấy mới nói :- Không sao đâu. Syrorn rất nhạy bén. Tớ tin có cậu ấy thì chúng ta sẽ phiêu lưu một chuyến thật lí thú cho xem. Cậu thì đã có tớ lo rồi. Tớ sẽ cõng cậu đi khắp mọi nơi! Lời nói của Kaze khiến Mine ngại ngùng rồi khẽ nói cảm ơn. Họ cùng ngồi tâm sự và nói chuyện luyên thuyên. Kaze chú ý đến những bản nhạc mà Mine viết, cậu ấy tò mò hỏi :- Cậu viết nhạc sao Mine? - Ưm đúng rồi. Tớ đang viết dở. Kaze cầm quyển nhạc phổ lên nhìn. Xong rồi ngân nga hát thử. Mine ngỡ ngàng trước giọng hát thanh thoát của Kaze rồi cô cũng ngân nga hát theo, xong rồi cả 2 cùng phá lên cười và khen nhau hát rất hay. Chuyển cảnh, Syrorn đang ngồi trong phòng và lau chùi khẩu súng AKM của mình. Cậu tỉ mỉ tháo từng chi tiết và lau chùi bóng loáng. Kana cũng gõ cửa rồi bước vào. Nhìn thấy Syrorn và một đống hỗn độn trên bàn, cô mới hỏi :- Syrorn... Cậu... Đã tháo súng ra ư? - Đúng rồi. Tớ tháo ra bảo trì để đề phòng việc bị kẹt đạn hoặc sự cố khi bắn. Kana mới ngồi xuống bên cạnh và cầm từng bộ phận của súng lên nhìn. Quả thật Syrorn đã vệ sinh nó rất sạch. Nghĩ gì đó mà cô chạy vụt đi :- Đợi tớ, tớ sẽ quay lại ngay. Syrorn cũng ngơ ngác chẳng hiểu gì. Một lúc sau, Kana cũng đem khẩu súng của mình đến. Syrorn cũng đã hiểu ra và vệ sinh giúp. Nhìn Syrorn đang lau chùi từng bộ phận trong súng, Kana liền tò mò hỏi :- Thế khẩu súng của tớ là loại gì vậy? Nhìn giống của cậu quá. - À nó là AKM. Sử dụng loại đạn 7,62mm. Ưu điểm của loại súng này là sát thương cao nhưng khá giật. Tớ đề nghị cậu nên đổi sang khẩu này để đỡ giật hơn. Nói rồi Syrorn lấy khẩu HK416 ra đặt lên bàn. Kana liền quả quyết nói :- Không... Tớ muốn sử dụng khẩu súng... Giống như súng của cậu... Syrorn mới mỉm cười. Cậu ấy lục trong túi ra một cái tay súng bắn bom cùng với 1 lưỡi lê và lắp vào súng của Kana. Cô ấy mới cầm lên ngắm nhìn rồi tò mò hỏi :- Cái này là.... - Lưỡi lê và tay cầm TK có thể sử dụng đạn bom cỡ 40mm gây sát thương nổ. Nó sẽ có ích cho cậu. Kana ngắm nghía những phụ kiện mới mà Syrorn trang bị cho mình. nhưng cô ấy liền hỏi :- Thế cậu không trang bị cho bản thân sao? Sao lại cho tớ? - Không sao đâu, tớ quen bắn AK không phụ kiện rồi. À còn đây là băng đạn nhẹ, cậu cầm lấy. Nó giúp giảm trọng lượng súng để cậu dễ dàng di chuyển hơn. Kana cầm lấy những phụ kiện mà Syrorn đưa cho. Cô ấy bắt đầu suy nghĩ : Chỉ riêng mình trong nhóm là được cậu ấy trang bị đầy đủ phụ kiện, cậu ấy thật tốt với mình... - Cậu có thể rút chốt báng súng nếu cảm thấy nó nặng. Lúc này súng của cậu sẽ trở thành 1 khẩu tiểu liên. Nhẹ hơn và dễ kiểm soát hơn. Vừa nói Syrorn vừa làm cho Kana xem và cắt ngang luôn dòng suy nghĩ của cô. Thế là Syrorn lắp hoàn thiện khẩu súng cho Kana. Có gắn thêm 1 lưỡi lê, 1 tay cầm TK, tháo báng và băng đạn nhẹ. Kana thử cầm khẩu súng lên thì nó nhẹ hẳn ra và cô ấy rất thích, vội cảm ơn ríu rít. Syrorn mới nói :- Cậu thích là được rồi. Có việc gì cứ tìm tớ. Tớ sẽ hướng dẫn cho cậu. Kana má đỏ ngại ngùng gật đầu và ôm lấy khẩu súng. Cô ấy vẫn Xem Syrorn bảo trì những khẩu súng, trong đó có một khẩu khá đặc biệt khiến Kana chú ý. Cô ấy thử nhấc khẩu súng lên nhưng nó khá nặng nên đành buông xuống. Syrorn mới giải thích :- À, M82Z. Khẩu súng bắn tỉa sử dụng cỡ đạn 12,7cm. Rất uy lực nhưng bù lại độ cơ động rất kém. Cậu không sử dụng được đâu. Kana gật gù hiểu, đến khi Syrorn lấy viên đạn ra cho cô ấy xem thì Kana kinh ngạc. Một viên đạn dài ngoằng và to bằng ngón tay trỏ của cô. Cầm viên đạn lên ngắm nghía một chút rồi Kana mới hỏi lại :- Loại đạn như thế này cũng quá lớn rồi. Không biết khẩu súng này dùng để bắn gì ấy nhỉ? - À, loại này chuyên cho xạ thủ cự ly tầm xa. Dùng để bắn các mục tiêu mà được cho phép tiêu diệt mục tiêu "có thể bị tiêu diệt" trong các vụ cướp hay bắt cóc con tin chẳng hạn. Tớ cũng đã từng có dịp sử dụng khẩu súng này rồi. Độ giật gấp 10 đến 20 lần AK cơ đấy. Nhưng bây giờ tớ chỉ sử dụng nó khi thực sự cần thiết thôi. Kana ồ lên kinh ngạc. Cô thử tưởng tượng trong đầu sự kinh khủng của nó rồi rùng mình đặt viên đạn xuống.- Kinh quá! Tớ không dám nghĩ đến đâu... Syrorn phá lên cười và xoa đầu Kana khiến cô đỏ ửng mặt. Cậu ấy mới nói thêm :- Tớ sẽ tìm một vài vũ khí phù hợp với cậu. Nhìn cậu nhỏ nhắn dễ thương thế này thì có lẽ những dòng SMG như TL CKC hoặc AMS sẽ phù hợp đó. Độ giật thấp nhưng tốc độ ra đạn nhanh. Kana chỉ biết ngại ngùng trước lời nói của Syrorn. Chẳng biết làm gì nên cô chạy luôn về phòng, bỏ cả khẩu súng lại chỗ của Syrorn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me