Ket Thuc Cuoi Cung
Qua một buổi chiều khuây khoả lấy lại tinh thần, sụp tối cả nhóm ngồi cùng nhau. Do Ayda đã quá sợ hãi nên xin qua phòng Kana ngủ cùng mấy hôm. Kana cũng đồng ý. Yorn lên tiếng :- Thế thì bây giờ chúng ta phải báo với cảnh sát là thành phố hoang Syra hiện đang có xác sống sau vụ nổ. Cảnh sát Okasa cùng cảnh sát địa phương và Osagi sẽ giúp đỡ chúng ta.Kaze châm điếu thuốc :- Cậu không thấy vấn đề ở đâu sao? Lưới điện nằm trong thành phố. Giờ không có nguồn cấp điện thì chẳng có trạm thu phát sóng nào hoạt động cả. Tính hiệu điện thoại tạm thời bị tê liệt rồi. Chúng ta chỉ còn biết dựa vào tấm năng lượng mặt trời này thôi đó. Yorn lặng đi. Syrorn đưa ra đề nghị :- Phía sau núi Syra là biển, chúng ta có thể dùng thuyền để đi lại. Ít nhất cũng rời khỏi đám xác sống đó. Kana lên tiếng :- Ở đây không có nghề đánh cá. Kinh doanh bãi biển là chủ yếu. Rất khó để bắt gặp 1 chiếc tàu lớn vào đảo vì vùng nước ở đây khá nông nên chẳng tàu nào vào cả. - Xuồng nhỏ thì sao?- Ý hay đấy Syrorn. Nhưng chưa chắc chúng ta đủ nhiên liệu, từ đây về đất liền cũng mất nhiều thời gian. Hãy đợi đến khi cảnh sát vào cuộc. Ít nhất chúng ta vẫn an toàn khi ở một khoảng cách đủ xa.- Đành vậy thôi. Tối hơn, Kaze cầm mũi tên đi săn ít thú rừng. Vừa phì phò điếu thuốc vì đã tóm được 2 con gà rừng lớn, cậu chú ý đến những đóm màu xanh đang lởn vởn ở chân núi. Vì trên cao khá lạnh chẳng động vật nào ưa nên Kaze xuống gần chân núi. Cậu thầm nghĩ : " Chết tiệt! Không lẽ bọn chúng mò đến đây rồi sao? Mình không thể gây ra tiếng động. Chờ chúng đi qua đã." .---------- C4 : PHÒNG THỦ -----------Một lúc lâu sau, một đám xác sống cũng đi khuất. Kaze với 2 con gà rừng vọt thẳng vào xe và phi một mạch lên núi. Vừa đi cậu vừa cẩn thận nhìn gương chiếu hậu, thật may là chả có con xác sống nào đuổi theo cả. Đến nơi, cậu vội vã bước vào nhà, quăng 2 con gà rừng đã trói chân sang một bên, thở hổn hển. Ayda mừng tối nay lại có món gì đó liên quan đến gà để ăn. Kana chú ý sắc mặt của Kaze, cô liền hỏi :- Sao thế Kaze? Có chuyện gì vậy? Syrorn và Yorn quay lại nhìn rồi Yorn rót cho cậu cốc nước. Kaze liền bảo :- Bọn chúng lần mò đến đây rồi. Ayda giật mình. Mọi người chưng hửng. Kana cau mày :- Không lẽ... - Lúc tớ tóm được con gà rừng cuối cùng thì chợt thấy vài đóm xanh lởn vởn dưới chân núi. Tớ đợi bọn nó đi rồi mới lặng lẽ rút về đây. Syrorn đấm tay xuống ghế :- Chết tiệt! Đừng bảo với tớ là bọn chúng lần được đường lên đây đấy. Ayda nghe Syrorn nói liền chạy đến chỗ Kana vẻ sợ sệt. Yorm mới lên tiếng trấn an :- Không sao, mọi người không cần quá lo lắng. Nếu bọn chúng cứ thế đi bộ trên đường lớn chắc trưa mai mới lên được đây. Còn nếu đi theo lối mòn có thể sáng sớm sẽ đến. Núi Syra hơn 1000m đó. Nghe Yorn nói, mọi người thở phào nhẹ nhõm. Nhưng trước mắt là một đêm không ngon giấc rồi... Sáng hôm sau, mọi người dậy khá sớm để kiên cố lại nơi ở và dựng một hàng rào kiên cố. Một lần nữa những cái cây lớn được hạ xuống. Vô số cây nhỏ và nhọn được chặt. Kaze và Syrorn đang đóng những cây to xuống đất. Bán kính khỏi căn nhà 30 mét, cao 5 mét. Mất hơn 1 giờ để dụng xong các cọc cây, về phần Kana và 2 người còn lại, họ cố định những cây nhọn nhô ra bên ngoài, buộc thật chặt những cây nằm ngang khắn khít với nhau tạo ra một hàng rào kiên cố. Bên ngoài hàng rào không thể nhìn thấy bên trong là gì. 5 người cật lực làm việc. Syrorn đang buộc những sợi dây leo cố định những cây ngang thì sợi dây bỗng đứt. Nó đập vào khúc cây to mà Kaze mới dựng lên còn chưa đóng xuống. Khúc cây đó ngã xuống chân cậu :- Ash!!!! Chết tiệt !Mọi người quay lại nhìn. Kana hốt hoảng :- Syrorn! cậu không sao chứ?Cả nhóm xúm lại khéo khúc gỗ to ra khỏi chân Syrorn. Kana vội quăng con dao sang một bên, cô chạy vào nhà lấy ra hộp cứu thương. Cô sơ cứu vết thương cho Syrorn và băng bó cẩn thận. Syrorn ngồi bên đám cỏ xanh, cậu bảo :- Tớ xin lỗi mọi người, lại thêm gánh nặng cho mọi người rồi..Yorn cười :- Không sao đâu, cậu cũng đã giúp nhóm chúng tớ rất nhiều mà, không có cậu không chừng bây giờ Ayda đã là một xác sống biết đi rồi đó, hehe... Yorn vừa nói vừa ghẹo Ayda, con bé giảy lên :- Ơ! Em sẽ không bao giờ làm lũ zombie đó đâu... Đứng lại!! Ayda tay cầm cành cây nhỏ rượt Yorn chạy vòng vòng. Kaze mới bảo :- Nào mọi người, khẩn trương lên, càng nhanh càng tốt. Mọi người lại bắt tay vào công việc dựng hàng rào chắn. Syrorn bước khập khiễng và cậu không muốn trở thành gánh nặng của mọi người, cậu cũng phụ mọi người cột dây, mang những cành cây nhỏ... Xế chiều, hàng rào cũng đã hoàn thành. Kaze đứng châm điếu thuốc và bảo :- Không thể tin được là chúng ta gặp phải xác sống. Cứ như là đang trong mơ vậy. - Nhưng chúng ta cũng chẳng có tí gì gọi là vũ khí nữa. Yorn đang tựa lưng vào chiếc cột nhà to cất giọng vẻ mệt nhọc. Syrorn cũng tiếp chuyện : - Không sao đâu các cậu, chúng ta sẽ ổn thôi. - Hy vọng là vậy. - Ayda đang nghịch mấy cành cây còn sót lại. Có hàng rào chắn, bây giờ cả nhóm đã yên tâm hơn. Tối, Kaze cũng không còn đi săn gà rừng nữa. Cả nhóm ngồi ở phòng khách dưới nhà nói chuyện. Yorn chỉ vào chiếc bình điện :- Chúng ta cần thay mới nó thôi, nó quá cũ và giờ cũng không còn chứa nhiều điện. Chúng ta sẽ gặp khó khăn khi phải sạc nó liên tục. - Và cần thêm một số dụng cụ nữa đề phòng trường hợp khẩn cấp. - Kana đang xem lại vết thương của Syrorn và nói. - Vậy chúng ta chuẩn bị một vài thứ để ngày mai lấy đi nhiều đồ nhất có thể! Syrorn lên tiếng.Yorn đưa ra một ý kiến :- Tin tốt cho các cậu đây, tất cả những gì được bảo vệ bởi thủy tinh đều sẽ không nhiễm phóng xạ. Nói cách khác, những gì chưa trong tủ kính sẽ an toàn. Nhớ kiểm tra chắc chắn là thủy tinh thì hãy lấy đi. Syrorn nói :- Vậy thì tốt. Tớ hy vọng lũ zombie không lan sang các nơi khác. Nhất là Okasa và Osagi. Những chỗ đông người. Cùng lúc đó, chiếc radio vô tuyến của Yorn thu được một thông tin : "số cảnh sát điều tra vụ phóng xạ hạt nhân ở thành phố Syra biến mất không dấu vết, hiện cảnh sát Okasa và Osagi đang vào cuộc điều tra bằng trực thăng chuyên dụng "Ayda nghe thế bèn vui vẻ lên :- Thế là chúng ta được cứu rồi! Kana trầm lại :- Cũng không hẳn, trực thăng điều tra chỉ là trực thăng chuyên dụng, không phải trực thăng cứu hộ. Nếu có cách gì đó cho họ thấy chúng ta ở đây thì có thể khả thi. Syrorn nói :- Yar! Trước mắt ngày mai chúng ta phải đi xung quanh rìa ngoài của thành phố xem xem có gì lấy được chúng ta sẽ chất hết lên xe. Thế là cả nhóm quyết định ngày mai sẽ trở lại thành phố Syra...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me