Kevkal Cold Water Feels Warm When Your Hands Are Freezing
Cảnh báo: R18! R18! R18! Kalpas bột tôm, trôn có lài, có yếu tố Mpreg, nhiệt độ play, spanking nhẹ, OoC, cài đặt là ở một AU khi Kevin và MEI không xác lập quan hệ từ trước. Ngoài ra thì Kalpas chửi rất nhiều và Kevin thì có máu S ngầm.Cái này viết bản tiếng Anh lâu rồi, giờ mới về lại sân nhà chơi. Đúng vậy, bạn đã theo Shirosaki27 đủ lâu để thấy bả viết sếch.Tóm tắt trong vòng một câu: Kalpas bị Kevin bắt nuốt một que kem lạnh dưới âm 30 độ C.***Kalpas không thể hiểu nổi người như Kevin.Trong ký ức của anh, cái lạnh luôn là một trong những thứ luôn ở sẵn đó. Anh ta, một kẻ không đến từ cái hành tinh chó chết này, đã rơi xuống đây vào một ngày đông lạnh lẽo.Kalpas ghét cái lạnh.Nó là một cảm giác len lỏi dưới lớp áo mỏng tang rách rưới, xuyên thẳng vào tận sâu trong xương tủy, bám riết lấy từng hơi thở. Nó làm cho ngay cả việc mang theo cái mặt nạ đặc trưng của anh còn không thể làm mọi thứ khá hơn. Những ngón tay của anh tê dại đến mức chẳng còn cảm giác. Đầu ngón tay chuyển sang màu đỏ sẫm, rồi tím tái. Có lẽ anh đang bị bỏng lạnh rất nặng nhưng quan tâm làm gì cơ chứ? Chí ít thì những ngón tay ấy đã đục được vào hộp sọ của Đệ Ngũ Luật Giả rồi.Kalpas nhớ những khoảnh khắc anh ta lê thân xác nặng nề này đi tìm chỗ trú khỏi cơn lạnh.Aponia - người đàn bà đó đã tìm thấy anh và đem anh tới hẻm Sundown.Ước gì ả ta chưa bao giờ tìm được anh ngay từ đầu.Ừ thì nếu ả chưa bao giờ làm điều đó, có lẽ bây giờ anh đã không bị đông cứng trong cái lớp băng khốn nạn này. Máu, anh có thể cảm nhận được chúng đang đông cứng lại. Một số mảnh băng sắc nhọn đục vào trong eo và chân của anh, màu đỏ của chúng là minh chứng rõ ràng nhất cho việc làm tàn nhẫn và không thể ngờ đến của người đàn ông ấy.Kalpas ghét cái lạnh, và Kalpas không thể hiểu được Kevin.Khi viện binh tới nơi, thì Thập Nhất Luật Giả đã sớm bị treo trên một cây thập giá kỳ dị, như thể một nghi lễ trừng phạt đang xảy ra. Không còn bất kỳ lời kêu gào, không còn đau đớn nữa. Mọi thứ kết thúc trong sự câm lặng tuyệt đối. Những chiến binh từng được tôi luyện bằng ý chí sắt đá, kẻ nào kẻ nấy cũng không kìm được giọt lệ. Họ tưởng rằng đây là hồi kết, không chỉ của trận chiến này, mà còn là tận cùng của tất cả bạn bè cũ, đồng đội xưa, và cả chính họ.Thế nhưng chiến thắng lại đến... quá bất ngờ. Quá khó hiểu.Băng. Là băng đỏ thẫm, phủ kín khắp nơi như máu cạn đóng vảy trên một vết thương sâu. Trận chiến đã lùi ra xa, nhưng hơi lạnh vẫn còn vương vấn đâu đây. Từng giọt máu đổ xuống chiến trường bị đông cứng giữa không trung, treo lửng như sóng biển đỏ sẫm bị hóa đá. Ánh sáng tím lịm dần giữa khung cảnh ấy, lụi tàn như hơi thở cuối cùng của một vì sao.Chiến trường như một đóa hồng pha lê bất diệt kia cũng sắp tàn úa, rạn nứt trước bi kịch bày ra trước mắt.Người đàn ông tóc trắng ấy hạ xuống mặt băng, thoát khỏi trạng thái Sụp Đổ Nhân Tạo của hắn. Biểu cảm của hắn là không thể đọc được.Kevin chính là kẻ đã lợi dụng việc HUA làm suy yếu Ước Thú Luật Giả - một hành động với mục đích cứu động đội của họ ra khỏi kết giới của vị Thần - để giáng một đòn trừng phạt cực mạnh xuống đầu cả phe ta lẫn phe địch.Kết quả là trong hơn một nghìn chiến binh dung hợp (MANTIS), chỉ còn khoảng chục người còn sống.Ước Thú Luật Giả đã bị giết chết, người anh hùng đem về thêm một chiến thắng nữa dành cho nhân loại.Tất cả đều tốt đẹp ngoại trừ việc hai chữ 'anh hùng' đó được viết bằng máu của đồng minh.Kalpas cố gắng đục qua lớp băng, nhưng nó quá dày. Đây là một trong những khoảnh khắc hiếm hoi khi đầu của anh trống rỗng, chẳng nghĩ được tí gì."Chết tiệt...chết tiệt."Mọi thứ quá lạnh, lạnh đến mức nóng ran.Anh từ chối chết dưới đống băng này.Bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện, vài phút sau lại vang lên tiếng 'chát' như thể ai đó vừa bị tát. Kalpas không biết là ai đã bị tát nhưng anh rất mong đó là Kevin bởi vì chuyện đéo gì đang xảy ra thế này?Chuyện chôn vùi tất cả đồng đội cùng kẻ thù của họ không nằm trong bất kì kế hoạch nào.Kalpas ghét lạnh, anh từ chối chết trong cái lạnh khốn khiếp này.Khi tầm nhìn của anh đen xì và ý thức ngày càng trượt đi xa hơn, anh vẫn có một nỗ lực cuối cùng để đục bàn tay của mình qua mặt băng. Anh ta cười gằn trong thâm tâm như thằng khùng vì anh biết có lẽ bọn Bướm Trục Hoả sẽ mong anh chết đi thì hơn.Chúng sẽ lợi dụng điều này và để anh dưới lớp băng khốn khiếp như một cách thủ tiêu đầy tiện lợi. Cái tổ chức này ngay từ đầu đã coi Kalpas là một gã nguy hiểm, chúng đã có ý định xử lý anh lâu rồi. Chỉ là anh quá điên để chúng làm điều đó mà thôi.Anh vẫn thở, và vẫn sẽ thở.Có lẽ anh sẽ phải nghỉ ngơi một chút, nhắm mắt một chút trước khi tỉnh dậy và tự mình thoát ra khỏi đây.Chẳng ai sẽ giúp anh, đó là điều đương nhiên-Một bàn tay lạnh lẽo bắt lấy tay của anh.Ồ.Trong bóng tối đen kìn kịt, không ngờ lại có người lại đưa tay ra. Đó có thể là SAKURA và tinh thần nghĩa hiệp chết tiệt của cô ta hoặc Aponia vì không vì lý do gì cả. Nhưng nếu Kalpas nghĩ kĩ hơn một chút, bàn tay này to bằng anh, có đeo găng tay da, có những vết sần phát sinh từ việc cầm nắm vũ khí.Quan trọng là nó lạnh còn hơn đống băng đang kẹp cứng Kalpas."Vẫn còn đứng được chứ, Kalpas?"Đó không phải là một giọng nói mềm mại, lo lắng gì. Cái tông đó trầm kinh khủng, mang theo chút gì đó lạnh lùng, cục súc đến mức khó chịu.Kevin, chính xác là hắn ta rồi.Trong phút chốc, tự dưng anh muốn quạt cái tay này ra.Kalpas làm vậy thật, nhưng hình như Kevin không chịu nhả. Đúng là một tên kì lạ, tay của họ vẫn đan vào nhau.Tên đầu trắng dùng Đệ Thất Thần Kiện - Thiên Hoả Thánh chỉ để đào anh ra khỏi lớp băng.Trước đôi mắt xanh màu aquamarine đục ngầu của hắn, thân ảnh của một nam nhân tóc bạc tro bù xù hiện ra. Thân thể chi chít những vết thương lớn nhỏ, da tím tái vì phải chịu lạnh trong một khoảng thời gian quá dài. Quan trọng là cái mặt nạ của Kalpas đã bị rớt ra phía bên cạnh.Kẻ luôn đeo cái mặt nạ che giấu nhan sắc này cuối cùng cũng lộ mặt.Và gã tóc trắng chết tiệt ấy nhìn chằm chằm vào dung nhan ấy.Ngay cả khi ý thức của Kalpas đang mất dần đi, anh vẫn muốn gào lên là đừng có nhìn nữa, tên khốn này. Cánh tay trái vẫn cố cử động ngay cả khi toàn thân bị đông cứng, gắng với lấy cái mặt nạ."..."Kevin không nói không rằng dùng một bàn tay có đeo găng, lấy ngón cái và ngón trỏ kẹp vào hai bên mặt của Kalpas rồi nhấc lên coi cho nó rõ.Kẻ mang khắc ấn 'Hủy Diệt' cảm thấy tất cả mọi thứ của anh đều bị phơi bày trước 'Cứu Thế'."Tên...khốn..."Kalpas lờ mờ mở mắt.Mắt của anh có màu xanh lá tuyệt đẹp.Đáng lẽ ra anh nên nhắm tịt mắt luôn vì ngay bây giờ, Kevin đã thấy hết tất cả mọi thứ. Để nói cho công bằng thì đây không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy mặt của Kalpas. Là một kẻ thường xuyên đứng ngoài xem những thí nghiệm của MEI và Mobius, hắn có loáng thoáng thấy dung nhan đằng sau chiếc mặt nạ này vài lần.Nhưng đúng là chỉ có lần này, hắn ta được nhìn rõ nhất.Đừng hiểu nhầm, điều này cũng chẳng mang ý nghĩa gì khác.Kevin lạnh lùng cầm lấy chiếc mặt nạ có hình Chariot của Kalpas rồi đeo lại lên mặt anh ta. Sau đó, hắn chỉ cần một nhịp để bế người này lên và chỉnh lại tư thế.Là bế kiểu công chúa. Dù có lẽ nó sẽ hơi nhục nhã cho Kalpas nhưng mà kệ đi, đem được người về là được rồi.Trong lòng nam nhân với mái tóc xám tro vang lên một đống từ chửi rủa đều hướng về tên đầu trắng kia hết.Elysia đang phải đem một HUA đang ngất xỉu và mất khả năng chiến đấu về rồi. Là một trong những người đứng đầu Bướm Trục Hoả, việc bảo toàn tính mạng cho các thành viên cũng là một trong những nghĩa vụ của Kevin mà thôi.Kalpas vừa thoát khỏi một đống băng, liền bị một kẻ có nhiệt độ cơ thể âm ba mươi độ C ôm về, đúng là không còn gì để nói.Cách mà hắn đem anh đi ân cần và nhẹ nhàng đến mức kì lạ. Hoặc đó chỉ là ảo tưởng của một kẻ sắp mất đi ý thức là anh mà thôi.Cái lạnh từ nhiệt độ cơ thể của hắn bao trùm lấy anh. Lạnh lẽo, nhưng có vẻ không phải là một mối nguy.Kalpas không hiểu được Kevin.Và Kalpas vẫn ghét cái lạnh.Vậy tại sao anh lại không ghét vòng ôm của người đàn ông này?-Kể từ sự kiện hôm đó, các thành viên của Bướm Trục Hoả tạm thời ngừng tương tác với Kevin, kể cả người hoạt bát như Elysia cũng vậy.Kevin đã kháng lệnh. Dù tiêu diệt được Luật Giả nhưng hắn lại dẫm lên xác của những sinh linh khác để hoàn thành điều đó.Hắn vô thưởng vô phạt.Hắn ta rốt cuộc cũng chỉ là một thứ vũ khí của nhân loại mà thôi.Kalpas nhận ra mấy ngày hôm nay mắt của anh cứ dán vào người gã tóc trắng ấy mỗi khi hắn xuất hiện.Trong khoảng thời gian này, Kevin chỉ xuất hiện một mình mà không có ai bên cạnh. Là tội đồ của tổ chức, anh hùng của nhân loại, hắn ta vì vậy mà không còn bất kì người nào ở kề bên. Cô đơn, có vẻ đó là từ đúng để diễn tả hắn. Những kẻ cùng tổ chức quá sợ hãi để tiếp xúc với người đã thẳng tay lấy mạng phe mình, những kẻ có thực lực hơn cũng e dè, rõ là không muốn nói chuyện."Này, trời đang lạnh lắm. Người có bị úng đầu không mà lại ngồi đây?"SAKURA tình cờ đi vào phòng chiến lược và bắt gặp một Kalpas đang ngồi trước cái quạt công suất cao trong một cái phòng có bật máy lạnh. Bên ngoài nhiệt độ đang thấp tới mức điên cả người, vậy mà cái tên điên không kém này lại làm ra chuyện như vậy....Với cả, không phải hắn không thích bị lạnh sao?"Liên quan tới cô à?"Cái tên đang đeo mặt nạ đó vặt lại, giọng điệu vô cùng bực bội.Người phụ nữ với đôi tai cáo hồng đó không nhịn được mà phải nhăn mày.Vốn tính mở miệng ra bình luận gì đó khó nghe, SAKURA đã giữ bản thân lại sau khi chứng kiến hành vi kì lạ của Kalpas. Chậc, nếu anh ta muốn bị lạnh như thế thì anh đã có thể hỏi thủ lĩnh của bọn họ hoặc chính cô cho anh vài đường kiếm.SAKURA thở dài, cô nhiều việc lắm, kệ cái tên này thôi.Khi cô ấy rời đi, Kalpas vẫn ngồi suy nghĩ khi từng cơn gió lạnh ngắt tát vào cái mặt nạ của anh từ cái quạt to đùng trước mặt.Cảm giác lạnh lẽo này rất khó chịu.Nó không dễ chịu như cái hôm xảy ra the Thảm Kịch Trói Buộc.Nó không dễ chịu như Kev-Một hôm khác, SU và Kosma còn bắt gặp Kalpas ngồi ăn một tô kem bự chảng. Những thành viên còn lại trong tổ chức chẳng hiểu xu hướng đi tìm cái lạnh mới xuất hiện này của chàng trai tóc xám tro này là như thế nào. Bộ anh ta là gấu bắc cực chắc?Đâu thể được? Với cái bộ đồ, tông màu, và năng lực hủy diệt của anh ta, gấu bắc cực thấy còn phải chạy lẹ.Bác sĩ SU muốn nhắc nhở anh ta là ăn kem nhiều sẽ không tốt, nhưng gặp tâm trạng mây mù đen kịt của Kalpas thì bỗng dưng anh chẳng muốn chen ngang nữa.Một lần khác, Kalpas bị người khác bắt gặp chui vào tủ đông lạnh chứa lương thực chung...Nói chung là nam nhân tóc xám tro đeo mặt nạ che mặt này thật sự có vấn đề.Cái vấn đề này làm anh ta cảm thấy vô cùng bứt rứt khó chịu. Việc không giải quyết được nó làm anh tức điên và xả giận lên mấy kẻ thù mô phỏng trong chỗ luyện tập của các MANTIS. Nó làm anh tối ngủ không được, sáng đi đập phá cũng không xong.Kalpas cho rằng anh sẽ chết nếu anh không giải quyết vấn đề này.Tên của cục tức này chính là KEVIN.-Khi Kevin bước vào phòng luyện tập, sẽ có những khả năng như sau xảy ra.Sẽ có một trăm phần trăm khả năng kết quả của hắn ta vẫn sẽ đứng đầu.Sẽ có năm mươi phần trăm khả năng hắn sẽ được luyện tập, tôi luyện bản thân trong yên bình.Sẽ có ba mươi phần trăm khả năng Vill-V sẽ đi vào và thử mấy cái 'Vũ trang chống Kevin' lên người hắn.Sẽ có mười lăm phần trăm khả năng Elysia sẽ xuất hiện và mời hắn vào một trận đấu giao hữu.Sẽ có năm phần trăm khả năng Kalpas sẽ xuất hiện và họ đập nhau không vì lý do nào cả.Sau Thảm Kịch Trói Buộc thì Kevin nghĩ anh sẽ được ở một mình. Vill-V đang trong giai đoạn chế tạo thần kiện từ lõi của Ước Thú Luật Giả rồi, cô ta sẽ không quấy rối hắn. Elysia thì...hắn nghĩ là cả hắn và cô đều cần thời gian và không gian để bỏ qua mọi việc. Khả năng Kalpas đến khá thấp, tất cả sẽ ổn thôi.Cửa vào phòng luyện tập mô phỏng làm bằng kim loại bị đá ra.Kevin khẽ đỡ trán, được rồi, hắn đã đoán sai.Năm phần trăm đó đã xảy ra rồi.Gã tóc trắng không cần phải nhìn lại phía sau để né một đòn đá bất ngờ đến từ vị trí của nam nhân đeo mặt nạ. Có lẽ vì lực đá của Kalpas không mạnh bằng thông thường nên tường phòng đã không bị vỡ hoàn toàn."Kalpas."Đứng trước mặt Kevin khi khói tan ra là một gã đàn ông với mái tóc xám tro rối nhẹ cùng chiếc mặt nạ giấu đi khuôn mặt thường trực. Lưng của anh ta quay về phía Kevin, trang phục đen ôm sát làm lộ ra từng thứa cơ. Bàn tay trái của anh khẽ sờ lên chiếc mặt nạ đen vàng. Dù không thể nhìn thấy đôi mắt màu xanh lá ấy, vị thủ lĩnh đoán rằng cái tên này đang nhếch mép cười vì một lý do nào đó."Anh hùng, hôm nay mi sẽ chết dưới tay ta."Kevin chỉ nheo mắt. Chuyện này lại xảy ra nữa rồi.Dù chỉ tiếp xúc với nhau qua những trận chiến là nhiều nhưng gã tóc trắng biết tên này là một kẻ rất hung hăng và rất không ổn định về mặt cảm xúc.Hắn lách sang một bên để né một đòn đấm tiếp theo.Tuy nhiên, Kalpas cũng đã thực sự đã có những nỗ lực kiềm chế rất lớn và không dùng tới bạo lực ngay lập tức. Anh ta vẫn biết cảnh báo người khác trước khi hoàn toàn mất kiểm soát.Và một khi đã mất kiểm soát-Trong đôi mắt màu xanh như biển sâu vô hồn của vị anh hùng, những ngọn lửa của Kalpas cháy rực như một ngọn nến đặc biệt dai dẳng. Nhìn tuyệt đẹp đến mức hắn muốn bóp chết nó ngay lập tức.-thì bạo lực là cách giải quyết tốt nhất.Thiên Hoả Thánh xuất hiện trên tay Kevin và với một cú quay người, anh đục vào thẳng vào giữa bụng Kalpas bằng chuôi kiếm. Mặc dù đó không phải là một đòn đánh bằng mũi đại kiếm nhọn hoắt, nhưng hẳn là nó rất đau.Bằng chứng là nam nhân tóc xám tro kia đã phải quỳ xuống một chân, tay sờ chỗ bị đâm trúng một chút trước khi lao lại vào trận chiến.Họ chiến nhau trong một khoảng thời gian dài.Kevin coi nó là một buổi luyện tập vô hại, Kalpas thì không."Đồ chó ngu...hừ...ngươi có thể bớt né được không?!"Với lời khiêu khích đó, cơ mặt của gã tóc trắng còn không thèm chuyển động, chẳng có một chút phản ứng nào.Nếu Kalpas coi hắn là một con chó thì nãy giờ hắn cũng coi anh là một con mèo cam đỏng đảnh thích cào người.Nghĩ tới đây, Kevin nhớ lại hình ảnh khuôn mặt trần trụi của đối phương. Hắn ta bỗng dưng bị chính suy nghĩ của mình đánh lạc hướng giữa cuộc chiến.Theo hắn thì anh ta rất đẹp (?)"...?"Vị anh hùng của nhân loại mất tập trung.Không kịp phản ứng, hắn vừa giơ tay lên thì Kalpas đã chớp lấy cơ hội. Với một cú nhún người mạnh mẽ, anh bật lên cao, đôi chân quấn chặt quanh cánh tay phải của hắn như một chiếc thòng lọng bằng thép.Kevin hơi tròn mắt.Nếu hắn nhớ không nhằm thì đây là một đoàn khoá tay trong MMA và hắn không nghĩ rằng nam nhân tóc xám tro kia lại biết được chiêu này.Nó không phù hợp với cách đánh thông thường của Kalpas.Hoàn toàn không phù hợp.Nếu nạn nhân là một người khác, có lẽ bây giờ cả hai đã nằm xuống đất và tay của Kevin có thể đã bị bẻ gãy. Tuy nhiên, một lần nữa, hắn là một trong những chiến binh mạnh nhất của Bướm Trục Hoả, là MANTIS đầu tiên.Kevin nhăn mặt, gân tay của hắn nổi lên, lần đầu tiên trong trận chiến phải dùng sức một cách nghiêm túc để cứu lấy xương tay của mình. Chân của Kalpas vẫn kẹp chặt hắn, gót chân ghim lên vai hắn."Bắt được rồi."Chàng trai tóc xám tro vẫn đang đắc thắng-Cho tới khi Kevin mất hết kiên nhẫn và dọng cả bản thân hắn lẫn Kalpas xuống đất. Chân của đối phương bị ép rời khỏi bờ vai rắn chắc của gã tóc trắng tuyết. Tuy nhiên, tay của hắn vẫn bị giữ khư khư bởi lực nắm khủng khiếp của Kalpas.Lưng của người ở dưới chạm mặt sàn phòng tập trắng tinh lạnh ngắt trong khi Kevin nằm đè lên anh- có lẽ là đã đè bẹp dí luôn cả Kalpas nếu hắn không lấy cánh tay còn lại để chống cả người lên.Nói tóm lại thì tư thế lúc này của họ trông giống kabedon nhưng ở dưới đất vậy.Họ nhìn nhau trong sự im lặng đáng lẽ ra sẽ không bao giờ tồn tại.Sau đó, Kevin nhìn đi và thở dài, hơi thở lạnh ngắt của hắn phả xuống tai người ở dưới. Nhiệt độ cơ thể của hắn toả ra, một cái lạnh đến mức có thể xé toạc những người khác, nhưng đối với Kalpas thì nó chỉ là...hơi khang khác?"Đủ rồi. Bây giờ ngươi thả ta ra được chứ?"Cái giọng trầm, nghiêm nghị và rất hút hồn ấy vang lên. Đôi mắt màu đá aquamarine như muốn đục xuyên qua cái mặt nạ của Kalpas.Mọi thứ quá lạnh, lạnh đến mức nóng ran.Một lần nữa, anh cảm thấy như tất cả mọi thứ đều bị phơi bày.Anh...cảm thấy một cảm giác rất khẩn trương rằng bản thân nên gỡ cái mặt nạ ra cho cái người đang ở trên mình nhìn một lần nữa.Thật điên rồ.Kalpas cực kì lặng im, giống như anh ta vừa phát hiện được một việc gì đó vô cùng hệ trọng.Không có cái lạnh nào giống cái lạnh của tên đàn ông mà anh ghét cay ghét đắng này.Nó dễ chịu. Nó làm cơn giận và những cảm xúc mất kiểm soát của Kalpas giảm mạnh.Sau đó, trước biểu cảm ngạc nhiên của Kevin, anh ta kéo cái cổ tay bên kia của gã tóc trắng mà anh vẫn đang giữ nhờ đòn khoá tay trước đó, đặt lên vùng bụng của bản thân. Nếu nói thô ra thì nhìn anh ta cứ như mèo con đòi được xoa bụng. Tay kia của anh tự nguyện gỡ cái mặt nạ ra, để lộ đôi mắt màu xanh lá mà chỉ có cái gã chết tiệt kia cùng Mobius từng thấy qua, đón nhận cái lạnh dễ chịu đó."Chạm vào ta đi, đồ khốn."-Kevin không nhớ chuyện quái gì đã xảy ra để họ đi được tới nước này.Hắn chỉ nhớ là hắn có khoá cửa phòng tập mô phỏng, có tắt bớt đèn và có tắt camera giám sát trước khi hắn bước vào căn phòng này. Ai mà ngờ điều đó lại tình cờ...giúp hắn cơ chứ?"...Ta không ngờ ngươi lại thích cái thể loại này đấy.""Im đi."Thật ngứa đòn khi Kalpas đã chịu cảnh gỡ cái mặt nạ ra nhưng anh ta vẫn không lôi được biểu cảm nào từ gã tóc trắng. Cái bản mặt vô cảm của hắn vẫn hoàn nguyên. Đúng là tảng băng nghìn năm có khác.Kalpas ghét cái cách mà gã này có thể đàn áp anh ngay cả khi hắn không cần làm gì cả.Hắn chỉ cần một tay để giữ hai cổ tay của anh trên đầu, tay còn lại của hắn bắt đầu len lỏi xuống dưới lớp áo xám ngoét.Giống như đang sờ bụng của một con mèo vậy.Và tay của gã tóc trắng rất lạnh.Kalpas nhăn mặt, nói chung là nhìn cũng rất bực. Anh ta tự hỏi bản thân tại sao có thể thích cái loại đụng chạm lạnh ngắt này.Bàn tay chai sần của Kevin ngày càng di chuyển lên cao hơn, cho tới khi nó chạm tới phần ngực trần của Kalpas.Nam nhân tóc xám tro cố ngăn bản thân mình phản ứng lại, cuối cùng chỉ nuốt xuống một ngụm nước bọt. Cổ tay bị khoá chặt bên trên đầu khẽ giật một chút, sau đó thì cũng không thoát được. Cuối cùng thì áo của anh bị vén lên hết, làm lộ ra các múi cơ và ngực, cùng hai đầu ti đang dựng đứng vì bị kích thích.Kalpas tròn mắt. Này, cơ thể của anh chưa từng phản ứng như thế này bao giờ cả. Vì là người ngoài hành tinh, cộng thêm đầu óc không được bình thường, anh ta không hiểu lắm về sự nhục nhã khi bị người ta nhìn như thế này.Nhưng cảm giác lúc này đủ để một vệt đỏ đáng ngờ xuất hiện trên má anh. Kalpas cũng chẳng biết điều chỉnh cảm xúc, vì vậy những phản ứng chân thật nhất của anh, đối phương có thể nhìn thấy được hết.Kevin kẹp hai ngón tay vào một bên đầu ti, cùng lúc đó bóp thử bầu ngực nam nhân tóc xám tro và nhận lại một cái giật mình nhẹ. Kẻ nằm dưới hắn bắt đầu cắn chặt môi, đôi mắt xanh lá tựa rừng rậm sau cơn mưa nhắm lại.Nếu phải nói thật, Kevin cũng thích màu xanh mát mẻ ấy. Thật gượng gạo khi người ngoài thường không tìm thấy sự tự do trong màu xanh dương ở đồng tử của anh mà nó lại là biển sâu hun hút đầy bão tố. Cũng thật gượng gạo khi hắn lại tìm thấy một sự phóng khoáng kì lạ ở đôi mắt của Kalpas.Kevin muốn thấy đôi đồng tử đó một lần nữa.Thế nên hắn xấu tính chơi đùa với bộ ngực của nam nhân tóc xám, véo sưng luôn đầu ngực của anh. Đúng như dự đoán, đối phương vì không quen với việc này nên giật nảy mình, lưng hơi cong lên, mắt mở to ra và miệng không thể nào ngăn lại một tiếng 'A-!' ngon ngọt.Mặt của Kalpas đỏ bừng sau nốt trầm ấy.Anh ta bắt đầu chửi rủa."Mày chưa nghe gì cả! Đó chỉ là- Mẹ mày!"Kevin cắt ngang lời nói đó bằng cách cúi xuống và mút lấy một bên ngực của nam nhân tóc xám tro. Anh ta bắt đầu cựa quậy nhưng tuyệt nhiên hắn không cho phép anh thoát ra khỏi gọng kìm của hắn.Hắn cắn rồi mút, rõ ràng là đang bắt nạt bộ ngực của Kalpas một cách thậm tệ. Đôi môi của gã tóc trắng lạnh lắm, đủ lạnh để khiến cho anh trở nên yếu ớt và ngoan ngoãn chỉ để nhận lấy tất cả. Đến cái mức mà sau khi hắn hết cơn, hai đầu ngực của anh đã đỏ ửng và sưng lên, xung quanh lại có thêm vết cắn và vết hôn tím đỏ.Kalpas rất bực bội. Sau vụ này nếu Mobius hay MEI có hỏi trong trường hợp họ lôi được anh xuống bàn thí nghiệm, anh sẽ nói rằng dấu vết này là do một con chó làm ra!Kevin tất nhiên là không dừng lại, bàn tay đang khoá hai cổ tay của Kalpas, bóp chặt chúng như thể hắn muốn nghiền nát xương của nam nhân nằm dưới, để lại những vết hằn đỏ giận dữ. Hắn hôn từ giữa hai cặp ngực của anh xuống dưới bụng và xung quanh rốn."Dừng được rồi, ta cảm thấy đủ rồi."Đầu xám tro nghiến chặt răng. Không ngờ chỉ bằng cách di môi lên trên cơ thể cũng có thể khiến anh cảm thấy căng thẳng như thế này. Điều này không khác gì dí một cục đá lên toàn bộ những điểm nhạy cảm trên người cả.Ký ức của Kalpas về cái lạnh toàn là những khoảnh khắc gần với cái chết.Khoảnh khắc này cũng có thể được liệt vào diện 'gần với cái chết'.Bởi vì tất cả điểm yếu trên người đều bị tên khốn Kevin nắm hết rồi.Kỳ lạ hơn nữa, sau tất cả thì cảm giác này vẫn...dễ chịu?Kevin giả điếc trước yêu cầu dừng lại của anh."Nằm im đó và ngoan ngoãn đi."Nam nhân với quả đầu xám tro phản đối, tất nhiên là đéo tán thành."Ngoan ngoãn sao? Đéo có ai được ra lệnh cho ta đâu, hiểu chứ-"Ngón tay của Kevin vạch quần của Kalpas ra, chỉ trong một nhịp.Đầu của cả hai trở nên trống rỗng trong hai giây liền. Một kẻ thì bị sốc bởi vì đối phương làm như thế mà không cảnh báo. Một kẻ thì lại có chút ngạc nhiên vì bạn tình sắp tới của mình không mặt quần lót và hơn hết, thay vì chỗ đó là một con cặc thì đó lại là một cái lồn.Một cái lồn múp rụp đang rỉ nước dâm vì nứng. Rõ ràng là một bông hoa non nớt chưa ai đụng qua lần nào.Cảm thấy gã tóc trắng kia nhìn nó quá lâu, Kalpas tức giận."Ngươi có làm hay không đây hả?"Bộ chỗ đó của anh bất thường lắm hay gì? Anh ta đâu có đến từ cái hành tinh chó đẻ này đâu, làm sao mà biết được phần dưới đó của bọn con người nhìn như thế nào cơ chứ? Từ lúc sinh ra đến giờ, anh đã có một thứ như vậy trong quần rồi.Nó cũng chưa được ai khác nhìn thấy hay đụng vào lần nào.Kalpas vẫn có đủ tỉnh táo để biết chỗ đó khá nhạy cảm và...nóng.Có một số chỗ trên cơ thể rầ nóng. Ví dụ như khoảng hẹp giữa ngực, trên cổ, trên má, kể cả trong nách và nóng nhất là ở dưới âm hộ. Nếu cái lạnh của Kevin- cái độ lạnh mà anh cho là dễ chịu đó chạm vào thì không biết nó sẽ cho ra cảm giác gì.Gã tóc trắng im lặng kéo cái quần của người nằm dưới xuống khỏi cổ chân, quăng sang một bên. Mặt nạ không còn, quần nằm la liệt trên sàn, áo thì bị vén lên trên cả ngực, mấy phụ kiện lỉnh kỉnh đi kèm đều bị tháo ra hết.Không khác gì cừu non chuẩn bị bị làm thịt.Kevin ngẩng đầu lên, lấy ngón tay chạm vào âm hộ non mềm của người đang bị hắn đè dưới thân. Cơ thể của anh ta lập tức run lên dưới cái chạm."Ha-?"Nó bỏng rát.Đó là chưa kể tới việc người kia còn chưa gỡ găng tay ra.Gã tóc trắng đưa tay của mình lên miệng, dùng răng kéo cái găng tay đen ra. Nó rơi xuống đất một cách vô dụng, giờ thì chẳng ai có thể cản trở hắn được nữa.Kalpas sẽ cảm thấy tất cả mọi thứ từ hắn.Hắn tha cho cái cổ tay tội nghiệp của nam nhân tóc xám tro trước khi bàn tay của hắn tìm thấy vị trí mới của nó là eo của anh. Lực nắm của hắn không thua gì Kalpas là bao, chắc chắn là đủ để giữ anh ta nằm im chỉ bằng một tay.Ngón tay đầu tiên xâm nhập vào âm hộ ẩm ướt.Sự lạnh lẽo của nó quả thật khủng khiếp.Chàng trai còn nguyên trinh chưa bao giờ bị vấy bẩn kia không nhịn được mà ngửa cổ ra sau, cắn chặt môi đến mức bật cả máu. Kalpas nhớ về lúc mà anh ăn một đống kem. Lúc đó miệng trên của anh ăn kem no căng, bây giờ miệng dưới cũng được ăn 'kem' no cả bụng."Kalpas, ta muốn nghe ngươi."Có vẻ như người được nhắc tới vẫn còn đủ sức để chửi rủa."Trong giấc mơ của mày ấy-A!"Mở miệng ra đã là một sai lầm rồi.Kevin lợi dụng điều đó để đút ngón thứ hai vào, cùng lúc đó kéo giãn cái âm hộ ra một cách ngon lành. Cái lồn múp rụp đầy thủy dâm nuốt trọn lấy hai ngón tay của anh như thể nó biết đói bụng. Không hài lòng với cách mà Kalpas cố gắng tự làm chính mình im lặng, gã đầu trắng nhoài người lên, bất ngờ nuốt trọn đôi môi của anh ta. Một sự thật thú vị là khi hôn, Kevin không hề nhắm mắt. Bởi vì hắn muốn thấy toàn bộ phản ứng của bạn tình, nhất là phản ứng rất thú vị của một kẻ như người đang bị anh đè đây.Kalpas rõ là không có kinh nghiệm, đôi mắt màu xanh lá nhắm nghiền lại, cổ họng chỉ biết phát ra những tiếng rên trầm ư ử nho nhỏ đáng yêu khi bên dưới bị quấy đảo liên hồi, bên trên lại bị cái lưỡi của hắn ta cuốn lấy.Hoá ra Kalpas còn có một mặt ngoan ngoãn và dễ thương chăng? Hoặc anh đơn giản chỉ là một đứa trẻ hư chờ gặp người có thể thuần phục được anh ta.Khi môi họ rời khỏi nhau cũng là lúc mà Kevin tìm được điểm Gräfenberg bên trong anh ta. Nhắm thẳng vào chỗ đó, hắn ta cong hai ngón tay lên, trực tiếp khiến cho bạn tình non nớt của hắn lên đỉnh."Mẹ kiếp-!"Kalpas lại chửi thề, mắt của anh trợn ngược lên, miệng há hốc. Cả ngươi co giật làm lưng anh cong lên. Kevin chỉ nhìn anh ta với một ánh mắt tăm tối. Liệu anh có biết rằng mỗi khi anh bị kích thích quá mất, cái thói quen ngửa đầu ra sau để tránh tầm mắt của hắn sẽ khiến cho cái cổ trắng ngần cùng xương quái xanh ấy lộ ra không?"Chúng ta chưa xong đâu."Kevin thì thầm giống như đó là một điều hiển nhiên, cúi xuống và cắn lên quả táo Adam trên cổ của người kia.Cảm giác chỗ đó bị một thứ có nhiệt độ âm ba mươi độ C chạm vào như thế nào?Lạnh lẽo và...dễ chịu đến mức khiến người ta muốn khóc?Một cánh tay của Kalpas đặt ngang tầm mắt, che đi những giọt nước mắt sinh lý đang chực chờ bên khoé mắt. Tất nhiên, nhiêu đó sao mà làm một kẻ như anh ta có thể khóc được.Kevin đoán rằng đôi mắt màu xanh lá đó mà ầng ậc nước thì sẽ rất đẹp."A...-" Kalpas rên lên một tiếng, không biết là vì thất vọng hay nhẹ nhõm bởi vì tên đầu trắng kia đã chịu lấy hai ngón tay dày lạnh ngắt của hắn ra khỏi âm hộ non mềm của anh. Bây giờ thì mọi thứ lại trở nên quá trống trải, không biết có cái gì có thể lấp vào.Cả người anh nóng bừng bừng, cả cơ thể đều gào thét rằng nếu người đàn ông đó không chạm vào thì sẽ không ổn.Kalpas bắt đầu ghét cái nóng.Anh bắt đầu nhớ cái lạnh.Và anh vẫn chẳng hiểu được Kevin.Dù sao thì cái lạnh rất...đong đầy, nó sẽ không làm anh cảm thấy trống trải."Kevin...chết tiệt, đồ khốn...cái của ngươi, cho nó vào đi!"Kalpas cuối cùng cũng biết anh lúc này cần cái gì nhất.Tên chó chết được nhắc tới trên vô tư trả lời, tay hắn đang chậm rãi cởi đai lưng quần."Ta không nhận lệnh từ ai cả."Bị chính câu mà mình nói lúc trước phản lại, nam nhân tóc xám tro chỉ biết nghiến răng trong tức tối. Anh ta á? Hạ mình cầu xin tên này ấy hả? Trong từ điển của anh không có từ 'cầu xin'."Nào, cái từ diệu kì mà Elysia luôn khuyên ngươi nên dùng đâu rồi?"Kevin lạnh lùng bóp lấy eo bầm tím của mèo lớn đỏng đảnh như một lời cảnh cáo nhẹ nhàng."Đéo."Gã tóc trắng thở dài, xem ra ai đó vẫn rất cứng đầu nhỉ? Hắn miết một đường từ cái lồn đang rỉ nước vô cùng thèm khát của Kalpas, khiến cho cơ thể anh phải trải qua một đợt run rẩy. Rồi hắn bất ngờ giáng xuống một cú tát vào đùi trong của anh."Kevin- đồ khốn!" Chát. Thêm một phát nữa."Ta sẽ không-!" Một phát nữa giáng xuống.Đùi non tội nghiệp của Kalpas in hằn dấu tay đỏ chót của vị thủ lĩnh. Đối với anh, hắn còn không thèm kiểm soát lực. Hắn biết là tên này sẽ chịu được bao nhiêu và chịu được tới đâu."Ức..." Kalpas dùng cả hai cánh tay để che mất đi khuôn mặt của mình. Giờ thì anh ta có vẻ hiểu được hai từ nhục nhã viết như thế nào trong thế giới loài người rồi. Anh mở miệng, nhỏ nhẹ thủ thỉ, rất mong là tên điên kia sẽ dừng lại và tập trung vào việc giải quyết khoảng trống trong anh.Nhượng bộ. Chỉ lần này thôi. Chỉ duy nhất lần này thôi."Kevin, làm ơn..." Chết tiệt, anh sẽ ghi mối thù này.Hình như gã đầu trắng cũng phải ngơ ra một chút trước phát triển mới mẻ này.Hắn lấy hai tay đè xuống những chỗ hắn vừa tát xong, thành công khiến cho người ở dưới phải nuốt nghẹn một lần. Hai chân của Kalpas bị ép xuống, cuối cùng thành tư thế vỏ sò làm cái gì cũng lộ hết cả. Cả người nam nhân tóc xám tro run lên vì uất hận, nhưng đó là trước khi con cặc cương cứng của Kevin bung ra sau khi hắn ta mở khoá kéo quần."Thở đều."Tên đầu trắng kia ra lệnh, mắt dán xuống thân thể đang đỏ lên vì nhiệt, một số nơi trên da của đối phương lại trắng bệch đi vì lạnh.Đầu dương vật bắt đầu đi vào âm hộ chật hẹp.Kalpas muốn khép chân lại nhưng Kevin không cho, lực tay khốn nạn của hắn giữ khư khư đầu gối của anh, mở toang ra làm nơi giao hợp lộ rõ.Chỉ mới được nửa được đi mà anh đã phải thở hổn hển."Không...vừa đâu...đồ chó chết..."Chà, anh ta vừa mới ngoan được vài giây thì cái miệng đó là chửi lại rồi. Một chút trừng phạt là đương nhiên.Không cảnh báo gì, hắn đút lút cán ngay tại khoảnh khắc đó luôn."Sao ngươi lại- A-!"Nước mắt sinh lý của Kalpas cuối cùng cũng không giữ lại được nữa. Ngay khi đầu cặc chạm hẳn vào cổ tử cung bên trong, anh cảm thấy mình giống như là vừa bị đâm một nhát lạnh lẽo ngay bụng. Cảm giác vừa đau đớn vừa khoái cảm khiến đầu của anh quay mòng mòng.Bụng của anh hằn lên hình dạng dương vật của Kevin, bên trong lồn trinh nguyên chật hẹp cũng bị bắt nhớ rõ hình dạng của nó.Tên khốn tóc trắng kia đâm rút liên tục, từng cú đều mạnh như muốn nghiền nát bên trong của Kalpas. Có lẽ là vì cả hai đều là MANTIS nên Kevin chẳng nhân nhượng gì với anh cả. Anh chỉ lờ mờ để ý thấy hắn vừa mới phá đi một lớp mỏng tang nào đó bên trong, trực tiếp khiến cho nỗi đau đớn biến thành khoái cảm không thể nào phủ nhận.Nói tới điều này, trong lúc đang bị nắc liên tù tì, anh nhớ về mấy thứ mà Aponia từng nói qua. Ả ta ít nhất đã có kể cho hắn một lần về giáo dục giới tính hay cái gì đấy. Trong đó, không phải nếu đàn ông giao phối với phụ nữ, mà xuất tinh trong tử cung thì không phải sẽ mang thai sao? Anh không phải phụ nữ nhưng anh lại có một thứ của họ...Vậy không phải nếu Kevin xuất vào trong, anh sẽ mang thai con của tên khốn này à?Nghĩ tới đây, Kalpas vô tình làm ra một tiếng nức nở giữa những tiếng rên dâm dục đến từ bản thân.Mắt của anh mờ đi."A-! Hức-Kevin-"Đầu của anh không thể nghĩ được cái gì nữa, chỉ có cái dương vật đang đâm chọt vào tử cung của anh và sự lạnh lẽo sướng tê cả người mà nó mang lại. Mặt nạ của anh thì rơi kế bên mất rồi, mái tóc xám tro rối bù trên sàn. Môi anh hở ra với từng tiếng rên không thể kiểm soát, lưỡi hồng thoắt ẩn thoắt hiện mỗi hơi thở dồn dập, đôi mắt xanh lá ngấn nước đầy ủy khuất. Hai bên hông và cổ tay của anh bầm tím dấu vết bị siết chặt, hai bên đùi trong lại đỏ rực hằn dấu tay của đối phương.Như Kevin đã nhận xét ngay từ đầu, khung cảnh rất đẹp. Không ngờ rằng sẽ có ngày tên điên mang tên Kalpas bị biến thành bộ dạng như thế này.Với một cú đâm cực sâu và mạnh, âm hộ bị kích thích quá mức đáp trả bằng một cú co bóp. Kalpas bất lực đạt cực khoái lần thứ hai trong ngày.Tên tóc trắng thuần thục chịch anh ta qua cả cơn cực khoái. "Kalpas, ta ra bên trong được không?"Đồ quái vật. Đó là những gì nam nhân tóc xám tro muốn bình luận. Hắn ta dù bên dưới đâm rút liên tục nhưng giọng nói lẫn biểu cảm không thay đổi gì nhiều, vẫn giữ được sự bình tĩnh chán ghét đó.Suy nghĩ của Kalpas vỡ vụn.Bên trong, bên trong sao hả?Không thể ngờ tới, anh vẫn còn sức để vặt lại vị thủ lĩnh."Đồ khốn nhà ngươi làm sao có thể chịu được trách nhiệm đây hả?!"Cũng không thể ngờ tới, đối phương lại bình tĩnh hôn nhẹ lên trán của anh."Được chứ. Sinh con cho ta đi, ngươi bây giờ đã là của ta rồi."Não của Kalpas chập mạch. Cái tên lạnh lùng, tàn nhẫn này đang nói cái đéo gì thế? Liệu đây có phải là cùng một người đã gây ra Thảm Kịch Trói Buộc không đấy? Đây chắc chắn là tên khác giả dạng rồi, không thể nào như thế này được!Tuy nhiên, anh vẫn yếu ớt nghiêng đầu qua một bên, miệng lẩm bẩm cái câu 'Muốn làm gì thì làm đi.'Sau một hồi đâm rút nữa, Kevin giữ chặt người tình mới của mình, xuất vào tử cung của anh ta. Cơn ấm nóng kì lạ trái ngược với sự lạnh lẽo xung quanh gần như khiến thế giới của Kalpas đảo ngược. Tinh dịch của người đàn ông mà đáng lẽ ra anh phải ghét nhất bôi trắng những 'bức tường' chật hẹp bên trong. Những hạt giống của vị nhân loại mạnh nhất lấp đầy anh, mang lại một cảm giác chướng bụng đến mức không thể nào tin được."Kalpas, ổn chứ?"Kevin từ từ rút dương vật đã mềm xuống của hắn ra khỏi bạn tình. Tinh dịch trắng đục của hắn nhỏ giọt ra giữa hai chân Kalpas. Bọn họ hình như chỉ chơi một hiệp, nhưng một hiệp của họ dài bằng ba hiệp của người khác. Không có câu trả lời đáp lại....Nam nhân tóc xám tro ngất rồi.Với một tiếng thở dài, Kevin chỉnh trang bản thân, sau đó thu hồi lại đồ của Kalpas. Hành động sau đó của anh là ngay lập tức bế 'vợ' về phòng tắm rửa, nghỉ ngơi. Hắn nghĩ mọi thứ sẽ rất hỗn loạn một khi anh ta tỉnh dậy đây.-"Kevin, cậu dạo này có vẻ thân với Kalpas nhỉ?"SU không nhịn được mà phải bình luận khi Kevin ghé qua phòng y tế của anh. Đúng như câu nói, dạo này mọi người để ý rằng hai người trái ngược nhau như băng với lửa này hay đứng cạnh nhau. Hơn cả thế, tần suất Kalpas đi phá hoại xung quanh giảm rất nhiều. Mỗi khi họ cảm thấy có chuyện sẽ xảy ra từ phía anh ta, vị thủ lĩnh của bọn họ chỉ cần đặt tay lên gáy hoặc eo của tên nóng nảy đó là hắn liền ngoan ngoãn lại.Không phải trong mắt 'Cứu Thế', 'Hủy Diệt' vẫn luôn là đối tượng cần phải được để mắt tới sao? Họ trước đây cũng không thân thiết như thế.Với câu hỏi trên, vị anh hùng của nhân loại khẽ ho khan rồi trả lời."Không có gì đâu, chỉ là..."Đôi mắt màu aquamarine đó nhìn ra ngoài cửa, kiếm tìm mái tóc màu xám tro ấy."...tôi bây giờ cảm thấy anh ta không tệ."Ít có ai biết 'không tệ' với Kevin là một đánh giá vô cùng cao.Và trong danh mục 'không tệ' ấy, tên Kalpas sẽ được trang trí bởi hai chữ 'dấu yêu'.-Kalpas từng nói là anh không thể hiểu được Kevin Kaslana.Trong mắt anh, hoặc trong mối quan hệ này, đối phương mới là kẻ kiểm soát anh. Một ngọn lửa bị băng đóng thành một cục.Nhưng sau này anh mới nhận ra anh cũng kiềm chế Kevin ở một khoảng nào đó. Hoá ra thằng cha này vốn không tỉnh táo hơn anh là bao, vụ này đã kéo dài từ khi HIMEKO chết rồi. Để giữ bản thân mình tỉnh táo, Kevin coi Kalpas như ngọn lửa dẫn đường, như một thứ có thể giữ tâm trí của hắn rơi vào hỗn loạn.MEI phát hiện ra mối quan hệ giữa họ. Cuối cùng thì để ngăn Kevin đi vào con đường cực đoan và chỉ chăm chăm vào việc thực hiện dự án STIGMA, cô đã biến Kalpas vừa thành dự án REGULATOR vừa chính là người thực hiện nó. (Trước đó thì vụ này được giao cho SU với mục đích giam Kevin xuống Biển Lượng Tử)."Cô ta nói với ta là giờ vẫn chưa tới lúc thực hiện dự án STIGMA."Người nam nhân tóc xám tro đứng mặt đối mặt với anh hùng của nhân loại, vóc dáng hiên ngang không chút sợ hãi.Kevin âm trầm nhìn Kalpas, trên tay hắn siết chặt Thiên Hoả Thánh.Hắn từ từ tiến tới trước, cầm theo thanh đại kiếm. Lúc tên đầu trắng đứng trước mặt anh, thay vì một trận đấu sẽ nảy ra thì hắn chỉ mệt mỏi làm rơi vũ khí, bao trùm người trước mặt bằng một cái ôm."Ừ."Có lẽ Kalpas cuối cùng cũng hiểu một chút về cái tên này rồi.Kevin đã đồng ý, nhẹ nhàng như không.Cuối cùng thì họ làm thêm một hiệp nữa trong Hạt giống Sumeru.Dự án REGULATOR, hay có tên gọi khác là dự án ngăn-cản-Kevin, đã thành công chỉ bằng một câu nói.Lưu ý, việc này chỉ có thể thành công nếu người thực hiện là vị Anh Kiệt mang ấn kí 'Huỷ Diệt'.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me