[ALLHINATA/ABO] Khi Mọi Ánh Nhìn Đều Hướng Về Cậu
Chương 19: Aijou Ren
"Đừng giấu"Phần cổ tay cậu ửng đỏ, hơi sưngMọi người tròn mắtKita chậm rãi lấy khăn chườm lạnh, còn Sakusa cau mày lấy thuốc bôi từ túi khẩn cấpTendou ngồi cạnh, giọng nhỏ hơn mọi ngày"...Hinata, em quen với việc đau như vậy… từ khi nào?"Hinata giật mìnhMột giây thôi, ánh mắt Hinata hơi trống rỗng… rồi lại cười"Lúc bé em hay té lắm, nên quen rồiiii, thật mà!"Kageyama cắn môi, gương mặt căng thẳng thấy rõHinata được cho ngồi nghỉ, đeo băng nẹp nhẹ, vẫn cố vẫy tay: " em khỏe mà!"Trong lúc mọi người tập, Kenma lặng lẽ ngồi cạnh cậu, nhẹ nhàng nói"Không cần phải luôn tỏ ra mạnh mẽ. Nếu đau, cứ nói" Cậu nhìn anh, lặng lẽ gật đầu, rồi cười trừ như thói quen
______________________________________Tối hôm đó, Hinata không tập nữa. Cổ tay được quấn băng tạm thờiKhi mọi người chia nhóm ngủ, Hinata được chuyển qua phòng riêng, vì ai cũng lo bé sẽ đau ban đêmVà... từ đây, bắt đầu cơn ác mộng đầu tiên về lửa. Mắt cứ mở to trong bóng tốiKý ức… mùi khét, lửa, tiếng la hét… lại trỗi dậyCậu co người, ôm con gấu bông của Tendou sát ngực"Đừng mơ nữa… ngủ thôi… mai còn tập..."...Ngoài hành lang, Kageyama đứng lặng. Nhìn vào khe cửa có ánh đèn mờTay nắm điện thoại. Dòng tin chưa gửi"Hinata, tớ biết cậu vẫn sợ một thứ gì đó. Tớ sẽ đợi... cho đến khi cậu chịu nói"______________________________________Ánh nắng sớm len vào phòng. Hinata chớp mắt, ngồi dậy, tay vô thức siết lấy con gấu bông một chút.
Cậu đưa tay trái ra trước mặt. Đã bớt sưng rồiCậu nghĩ: "Ổn rồi. Mình vẫn tập được…"123Cậu bước ra khỏi phòng, nở nụ cười như thường lệOikawa vẫn chờ cậu ở dưới, tươi tỉnh khi thấy em bé đi xuống"Chibi - channnnnn, ngủ ngon khôngggggg?"Iwaizumi thở dài, lắc đầu nhìn Oikawa"Mới sáng sớm...""Em dậy rồi à?, ăn sáng rồi tập lu-"Suga đang nói dang dởNhưng khi nhìn thấy Hinata bước nhanh về phía sân...Tất cả đều thấy, trong mắt cậu vẫn còn quầng thâm, và bàn tay nắm lại hơi runCậu vẫn chơi. Vẫn lao theo bóng. Vẫn đỡ, bật, chuyền…Hinata hôm nay năng lượng gấp đôi. Nhưng ai cũng thấy là kiểu "cố gắng để mọi người không lo"Akaashi nhìn cậu, yên lặng bấm ghi chúUshijima đổi vị trí với một người, đứng chắn phía sau Hinata, như để che chắnTendou thì bỗng dưng la lên"Hôm nay em ấy là MVP nha~ ai dám phản đối anh đấm phát~" Cậu vui vẻ cười, nhưng đằng sau nụ cười ấy không ai biết cậu đang cố______________________________________Hinata đứng ngoài sân, tay cầm khăn lau mồ hôi, nhìn mặt trời lặn"Hôm nay... tốt rồi mà. Mình ổn rồi…"Khi quay lưng đi một cơn gió thổi qua. Tờ giấy nhỏ rơi xuống chânHinata cúi xuống nhặt, là một mảnh giấy cũ nhàu, với dòng chữ"Mày cứ thử tỏ ra hạnh phúc đi. Tao sẽ đốt nụ cười đó"Cậu đứng hình, bàn tay siết chặt tờ giấyTrên đỉnh dốc gần sân, một bóng áo thể thao trường khác lướt quaAijou Ren nhếch mép"Tốt lắm. Mày quên được bao lâu?"______________________________________"…Biến đi đi"Giọng Hinata nhỏ xíu, nhưng run rẩy.Cậu bấu chặt vào vỏ chai, không dám nhìn vào chỗ tối"Mày còn sống vui vẻ quá nhỉ, Hinata.""Mày nghĩ họ sẽ thương mày mãi sao? Để tao xem bọn nó sẽ nói gì khi biết quá khứ nhơ nhớp của mày…""Im đi!!"Hinata bất giác la lên, nhưng rồi cắn môi ngayLưng cậu cứng đờ, mắt bắt đầu nhòe nước...CạchBước chân nhỏ rất nhẹ, nhưng rõ ràngKenmaTừ phía sau, anh xuất hiện, đứng ở cuối hành langAnh thấy cậu đang đối diện với khoảng trống… và nói chuyệnCậu giật mình xoay lưng lại, vội lau mắt, nặn một nụ cười"A-anh Kenma... Anh đi đâu vậy ạ?"Kenma không đáp vộiÁnh mắt cậu lướt nhanh phía trước cậu, nhưng nơi ấy trống khôngKhông ai cả"Em đi mua nước lâu ghê"Cậu nói, giọng chậm rãi"Vừa nãy... là ai vậy?""Dạ?"Hinata lùi một bước, tay siết chai nước"Không... Không ai đâu ạ! Em... chỉ nhớ ra bài hát cũ nên lẩm nhẩm thôi á~"Cậu cười, nhưng mắt vẫn ươn ướtKenma nhìn kỹ gò má ửng đỏ, khóe mắt còn vệt đỏLồng ngực Kenma khẽ nhóiDối. Cậu đang nói dốiNhưng anh không épKenma gật nhẹ"Ừm. Vậy về phòng thôi""Dạ!!" Hinata lí nhí gật đầu, đi bên anhTay bé vẫn run. Nhưng Kenma im lặng đi sát cạnh, tay anh nắm nhẹ dây kéo áo cậu, để nếu cậu ngã thì anh sẽ giữ được ngay______________________________________Hinata đang sợ thứ gì đóKenma gõ vài dòng trong note:"Shoyo mắt ửng đỏ, cổ tay run. Có dấu hiệu nói một mình, không với ai đó"Ghi chú: "âm thanh hành lang chỉ có một người, nhưng Hinata nói chuyện. Ảo giác? Hay ai đó biến mất?"Cậu nhấn save, nhìn ra cửa sổ tối"Có chuyện gì… cậu không nói được, đúng không?"
______________________________________Tối hôm đó, Hinata không tập nữa. Cổ tay được quấn băng tạm thờiKhi mọi người chia nhóm ngủ, Hinata được chuyển qua phòng riêng, vì ai cũng lo bé sẽ đau ban đêmVà... từ đây, bắt đầu cơn ác mộng đầu tiên về lửa. Mắt cứ mở to trong bóng tốiKý ức… mùi khét, lửa, tiếng la hét… lại trỗi dậyCậu co người, ôm con gấu bông của Tendou sát ngực"Đừng mơ nữa… ngủ thôi… mai còn tập..."...Ngoài hành lang, Kageyama đứng lặng. Nhìn vào khe cửa có ánh đèn mờTay nắm điện thoại. Dòng tin chưa gửi"Hinata, tớ biết cậu vẫn sợ một thứ gì đó. Tớ sẽ đợi... cho đến khi cậu chịu nói"______________________________________Ánh nắng sớm len vào phòng. Hinata chớp mắt, ngồi dậy, tay vô thức siết lấy con gấu bông một chút.
Cậu đưa tay trái ra trước mặt. Đã bớt sưng rồiCậu nghĩ: "Ổn rồi. Mình vẫn tập được…"123Cậu bước ra khỏi phòng, nở nụ cười như thường lệOikawa vẫn chờ cậu ở dưới, tươi tỉnh khi thấy em bé đi xuống"Chibi - channnnnn, ngủ ngon khôngggggg?"Iwaizumi thở dài, lắc đầu nhìn Oikawa"Mới sáng sớm...""Em dậy rồi à?, ăn sáng rồi tập lu-"Suga đang nói dang dởNhưng khi nhìn thấy Hinata bước nhanh về phía sân...Tất cả đều thấy, trong mắt cậu vẫn còn quầng thâm, và bàn tay nắm lại hơi runCậu vẫn chơi. Vẫn lao theo bóng. Vẫn đỡ, bật, chuyền…Hinata hôm nay năng lượng gấp đôi. Nhưng ai cũng thấy là kiểu "cố gắng để mọi người không lo"Akaashi nhìn cậu, yên lặng bấm ghi chúUshijima đổi vị trí với một người, đứng chắn phía sau Hinata, như để che chắnTendou thì bỗng dưng la lên"Hôm nay em ấy là MVP nha~ ai dám phản đối anh đấm phát~" Cậu vui vẻ cười, nhưng đằng sau nụ cười ấy không ai biết cậu đang cố______________________________________Hinata đứng ngoài sân, tay cầm khăn lau mồ hôi, nhìn mặt trời lặn"Hôm nay... tốt rồi mà. Mình ổn rồi…"Khi quay lưng đi một cơn gió thổi qua. Tờ giấy nhỏ rơi xuống chânHinata cúi xuống nhặt, là một mảnh giấy cũ nhàu, với dòng chữ"Mày cứ thử tỏ ra hạnh phúc đi. Tao sẽ đốt nụ cười đó"Cậu đứng hình, bàn tay siết chặt tờ giấyTrên đỉnh dốc gần sân, một bóng áo thể thao trường khác lướt quaAijou Ren nhếch mép"Tốt lắm. Mày quên được bao lâu?"______________________________________"…Biến đi đi"Giọng Hinata nhỏ xíu, nhưng run rẩy.Cậu bấu chặt vào vỏ chai, không dám nhìn vào chỗ tối"Mày còn sống vui vẻ quá nhỉ, Hinata.""Mày nghĩ họ sẽ thương mày mãi sao? Để tao xem bọn nó sẽ nói gì khi biết quá khứ nhơ nhớp của mày…""Im đi!!"Hinata bất giác la lên, nhưng rồi cắn môi ngayLưng cậu cứng đờ, mắt bắt đầu nhòe nước...CạchBước chân nhỏ rất nhẹ, nhưng rõ ràngKenmaTừ phía sau, anh xuất hiện, đứng ở cuối hành langAnh thấy cậu đang đối diện với khoảng trống… và nói chuyệnCậu giật mình xoay lưng lại, vội lau mắt, nặn một nụ cười"A-anh Kenma... Anh đi đâu vậy ạ?"Kenma không đáp vộiÁnh mắt cậu lướt nhanh phía trước cậu, nhưng nơi ấy trống khôngKhông ai cả"Em đi mua nước lâu ghê"Cậu nói, giọng chậm rãi"Vừa nãy... là ai vậy?""Dạ?"Hinata lùi một bước, tay siết chai nước"Không... Không ai đâu ạ! Em... chỉ nhớ ra bài hát cũ nên lẩm nhẩm thôi á~"Cậu cười, nhưng mắt vẫn ươn ướtKenma nhìn kỹ gò má ửng đỏ, khóe mắt còn vệt đỏLồng ngực Kenma khẽ nhóiDối. Cậu đang nói dốiNhưng anh không épKenma gật nhẹ"Ừm. Vậy về phòng thôi""Dạ!!" Hinata lí nhí gật đầu, đi bên anhTay bé vẫn run. Nhưng Kenma im lặng đi sát cạnh, tay anh nắm nhẹ dây kéo áo cậu, để nếu cậu ngã thì anh sẽ giữ được ngay______________________________________Hinata đang sợ thứ gì đóKenma gõ vài dòng trong note:"Shoyo mắt ửng đỏ, cổ tay run. Có dấu hiệu nói một mình, không với ai đó"Ghi chú: "âm thanh hành lang chỉ có một người, nhưng Hinata nói chuyện. Ảo giác? Hay ai đó biến mất?"Cậu nhấn save, nhìn ra cửa sổ tối"Có chuyện gì… cậu không nói được, đúng không?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me