TruyenFull.Me

Khoai Cam Cam Ky Khong The Kiem Soat Tap Hop Mot Chu Cao Nho Nha

Bác sĩ Thẩm vừa đụ mạnh cô vừa nói: “Từ lúc thấy em tôi đã muốn đụ em thế này.”

“Muốn đè em xuống giường.”

“Muốn như bây giờ, đâm mạnh vào.”

“Đâm sâu đến cùng.”

“Đụ đến khi em khóc.”

Mỗi câu anh nói lại đâm mạnh một lần, đụ Tô Lê lên đỉnh liên tục.

Tô Lê cong người.

Cô nhìn con cặc bự ra vào trong cơ thể mình, mỗi lần đâm vào lấp đầy lồn dâm, mỗi lần rút ra lại nhanh chóng đâm vào, đụ hoa tâm cô tê dại, sướng không chịu nổi.

Tô Lê chìm trong khoái cảm.

“A…”

“Sướng quá…”

“Bác sĩ Thẩm đụ sướng quá…”

“Muốn…”

Thẩm Trạch Ngôn hôn cô: “Muốn gì?”

“Muốn bác sĩ Thẩm đụ em.”

Tô Lê rên rỉ quyến rũ, cảm nhận tốc độ anh đột nhiên tăng nhanh, mạnh mẽ và dữ dội nhắm vào điểm nhạy cảm nhất trong hoa tâm mà đâm. Biết anh sắp ra, Tô Lê ôm chặt anh, lồn dâm vô thức siết chặt con cặc, cả người theo nhịp anh mà lắc lư, run rẩy.

“A…”

Khoái cảm dày đặc nhanh chóng tích tụ trong cơ thể ngày càng nhiều, ngày càng mạnh, sắp lên đỉnh. Tô Lê cắn môi anh, nức nở: “Hu hu hu… em muốn!”

“Muốn gì?”

Thẩm Trạch Ngôn thở hổn hển: “Muốn bác sĩ đụ chết em à?”

“Hu hu hu… muốn bác sĩ đụ chết em, đụ chết em thật mạnh… a!!! Sắp tới rồi!!!”

Dòng nước đậm đặc phun ra từ cơ thể cô làm ướt nhẹp cả hai nơi kín.

Tô Lê lên đỉnh trong vòng tay anh, khóc lóc, đón nhận vài nhát ra vào của anh. Sau đó bác sĩ Thẩm bất ngờ rút con cặc bự ra, bắn đầy tinh dịch trắng đục lên đùi cô.

Một trận làm tình điên cuồng, cả hai đạt được thỏa mãn tột cùng về thể xác lẫn tinh thần.

Bác sĩ Thẩm dịu dàng lau tinh dịch trên đùi cô.

Tô Lê nhìn gương mặt anh tuấn của anh, không nhịn được ngẩng lên hôn môi anh lại bị anh ôm chặt, hôn sâu hơn.

Bác sĩ Thẩm nói: “Lần sau, khi nào nhớ tôi đến đây tìm tôi.”

Tô Lê xấu hổ nhìn anh: “Ai nhớ anh chứ?”

“Không nhớ cũng được, vậy đến tìm tôi chữa trị được không?”

Anh vuốt ve má cô, hôn cô: “Có chuyện gì cũng đến tìm tôi. Tìm tôi, tôi sẽ kéo em vào đây chữa trị, chữa thật kỹ, chữa xong mới thả em đi.”

“Chữa trị” này nghĩa là gì đã chẳng cần nói cũng hiểu.

Mặt Tô Lê đỏ rực.

Cô ngại ngùng gật đầu, lúc rời đi, hai người lại không nhịn được quấn quýt thêm một lúc.

Từ đó, mỗi lần nhớ anh Tô Lê đều không kìm được mà đến tìm.

Hai người đụ nhau điên đảo, mỗi lần đến với khao khát và nhớ nhung, rời đi với thỏa mãn và vui vẻ, kéo dài rất lâu rất lâu.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me