TruyenFull.Me

Khoai Cam Cam Ky Khong The Kiem Soat Tap Hop Mot Chu Cao Nho Nha

Nhìn thấy bác sĩ Thẩm đứng dậy, bước đến bồn rửa tay ở góc tường bắt đầu rửa tay, mặt Tô Lê đỏ bừng, bước vào phòng trong. Cô thấy ở đó có một chiếc ghế nằm.

Khác với những chiếc ghế nằm thường thấy, chiếc ghế này hai bên có hai tay vịn tách rời rất xa nhau.

Nhân lúc bác sĩ Thẩm rửa tay, Tô Lê vội vàng lấy điện thoại ra tra cứu về việc kiểm tra phụ khoa. Thấy nội dung tìm được trên mạng giống hệt những gì bác sĩ Thẩm nói, đúng là cần cởi quần lót và nằm lên ghế, thậm chí khi Tô Lê nhìn thấy hình ảnh một cô gái ngồi trên ghế, hai chân dang rộng một cách lộ liễu, mặt cô đỏ ửng.

Hóa ra—

Hai tay vịn của ghế chẳng phải tay vịn, mà là—

Nơi để cô dang rộng hai chân đặt lên!!!

Tô Lê cảm thấy mặt mình chắc chắn đang nóng bừng, nếu không sao cô lại cảm thấy khó thở đến thế. Nhìn thấy bác sĩ Thẩm đã rửa tay xong, bắt đầu lau những giọt nước trên tay, cô khẽ thở ra một hơi, vừa tự an ủi mình rằng không sao đâu, bác sĩ vốn có lòng nhân từ, trước sức khỏe thì không phân biệt nam nữ, vừa cởi bỏ chiếc quần lót.

Cũng may hôm nay cô mặc váy ngắn JK, chỉ cần cởi quần lót là có thể nằm lên ghế. Nếu không phải cởi cả quần ngoài lẫn quần lót chắc cô xấu hổ đến chết mất.

Tô Lê hồi hộp ngồi lên ghế, không dám nằm ngay xuống chỉ ngồi đó. Khi thấy bác sĩ Thẩm chậm rãi bước tới, cô theo bản năng khép chân lại, nhưng vì tay vịn cản trở, cô không thể khép nổi.

“Đừng lo, chỉ là kiểm tra cơ bản thôi.”

Giọng nói trong trẻo vang lên từ phía trên.

Bác sĩ Thẩm mở đèn y tế dùng cho kiểm tra, ánh sáng rực rỡ chiếu thẳng vào chỗ kín của cô. Ánh đèn hơi ấm, khiến nơi ấy của cô nóng lên, râm ran.

Mặt Tô Lê càng đỏ hơn.

Cô cũng không muốn căng thẳng đâu, nhưng mà! Một anh chàng đẹp trai!!! Đẹp đến mức cô chỉ muốn hét lên, lại cầm đèn chăm chú nhìn vào nơi riêng tư nhất của cô. Cô muốn thả lỏng lắm nhưng cơ thể cứ tự động căng cứng không kiểm soát nổi.

Bác sĩ Thẩm có lẽ nhận ra sự căng thẳng của cô: “Thả lỏng đi.”

“Sẽ xong nhanh thôi.”

Anh điều chỉnh góc độ một chút, bảo Tô Lê nằm xuống.

Tô Lê không dám động đậy, ngoan ngoãn nằm xuống. Khi cô nằm xuống, bác sĩ Thẩm kéo rèm che lại, ngăn cách tầm nhìn của cô. Cô không thấy được bác sĩ Thẩm cũng không thấy được chỗ kín của mình, nhưng có thể tưởng tượng ra ánh mắt lạnh lùng mà trong trẻo ấy đang chăm chú nhìn vào nơi riêng tư nhất của cô, tỉ mỉ quan sát từng nếp gấp nơi đó.

Không khí dường như cũng trở nên nóng bỏng.

Tô Lê ngượng ngùng ngoảnh mặt đi, ngón tay vô thức siết chặt lòng bàn tay. Rồi cô cảm nhận được một thứ lành lạnh chạm vào chỗ kín, biết đó là ngón tay của bác sĩ Thẩm.

Cơ thể Tô Lê không kìm được run lên.

Trời ơi!!!

Ngón tay của bác sĩ Thẩm!!! Chạm vào cô!!!

Chạm vào nơi riêng tư nhất của cô!!!

Chỉ nghĩ đến điều này thôi, dâm thủy đã không kìm được tuôn trào từ trong cơ thể co, vừa vặn nhỏ xuống đầu ngón tay của bác sĩ Thẩm. Tiểu huyệt của Tô Lê không kìm được bắt đầu run rẩy.

Tô Lê: “!!!”

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me