TruyenFull.Me

Khong Can Loan An Va

Minh Lưu Sa cùng Tây Ngọc sáp lại, cúi đầu đọc dòng nhắn trên giấy: Ta có hẹn, tạm rời đi.

Cuối cùng ký tên là Vu Phong Hải.

"Thủ vệ đi rồi." Tây Ngọc nhìn các sư đệ sư muội trong Thí Luyện Trường, nhịn không được lo lắng, "Thiên Cơ Môn chỉ còn có một người biết đánh nhau."

Toàn bộ đệ tử Ngô Kiếm Phái đều trở về tông môn, nên Thiên Cơ Môn chỉ còn lại có một kiếm tu duy nhất -- Lữ Cửu.

Nàng tiến giai đã tới Hóa Thần trung kỳ, nhưng Tu chân giới hiện giờ đại loạn, nếu thật có chuyện xảy ra, chỉ dựa vào một Hóa Thần kỳ, khó mà bảo hộ được Thiên Cơ Môn.

"...... Đại sư tỷ." Sư muội báo tin lẩm bẩm nói.

"Đại sư tỷ không có ở đây, chúng ta cũng đừng làm vướng tay vướng chân bọn họ, cố gắng luyện chế nhiều pháp khí một chút." Minh Lưu Sa ngửa cổ chỉ vào lưu chuyển trận pháp trên đỉnh đầu nói, "Lỡ không được, Thiên Cơ Môn còn có trận pháp che chở."

Tây Ngọc cũng có chút hoài niệm thời gian có Đại sư tỷ bên cạnh, lúc đó, bọn họ không cần lo lắng bất cứ chuyện gì.

Sư muội kia lắc lắc đầu, vươn ngón tay chỉ sau lưng hai người: "Đại sư tỷ về rồi!"

Minh Lưu Sa cùng Tây Ngọc quay đầu lại, liền nhìn thấy Diệp Tố, Du Phục Thời, Dịch Huyền đứng ở ngoài Thiên Cơ Môn đại trận.

Tất cả sư đệ sư muội tức khắc như bầy ong muốn nhào ra ngoài, bị Minh Lưu Sa cản lại, hắn cảnh giác nhìn ba người mới đến: "Để họ tự đi vào."

Có khả năng kẻ xấu dùng ảo thuật, muốn lừa bọn họ bước ra ngoài.

Đuôi lông mày Diệp Tố nhúc nhích, tự nhiên đi qua cửa Thiên Cơ Môn, khen ngợi Minh Lưu Sa: "Nhị sư đệ, tính cảnh giác không tồi, tiếp tục giữ như thế nhé."

Minh Lưu Sa sửng sốt, rốt cuộc phản ứng lại: "Đại sư tỷ!"

"Tứ sư đệ đâu?" Diệp Tố quét một vòng hỏi.

"Hạ Nhĩ cùng sư đệ đi đón đệ tử Hợp Hoan Tông." Tây Ngọc vội vàng nói, "Phụ cận Hợp Hoan Tông xuất hiện bí cảnh, linh lực của bọn họ đều đang bị hao hụt."

Diệp Tố thấy trong tay nàng có hai mảnh giấy, ngoắc ngoắc tay, ý bảo Tây Ngọc đưa lại.

Tây Ngọc lập tức đem hai tờ giấy đưa qua: "Vu thủ vệ đột nhiên rời đi."

Diệp Tố cúi đầu nhanh chóng xem xong, nhớ tới trong nguyên tác Vu thủ vệ đúng là lúc này bỏ đi đâu đó.

Cũng chính thời gian này Thiên Cơ Môn bị Dịch Huyền diệt môn.

Diệp Tố quay đầu nhìn thoáng qua Dịch Huyền, hiện tại sự kiện diệt môn chắc là sẽ không ứng nghiệm.

"Ngũ sư đệ...... giữa, mày, ngươi?" Minh Lưu Sa nhìn hoa lan đỏ giữa mi tâm Dịch Huyền ngẩn người.

"Huyết mạch Ma Chủ của Dịch sư đệ thức tỉnh." Diệp Tố thay Dịch Huyền giải thích.

Đám người Minh Lưu Sa nhao nhao tò mò nhìn Dịch Huyền, cái gọi là huyết mạch Ma Chủ với bọn họ mà nói còn không hứng thú bằng Ma Lan giữa mày hắn.

"Ngũ sư đệ, đệ lại đẹp thêm vài phần." Tây Ngọc khích lệ nói.

Du Phục Thời đứng ở bên kia nghe được bọn họ khen Dịch Huyền, xoay mặt chỗ khác không thèm nhìn những người này, tự mình giận dỗi.

Chỉ là một đóa hoa lan thôi, có gì đẹp đâu? Hắn còn có cái đuôi dài đây nè!

"Diệp Tố!" Lữ Cửu mới từ ngọn núi khác đến, nhìn thấy cổng lớn tụ tập không ít người, tới gần mới phát hiện là mấy người Diệp Tố đã về.

"Tiến giai thành công?" Diệp Tố nhìn Lữ Cửu cười nói.

Lữ Cửu cảm thấy bản thân tiến giai không chậm, nhưng mỗi lần gặp lại Diệp Tố, nàng vẫn không thể phân rõ cảnh giới của đối phương: "Ngươi đến Hợp Thể?"

Lại nhìn Dịch Huyền: "Đại Thừa?"

Nàng có thể cảm nhận được cảnh giới hai người trước mặt bất đồng.

"Vận khí tốt mà thôi." Diệp Tố nói xong, bảo các sư đệ sư muội nhường ra một khoảng trống, xoay người gọi Du Phục Thời, "Tiểu sư đệ."

Du Phục Thời không tình nguyện quay đầu lại: "Chuyện gì?"

"Mau thả Yêu tộc và tu sĩ ra." Diệp Tố nói, "Mấy người Từ Trình Ngọc đều còn ở bên trong."

Du Phục Thời kéo ra hai cái túi, đem Yêu tộc cùng tu sĩ phóng ra.

Đám người trong túi mơ màng hồ đồ chui ra, đứng lúc nhúc chiếm hẳn một phần ba Thí Luyện Trường, toàn bộ cảnh giác mà nhìn chung quanh, các tu sĩ cẩn thận đánh giá bốn phía, đệ tử Ngô Kiếm Phái nhận ra bọn họ ở Thiên Cơ Môn trước nhất.

"Diệp Tố?" Mấy vị tông chủ các tông kinh ngạc nhìn về phía Diệp Tố, hiển nhiên không rõ đã xảy ra chuyện gì.

"Mấy vị đại năng cùng Ma Chủ Đồ Vưu bị nhốt ở điện Ma Chủ." Diệp Tố câu đầu tiên liền nói đến việc này.

"Ma Chủ Đồ Vưu...... Bị nhốt ở điện Ma Chủ?" Tông chủ Hợp Hoan Tông, Ngô Nguyệt không hiểu cho lắm, Ma Chủ sao lại bị nhốt ở điện Ma Chủ.

" Ngoại trừ một vị đại năng của Yêu giới ở bên ngoài, những vị đại năng Độ Kiếp còn lại đều bị vây trong điện Ma Chủ." Diệp Tố đảo qua mọi người, lấy ra tố hồi ngọc giản, nàng đã thu lại một đoạn tình huống trong Ma điện, "Côn Luân có người bị Thần bám thân, hiện giờ không biết bọn họ có âm mưu gì, ngoại trừ hướng Đông, toàn bộ Tu chân giới đều bị pháp trận bao vây, đến lúc đó......toàn bộ lực lượng đại khái sẽ bị hấp thu cạn kiệt."

Mọi người nhìn tình huống điện Ma Chủ xong, tức khắc ồ lên.

Ngay cả đại năng Độ Kiếp cũng bị vây ở bên trong, bọn họ làm sao có cửa chống cự.

"Trận pháp?" Liên Liên hỏi, "Sư tổ không phá được sao?"

Diệp Tố nhìn nàng một cái: "Sư tổ Ngũ Hành Tông đã chết trong đó."

Liên Liên: "......" Hèn chi không có nhìn thấy sư tổ.

"Ba vị sư tổ Vạn Phật Tông chết, sư tổ Ngũ Hành Tông cũng chết?" Tông chủ Hợp Hoan Tông, Ngô Nguyệt nhíu mày hỏi.

"Chư vị có thể trở về tông môn trước, xem xét tình hình, có điều phải đề phòng...... Côn Luân." Diệp Tố nói.

Nàng vừa dứt lời, trên đỉnh đầu bùa chú trận pháp màu tím liền có động tác, đột nhiên giáng xuống một đạo lôi tím, bổ trúng một đệ tử.

Mọi người luýnh quýnh tản ra, ngửa đầu nhìn pháp trận phía trên, trong tay lôi ra pháp khí, cảnh giác nhìn chằm chằm chung quanh, bao gồm các đệ tử Thiên Cơ Môn.

Nhưng bùa chú pháp trận phía trên lại trở về trạng thái an tĩnh ban đầu, phảng phất như chưa hề phát sinh chuyện gì.

Diệp Tố nhíu mày, bước nhanh đến chỗ đệ tử kia, khom lưng nhặt một mảnh vải còn sót lại trong đống cháy đen, là đệ tử Côn Luân.

"Sao lại như vậy?" Tây Ngọc đi tới, kinh ngạc nói, "Pháp trận này trước giờ chưa từng xuất hiện tình huống như thế."

Diệp Tố ngồi xổm dưới đất, bỗng nhiên lật cái xác cháy đen lại, rút chủy thủ từ trong túi Càn Khôn ra, lóc mổ thi cốt, sau đó liền rút ra một đoạn xương cổ.

"Ngươi muốn làm gì?" Tông chủ Thượng Khuyết Tông quát, hành vi lóc xương người kiểu này, không phải việc một tu sĩ bình thường có thể làm được.

Diệp Tố rũ mắt nhìn đoạn xương cổ trong tay, sắc mặt lạnh nhạt, thế mà còn có Thần bám vào người đệ tử Côn Luân.

Nàng đứng dậy, ngửa đầu nhìn pháp trận giữa không trung, xoay mặt nhìn về phía Du Phục Thời, trập pháp tiểu sư đệ vẽ ra, có thể nhận biết được người nào bị Thần bám vào sao?

Đây là tin tốt duy nhất từ khi sự tình xảy ra lệch hướng cho đến giờ.

"Người này bị Thần bám vào." Diệp Tố để lộ ra Thần ấn trên xương cổ.

Tầm mắt mọi người dừng trên ấn ký màu tím, vài vị tông chủ liếc nhau, bọn họ đã thu được tin tức các bổn tông trưởng lão phát tới, tương tự như những lời Diệp Tố nói, Tu Chân giới đã xảy ra chuyện.

"Một khi đã như vậy, bây giờ chúng ta hãy tấn công Côn Luân." Tông chủ Ngũ Hành Tông nhìn chung quanh Yêu tộc, "Vừa lúc cùng nhau hợp lực."

Lời này vừa ra, nhóm đệ tử Côn Luân không khỏi lộ ra biểu tình oán giận, bọn họ còn hoàn toàn chưa rõ đã xảy ra chuyện gì, sao tự nhiên Côn Luân trở thành tông môn bị mọi người đòi đánh?

Diệp Tố cự tuyệt nói: "Côn Luân hiện giờ có ba vị đại năng Độ Kiếp, ngoại trừ bọn họ, trong tam giới chỉ còn có một vị đại năng Độ Kiếp, mấy vị khác đều bị vây khốn trong Ma điện. So sánh lực lượng mạnh yếu hiện tại, các vị tông chủ chắc hiểu rõ hơn ta."

Nếu Tàng Lục lúc ấy cũng đi vào, chỉ sợ bọn họ hiện giờ một phần trăm cơ hội cũng không có, ai cũng ngăn ko được đại năng Độ Kiếp, trừ phi phi thăng Thần.

Tông chủ Thượng Khuyết Tông dẫn đầu mang theo đệ tử rời đi trước, Diệp Tố gọi lại tông chủ Hợp Hoan Tông.

"Tình huống Hợp Hoan Tông không tốt lắm, dưới chân núi phụ cận xuất hiện bí cảnh hấp thu linh lực tu sĩ, Ngô tông chủ tốt nhất đừng đi, để tránh cung cấp lực lượng cho trận pháp." Diệp Tố nói với Ngô Nguyệt, "Sư phụ ta đã qua đó rồi."

Tông chủ Hợp Hoan Tông, Ngô Nguyệt còn chưa kịp nói gì, thì thấy Trương Phong Phong cùng Hạ Nhĩ mang theo các đệ tử Hợp Hoan Tông, từng nhóm từng nhóm thông qua quyển trục truyền tống tới Thí Luyện Trường Thiên Cơ Môn.

Trương Phong Phong mới vừa đứng ổn định, liền nhìn thấy trong Thí Luyện Trường nhấp nhô đầu người, tức khắc bị dọa hết hồn.

"Sư phụ, tông chủ Hợp Hoan Tông cũng có ở đây." Diệp Tố nhắc nhở nói.

"Đại đồ đệ!" Trương Phong Phong nhìn thấy Diệp Tố, mắt sáng ngời, ko ngờ vừa nghe nàng nói xong câu đó, tức khắc thay đổi sắc mặt, quay trái quay phải, muốn bỏ chạy lên Cửu Huyền Phong, ai dè mọi ngả đường đều bị chắn kín mít.

"Trương Phong Phong." tông chủ Hợp Hoan Tông, Ngô Nguyệt nhìn ông, ung dung hỏi, "Ngươi lấy danh nghĩa gì mang đệ tử Hợp Hoan Tông tiếp nhận tới đây?"

Trương Phong Phong ánh mắt mơ hồ, lắp bắp nói: "Hợp, Hợp Hoan Tông lâm vào nguy hiểm, cùng, đều là tu, sĩ, Tu Chân giới, theo lý nên...... nên, ta thiện, tâm, nên tương trợ lẫn nhau, đồng tâm hiệp lực!"

"Sư phụ." Minh Lưu Sa ở bên cạnh cắm một câu, "Người, sao, bắt, chước, phong, cách, nói, chuyện, của, con?"

Hắn thành công thu hoạch hai mắt trừng to như trứng cút của Trương Phong Phong.

"Chúng ta đây trước cảm tạ Trương tông chủ thiện tâm, hỗ trợ lẫn nhau, đồng tâm hiệp lực." Tông chủ Hợp Hoan Tông, Ngô Nguyệt đảo qua các đệ tử Thiên Cơ Môn, cười nói, "Thật ra, ta cũng có ý ở nhờ Thiên Cơ Môn."

Đệ tử Thiên Cơ Môn đồng loạt rùng mình, phảng phất như bị lang sói rình rập.

Trương Phong Phong: "......" Ông hình như dẫn sói vào nhà rồi.

Diệp Tố lại không để ý chuyện bên này, nàng bước đến Ngũ Hành Tông bên kia, hỏi Liên Liên cùng Trình Hoài An: "Các ngươi có từng nghe qua tháp linh ko?"

"Tháp linh?" Liên Liên mờ mịt, "Là gì thế?"

"Cùng Côn Luân có quan hệ?" Trình Hoài An hỏi, "Có lẽ có thể hỏi tông chủ."

Bọn họ tuổi còn quá nhỏ, rất nhiều chuyện không rõ ràng lắm.

Diệp Tố gật đầu, lại đi đến chỗ tông chủ Ngũ Hành Tông bên kia, đang cùng tông nội trưởng lão liên hệ, sắc mặt ông ta không tốt lắm, hiển nhiên bởi vì cái chết của sư tổ cảm thấy bực bội.

Ngũ Hành Tông chỉ có một vị đại năng, vốn dĩ thực lực đã yếu hơn các tông khác, hiện giờ đại năng cũng chết, tất nhiên vị thế càng tụt lùi.

"Tông chủ, ngài có biết chuyện về tháp linh hay không?" Diệp Tố hỏi.

Tông chủ Ngũ Hành Tông cũng không rõ Diệp Tố đang nói chuyện gì: "Tháp linh là gì?"

Diệp Tố lui ra phía sau một bước, lắc đầu nói: "Chúng ta định đi về hướng đông bắc, vừa lúc có thể đi cùng nhau."

Liên Liên cùng Trình Hoài An tự nhiên đáp ứng, tâm trạng tông chủ Ngũ Hành Tông còn bức bối, căn bản không chú ý chuyện này.

"Diệp Tố, tháp linh gì vậy?" Liên Liên hỏi.

"Tháp linh Luân Chuyển tháp, cùng tầng thứ chín có quan hệ." Diệp Tố nói.

"Luân Chuyển tháp? Sau khi ta hồi tông sẽ đi tra tông sử." Liên Liên trầm ngâm một lát, nói khẽ với Diệp Tố nói.

"Phiền cô." Diệp Tố nói xong, dư quang nhìn tình huống Du Phục Thời bên kia, liền xoay người bước nhanh đến.

......

Mấy vị Yêu Vương vây quanh Du Phục Thời, những yêu khác cũng chậm rãi xúm lại.

"Yêu chủ, ngài cùng chúng ta về Yêu giới đi." Khổng Tước Vương nói, "Tu Chân giới đại loạn, chúng ta vẫn còn có đại năng Độ Kiếp, hay là đóng cửa thông đạo lại lần nữa, để tránh sinh ra nhiều chuyện."

"Không sai, chờ bọn họ chết sạch hết, Tu Chân giới gì đó, Ma giới gì đó liền đều là của chúng ta, không cần tốn công phí sức." Lang Vương tán đồng nói.

Du Phục Thời nhìn mấy Yêu Vương xa lạ, giơ tay che lại lỗ tai, một câu đều không nghe.

"Tu Chân giới cùng Ma giới xảy ra chuyện, kế tiếp Yêu giới cũng không thể yên thân được đâu." Diệp Tố chen vào, chắn trước mặt Du Phục Thời, nhìn các Yêu Vương, "Còn nữa, đừng dựa gần như vậy...... Các vị muốn bị Tàng Lục tẩn một trận?"

Mấy Yêu Vương nhớ tới hai vị Quy yêu thích gây sóng gió kia, tức khắc trề môi, động tác nhất trí lui về phía sau vài bước.

"Chúng ta bây giờ ở chỗ này...... hay là về Yêu giới?" Hổ Vương do dự hỏi.

"Về Yêu giới trước." Diệp Tố nói, "Trước đó không lâu có đệ tử Côn Luân đi vào, các vị phải hết sức chú ý tất cả dị thường."

Các Yêu Vương liền liên thủ mở ra không gian, nháy mắt mang theo yêu quân trở lại khu vực tam giới giao hội, biến mất khỏi Thiên Cơ Môn.

"Đại đồ đệ, các ngươi cũng muốn đi?" Trương Phong Phong hỏi Diệp Tố, lại nhìn hoa lan giữa mày Dịch Huyền, nói với hắn, "Hoa lan này của con khá đẹp đó."

Dịch Huyền: "...... Sư phụ, người hãy bảo trọng."

Hắn nhấn mạnh hai chữ ' bảo trọng ' , thành công làm Trương Phong Phong chột dạ mà ngậm miệng.

"Sư phụ, chúng con muốn đi về hướng đông bắc tìm một thứ." Diệp Tố nói, "Mọi người ở Thiên Cơ Môn không nên ra ngoài lung tung, có thể cho Hoàng Nhị Tiền lại đây tránh nạn một thời gian."

"Được." Trương Phong Phong nhìn ba người cùng nhóm người Ngũ Hành Tông rời đi, không khỏi thở dài một hơi, đại đồ đệ gầy đi nhiều.

......

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me