TruyenFull.Me

Khong Gian Va Thoi Gian Dn Bnha

Hadara Perona ' POV

Tôi gần như quên hết mọi việc vừa xảy ra khi nghe Brando nói về những gì cậu ấy thấy. Trực giác của tôi mách bảo rằng đó là siêu năng của cậu ấy. Brando ko vô năng chỉ là cậu ấy thức tỉnh muộn hơn bạn bè đồng trang lứa.

Nhưng cái rắc rối lại tới đây, cảnh sát cũng dẫn hai đứa chúng tôi đi nhằm lấy lời khai. Biscuit cũng tới, cô ấy mắng tôi té tát vì ko chịu cẩn thận. Thực ra tôi muốn nói rằng đây là việc ko thể ngờ trước được nhưng Biscuit đang tức giận nên tôi chỉ có thể im lặng chịu đòn.

Brando được cho về sớm hơn, tôi phải ở lại vì Biscuit muốn mọi thông tin về vụ này cần được che dấu.

Lí do được đưa ra là một tên cướp bỏ chạy và cố bắt lấy những đứa trẻ làm con tin.

Quyền lực của cô ấy to lớn thật, cảnh sát cũng ngay lập tức kết luận vụ việc là như vậy.

- Còn cậu nhóc vừa rồi nữa, ta hy vọng cậu ta chịu im lặng sau vụ này - Biscuit nói.

- Vâng, Brando là một người kín tiếng và vô cùng cẩn thận nên cô ko cần phải lo đâu - Tôi trả lời.


Sau vụ này cả tôi lẫn Brando như thành người nổi tiếng. Đơn giản suýt chút nữa hai đứa đi chầu ông bà.  Người để tâm đễn chúng tôi thì ít, nhắc đến All might thì nhiều.



--------------

Việc Brando thức tỉnh siêu năng là việc ko thể xem thường, Rona cứ lằng lặc đòi đưa cậu ta đến viện kiểm tra trong khi đó Brando vẫn còn muốn kiểm tra thêm.

-  Rốt cuộc là tớ thức tỉnh siêu năng hay là cậu vậy, mà đâu có thế chắc chắn rằng điều đó là đúng- Brando cằn nhằn khi bị Rona kéo ko thương tiếc trên đường tới viện.

- Có là thật hay ko kiểm tra sẽ biết. Giờ thì vào trong đi, cố lên !

- Chỉ là đi khám thôi có gì phải cố lên chứ.



Ngồi trong phòng khám đối mặt với bác sĩ khiến cậu có chút căng thẳng. Nhớ cái lần đầu cậu đi kiểm tra, phải nói lúc đó hai từ " vô năng " của bác sĩ như con dao nhọn đâm vào tim cậu vậy.

Còn giờ thì cũng chẳng có gì quá mong đợi, nếu kết quả là vô năng thì mọi thứ vẫn vậy ko có gì thay đổi. Còn nếu cậu có siêu năng thì cũng tốt.


Bác sĩ cầm kết quả xét nghiệm trên tay, lúc này Brando cũng có chút mong chờ.

- Cháu có siêu năng !- Brando nói.

Vẻ mặt của bác sĩ có chút ngạc nhiên, nhưng sau đó nhanh lấy lại bình tĩnh.

- Ta chưa kịp nói mà cháu đã biết được kết quả rồi sao ?

Cậu giật mình, chẳng phải ông ấy vừa mới nói kết quả rồi sao. Do siêu năng  ?

- Quả thật là cháu có siêu năng, trường hợp của cháu khá đặc biệt. Nếu chỉ đơn giản là thức tỉnh muộn thì kết quả xét nghiệm lúc trước cũng ko đưa ra hai từ " vô năng" với một cậu bé. Dù gì thì năng lực của cháu đã bộc lộ. Hãy kể cho ta nghe nó là gì - bác sĩ nói.

Brando tường thuật toàn bộ những gì mà cậu thấy mình có thể làm được, đương nhiên cậu ấy cũng vô cũng khôn khóe khi che đậy lí do của cuộc tấn công hôm nọ.

Ông bác sĩ xoa cằm suy nghĩ một hồi rồi nói :

- Có vẻ năng lực của cháu liên quan đến thời gian, cần tìm hiểu thêm. Dù gì cũng đã thức tỉnh thì hãy dùng nó vào việc tốt nhé !

- Vâng cháu cảm ơn.


Rona ngồi ngoài hồi hộp ko nguôi, dù cô đã xác định rằng Brando ko vô năng nhưng cô vẫn muốn nghe kết quả được kiểm tra rõ ràng.

"cạch "

Âm thanh của chiếc khóa của vang lên, Brando cũng từ phòng khám bước ra.

- Sao rồi ?- Rona hỏi.

- Tớ ko vô năng !


Cả hai đứa đều cười, đó là nụ cười thật tươi. Lúc này trông chúng mới thật sự giống những đứa trẻ 12 tuổi.



--------

Kid Brando' POV

Biết được rằng bản thân ko vô năng tôi vui hơn mình tưởng. Tôi đã cười, trông chẳng giống tôi chút nào.

Rona cứ như vui lây vậy, cái vẻ mặt thiếu sức sống của cô ấy cũng biến mất. Thay vào đó là nụ cười rạng rỡ với những phiến hồng trên má.


Tôi đã cố thử sử dụng tới năng lực nhưng có vẻ hiện tại nó ko chịu nghe theo lời tôi. Toàn đến bật trợt và ko cố định, tôi nghĩ mình cần luyện tập để nắm bắt rõ năng lực của mình và Rona là lựa chọn tốt nhất để giúp tôi làm việc này.


Bầu trời đêm nay thật đẹp, tôi trèo lên mái nhà để ngắm toàn cảnh trời đêm.

Có vẻ cảm xúc tôi dâng trào rồi, bắt đầu suy nghĩ viển vông.


" Bố mẹ mình có tự hào về mình ko nhỉ ?"

" Bọn Shiba sẽ như thế nào khi biết mình cũng cũng siêu năng !"

...

...

...

...

" Nếu Ko có năng lực thì mình sẽ mãi ở cái góc tối của thế giới này chăng ? "

Nhắm mắt lại, tôi thấy được một ngôi sao băng sẽ xuất hiện trong 6 giây nữa. Chuẩn bị ước thôi nào !

1

2

3

4

5

6

- Ước gì " Thời gian " trôi thật nhanh, lúc mình lớn mình sẽ thay đổi cái cuộc sống bất công này !


Ko biết Rona có thấy được ngôi sao này ?



Hadara Perona ' POV

Sau vụ tấn công trước, Biscuit gần như thắt chặt mọi hoạt động của tôi. Ngoài trừ lúc lên lớp, các việc khác đều phải sắp xếp và xin ý kiến của cô ấy trước. Thật là mất tự do.

Mà anh trai tôi đang làm gì nhỉ, tôi nhớ anh ấy quá.

A, là sao băng .

- Ước gì mình có thể phá vỡ cái " Không gian" bí bách này và sống một cuộc sống như mong ước với anh trai !


Anh cũng ước nhay vậy phải ko Ray ?


--------------------

Đôi lời của tác giả.

chào mn, trước tiên là mình muốn cảm ơn mọi người đã đọc và ủng hộ bộ truyện trên.

Đây là một dự án mà mình kết hợp với cùng một người bạn.

Mình cũng xin lỗi vì việc viết sai chính tả và văn phong non nớt. Việc này mình sẽ cố gắng khắc phục sớm nhất để đảm bảo trải nghiệm của mọi người.

Nếu mọi người có ý kiên góp ý thì mình hoàn toàn tiếp nhận để cải thiện nội dung và cách viết tốt hơn.

Và mọi người ủng hộ thì nhớ vote nhé :3.




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me