Khong The Dung Thu Hai Sau Em Duonghung Domicmasterd
Từ sau buổi ra mắt nhà họ Trần, mọi chuyện cứ như được lập trình sẵn để trôi vào quỹ đạo ấm áp nhất. Bé Vy mỗi cuối tuần lại được bà nội đón về chơi, ông nội thì cứ suốt ngày nhắn tin hỏi "cháu gái có ngoan không". Hùng dường như trở thành một phần không thể thiếu trong gia đình Trần Thị, còn Dương... thì như một chú chó si tình dính vợ không rời nửa bước.Và rồi, khi tình yêu đã đủ chín, sóng gió cũng đã qua đi, điều mà mọi người chờ đợi cuối cùng cũng đến—đám cưới của Trần Đăng Dương và Lê Quang Hùng.Dương đặt cả một đội wedding planner hàng đầu thành phố để lên kế hoạch cho lễ cưới. Thiệp mời được đặt thiết kế riêng, giấy thơm, viền vàng ánh kim, dòng chữ "Dương ♡ Hùng" nổi bật ở giữa, dưới có dòng nhỏ "Cùng bé Vy kính mời."- "Ghi vậy người ta tưởng Vy lấy chồng luôn á." - Hùng cầm tấm thiệp cười khúc khích.- "Thì người ta còn biết ai là trùm trong nhà này." - Dương nháy mắt.Hôn lễ được quyết định tổ chức vào cuối mùa thu—thời điểm mà tiết trời dịu nhẹ nhất, cũng là mùa Hùng thích nhất trong năm. Địa điểm là một biệt thự sân vườn cổ kính giữa lòng thành phố, với khuôn viên đầy hoa và ánh đèn lung linh.Ba tháng trước lễ cưới.Cả nhà bắt đầu rộn ràng hơn bao giờ hết. Hùng đi thử vest, chọn thực đơn, chọn bánh cưới, chọn nhạc... nhưng dù làm gì, cũng luôn có một người đứng cạnh: Dương. Người không những đồng hành mà còn chăm lo từng chi tiết nhỏ nhặt nhất.Có hôm, Hùng vừa bước ra khỏi phòng thử đồ, đã thấy Dương đứng đó, hai tay ôm hoa cưới, ánh mắt dịu dàng đến mức khiến tim Hùng đập loạn.- "Anh đứng đây làm gì?"- "Chờ vợ mình bước ra để xác nhận... ừm, là mình sắp cưới được thiên thần."- "Anh... lại nữa..." - Hùng quay mặt đi, đỏ mặt - "Vớ vẩn..."- "Không vớ vẩn. Lúc em mặc váy cưới còn đẹp hơn nữa." — Dương cười gian.- "Tôi mặc vest!!"- "Thế thì tối động phòng mặc váy nhé"- "Trần Đăng Dương!!!"Bé Vy cũng háo hức không kém. Cô bé được chọn làm "flower girl" – thiên thần tung hoa dẫn đường cho ba Hùng vào lễ đường. Vừa nghe đã reo lên sung sướng:- "Vậy con được mặc váy xòe thiệt to hả? Con muốn váy có lấp lánh nha!"- "Ừ, tím xòe lấp lánh, còn có nơ sau lưng nữa."- "Hí hí, vậy là ba Dương với ba Hùng cưới nhau rồi con sẽ có thêm em bé chơi cùng đúng không?"Dương đang uống nước suýt sặc, còn Hùng thì đỏ bừng mặt.- "Ai... ai nói thế?!"- "Ba nói!! Hôm bữa nói nếu hai ba ngủ riêng là để tạo em bé cho con chơi cùng đó!!!"- "Vy ơi!!!" — Hùng gào lên, lấy gối úp mặt.Một tháng trước lễ cưới.Báo chí rầm rộ đưa tin về "hôn lễ thế kỷ của giới thượng lưu". Dàn khách mời toàn là những tên tuổi đình đám: CEO, nghệ sĩ hạng A, cả các chính khách, nhà báo quốc tế cũng có mặt.Tuy nhiên, giữa hào quang đó, cặp đôi chính chỉ quan tâm đến duy nhất một điều: bên nhau mãi mãi.Buổi tối nọ, khi cả ba đang nằm trong phòng, Vy ngủ say giữa hai ba thì Dương quay sang nhìn Hùng, khẽ hỏi:- "Hùng này... em có từng tưởng tượng đám cưới của mình sẽ như vậy không?"- "Chưa từng. Vì em nghĩ... sẽ không bao giờ có."- "Vậy giờ có rồi, em thấy sao?"- "Thấy mình... như một giấc mơ dài mà không muốn tỉnh lại." — Hùng khẽ mỉm cười, tay luồn vào tóc Dương — "Cảm ơn anh vì đã tìm ra em. Vì đã không bỏ cuộc. Vì đã yêu em."- "Anh phải cảm ơn em mới đúng. Vì đã mang Hạ Vy đến. Vì đã tha thứ cho anh. Và vì đã đồng ý cưới anh."Dương nghiêng người, đặt một nụ hôn lên trán Hùng, rồi thì thầm:- "Chỉ còn một bước nữa thôi, anh sẽ danh chính ngôn thuận gọi em là... vợ anh."Tối hôm ấy, giữa phòng ngủ nhỏ, ánh đèn dịu nhẹ, tiếng thở đều của bé Vy... hai người đàn ông siết chặt tay nhau, lặng lẽ chờ đợi một ngày trọng đại đang tới gần.Ngày họ chính thức thuộc về nhau. Mãi mãi.Sáng sớm ngày cưới, mặt trời chưa lên cao, nhưng biệt thự sân vườn giữa lòng thành phố đã rộn ràng hơn bao giờ hết. Khắp nơi phủ đầy hoa tươi nhập khẩu, hồng trắng xen lẫn baby và mẫu đơn, tất cả tạo nên một không gian lãng mạn đến nghẹt thở. Bầu trời trong vắt, nắng nhẹ trải khắp những hàng ghế, như một lời chúc phúc từ thiên nhiên.Một chiếc sân khấu nhỏ được dựng chính giữa vườn hoa, lối đi trải đầy cánh hoa hồng, dẫn thẳng đến một cổng vòm trắng phủ đầy dây leo và đèn chùm pha lê. Hai bên là ghế ngồi của khách mời – toàn bộ đều là người có tiếng trong giới thượng lưu, truyền thông, và nghệ sĩ nổi tiếng, nhưng không ai có thể che lấp được hào quang của nhân vật chính ngày hôm nay: Trần Đăng Dương và Lê Quang Hùng.Bên trong phòng thay đồ, Hùng ngồi trước gương, trên người là bộ vest trắng tinh được may đo riêng bởi nhà thiết kế nổi tiếng nhất Ý. Cậu ngẩn người nhìn chính mình trong gương. Đã bao lần tưởng tượng về một lễ cưới, nhưng chưa lần nào ngờ được mình sẽ bước vào lễ đường, trở thành "vợ" của một người đàn ông. Nhưng là Dương – người ấy – thì mọi chuyện đều trở nên hợp lý.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me