TruyenFull.Me

Khr Conan Bsd Xem Phim All27 Vong Lap Thoi Gian

[Editor] Sub tiếng Trung có hơi lệch so với bản gốc tiếng Anh, tôi không biết là tác giả cố tình để thế cho hợp hoàn cảnh hay là thế nào. Bài "Endless War" này nghe cũng hay mà không thấy ai vietsub nên tôi cũng không đi tham khảo được QAQ

***

"Đợi đã, Byakuran đã thế rồi, các người không bắt gã tuân theo 'Quy tắc Ormetà' sao?" Conan cảm thấy 'Godfather' phản bội lòng tin của mình, người tạo ra quy tắc của thế giới ngầm cũng không coi trọng Ormetà như cậu ta tưởng.

"Chiến tranh đã lan ra toàn thế giới, không đúng, là toàn vũ trụ, ai cũng là Mafia, còn có chỗ cho Ormetà sao? Ở đó đã không còn thế giới bình thường nữa." Edogawa Ranpo chỉ ra sự thật.

"Vậy, tình hình đã thế kia rồi mà các người cũng không ngăn cản sao?"

Đối với sự chất vấn của cậu học sinh Tiểu học, Bermuda không thèm liếc cậu ta lấy một cái, "Byakuran không vi phạm Ormetà, nên bọn ta sẽ không ra tay."

〖Trong tiếng nhạc nền, Uni mặc trang phục vu nữ mở miệng, "Người, từ khi sinh ra, đã luôn đi từng bước từng bước hướng về tử vong,"

Uni nâng những chiếc núm giả xám xịt đứng trong quả cầu ánh sáng, rót lửa của mình vào núm giả, đổi lấy sự hồi sinh của Arcobaleno.

Byakuran cười lạnh nói ra kết cục của thiếu nữ, "Mãi mới tìm được miếng ghép cuối cùng của trò chơi, lại cứ thế mà chết rồi."

Thiếu niên đeo thiết bị Spanner làm, bật lửa thề, "Tôi sẽ bảo vệ anh."

"Đây là chuyện sớm hay muộn, là quy luật tự nhiên."

Trong hồi ức, vu nữ nhỏ tuổi dang tay chắn trước dân thường, một lần, một lần, lại một lần......

Vẻ mặt và giọng nói của Byakuran càng thêm điên cuồng, "Đó không phải làm việc vô ích sao!"

Con ngươi như nước đường mật ong của thiếu niên tràn đầy giác ngộ, "Cho dù phải đánh đổi bằng tính mạng của anh."

Hiển nhiên đây là lời hứa của thiếu niên với Uni, nhưng cậu chưa thể làm được.

"Tuy rằng không thể diễn đạt bằng ngôn từ một cách chính xác,"

Uni và Byakuran đứng cùng nhau, cuối cùng dừng lại tại ánh mắt sáng tỏ của Uni khi hướng về các thành viên trong gia tộc. Chuyển cảnh hồi ức, Byakuran duỗi tay với ai đó.

"Nhưng người kia với em rất giống nhau."

Uni cười, mở miệng nói gì đó, Byakuran trông lý trí hơn vắt áo khoác xoay người.

Người đàn ông xa lạ mở miệng, "Quả nhiên, ánh mắt này......"

Ánh mắt tràn ngập giác ngộ lại xót thương của Uni và Sawada Tsunayoshi nối liền nhau.

Tiếp theo lại biến về giọng của Uni, "Xét về mặt nào đó mà nói,"

Byakuran ngồi trên dãy bàn Đại học (*) quan sát mọi người, trong đám người, duy độc y đang sáng lên, hiện rõ sự đặc biệt của y. Sawada Tsunayoshi ngồi trong phòng học không bóng người, ngẩn người nhìn chằm chú bầu trời ngoài cửa sổ.

(* ở Đại học, trong các phòng học lớn dạng như hội trường, các dãy bàn cho sinh viên ngồi thường sẽ được xếp như bậc thang để các sinh viên ngồi sau không bị các sinh viên ngồi trước chắn mất tầm, từ đó nâng cao hiệu suất tiếp thu bài cho sinh viên trong các giờ học đông người hoặc các buổi hội thảo, họp hành lớn trong hội trường)

"Sawada-san và Byakuran cũng rất giống nhau."

Byakuran mặc âu phục trắng, và Sawada Tsunayoshi mặc âu phục đen lần lượt xuất hiện. Rồi hình ảnh lại cắt thành nửa khuôn mặt cùng với ánh mắt giống hệt nhau, tràn đầy giác ngộ của Byakuran, Sawada Tsunayoshi và Uni.〗

"Người lương thiện như Sawada Tsunayoshi sao có thể giống cái loại ác ma khởi xướng chiến tranh như Byakuran chứ! Khác hoàn toàn mà!" Nakajima Atsushi cực kì phản đối vụ này.

"Đúng vậy, Juudaime là người hiền lành, tốt bụng, hòa ái, dễ gần...... như vậy, sao mà giống Byakuran được, công chúa Uni nhìn nhầm rồi." Gokudera Hayato dùng từ ngữ ca ngợi liên tục để giấu đi hoảng sợ của mình, ánh mắt của Juudaime thật sự làm cậu ta khủng hoảng vô cùng.

"Không, Tsuna / động vật nhỏ với Byakuran và Uni, xét về ánh mắt, quả thật cực kì giống nhau." Reborn và Hibari Kyoya nói cùng lúc.

Kozato Enma lo lắng hỏi, "Vậy, Tsuna-kun như thế, có gặp phải vấn đề gì không?"

"À, Tsuna ngăn cách bản thân với thế giới, nếu không buộc cậu ấy lại thì sợ là cậu ấy sẽ bay đi mất." Reborn chợt hiểu ra vì sao bản thân ở các thế giới khác lại thấy đau đầu, Bầu Trời trong 7^3 có điểm đặc biệt chung, đó cũng là nguyên nhân nền tảng chọn bọn họ. Đây là điều hắn cũng không giải quyết được, chỉ có thể cố hết sức trói buộc Tsuna thông qua bạn bè cậu.

Xuyên qua kính cửa, người tự hỏi, dường như thấy bóng ma trong mình | Looking through the glass, cannot recognize the ghost that you are

Byakuran đối mặt với 'bản thân' trong bình thủy tinh, y cười, nói, "Ta nghĩ vậy đấy, nên mới mang một bản thân khác từ thế giới song song lại đây."

Ghost và Byakuran mở ra hai đôi mắt giống hệt nhau.

Người như bước đi trên cát nóng bỏng, càng bước càng lún sâu trong tình cảnh nguy hiểm này | Every step you take on the burning sand slowly sinking deeper

Giọng nam đầy từ tính vang lên, "Sớm thôi...... 'Tôi' của lúc mang trong mình nhiều khả năng nhất, sắp tới rồi."

Sawada Tsunayoshi 10 năm trước, xuyên qua đường hầm thời gian sặc sỡ, tỉnh lại từ trong quan tài nồng mùi hoa ở 10 năm sau. Ngây ngô của 10 năm trước và đa mưu túc trí của 10 năm sau tạo nên sự đối lập mãnh liệt.

Uni đứng cạnh biển rộng, có người đang hỏi, "Cô cũng có năng lực tiên tri sao?"

Một mũi tiên không biết tượng trưng cho điều gì xuất hiện.〗

"Ồ, năng lực này, thú vị." Ranpo đỡ cái kính bị tụt xuống vì giật mình, anh thật sự không ngờ, sư tử con khoác da thỏ lại có thể làm đến mức này. Các video trước không cung cấp đủ manh mối, anh chỉ nhìn ra được Sawada Tsunayoshi ở lại 10 năm sau là để đánh bại Byakuran, song không ngờ thế mà lại là mình tính kế mình.

"Quỷ? Ma!!!" Kunikida Doppo cảm giác lý trí đã bỏ nhà ra đi, thế giới của Sawada Tsunayoshi thần quái vậy sao? Tổ tiên thì thôi đi, bét nhất anh ta còn có thể tự an ủi là tổ tiên có linh. Byakuran kéo bản thân từ thế giới song song đến, đây là huyền huyễn.

"Kéo bản thân của 10 năm trước vào sự việc, ngoại trừ vì Sawada Tsunayoshi 10 năm trước tràn đầy khả năng và có được tiềm lực lớn nhất thì cậu ấy của 10 năm sau, hẳn cũng đã không thể chiến thắng tên Byakuran kia." Dazai Osamu gối đầu lên tay, Byakuran dù là trong video hay kẻ hắn đã từng hắn giao lưu, đều cho rằng mình là thần, có thể làm ra chuyện như vậy, Dazai Osamu cũng không bất ngờ.

"Đây coi như là đánh thay nhỉ? Giống như Người Bảo Vệ Sấm Sét kia ấy, nhờ bản thân của 10 năm sau đánh thay cho." Yosano Akiko thắc mắc.

"Có thể nói là tìm 'bản thân' làm người giúp đỡ."

"Người thành phố cũng biết chơi ghê." Tanizaki Junichirou kết luận.

Gia tộc ly tán, cực khổ nối gót, chỉ còn lại mảnh vụn ký ức | All the memories remain, all the pain your broken home

"Trong hai ngày này, người ở Namimori mà chúng ta quen biết,"

Người nhà, đồng đội, bạn bè, từng bức ảnh lưu giữ những hồi ức vui vẻ nhất lần lượt xuất hiện.

"Những đứa trẻ mạnh nhất - Arcobaleno,"

Đằng sau bảy núm giả rực rỡ sắc màu là hình cắt các Arcobaleno trong cơ thể trưởng thành, Sawada Tsunayoshi vươn tay giữ lại.

Trái tim đóng chặt lại, trói buộc bởi bi thương, không thể thoát khỏi số phận | And the walls round your heart grew so strong, you can't let it go

"Gần như đã bị bọn chúng giết sạch."

"Tất cả mọi người đều đã chết."

Ảnh chụp Yamamoto Tsuyoshi và Sawada Nana biến thành màu xám.

Sawada Tsunayoshi 10 năm trước sợ hãi, "Mọi người có lẽ sẽ...... có lẽ sẽ chết trong trận chiến này đấy!"

Gương mặt các cô gái, bạn bè lướt qua, thiếu niên khóc nức nở, vô cùng hoảng sợ.〗

"Cha!" Yamamoto Takeshi sợ hãi xem cảnh này, đây cũng là chuyện cậu ta đau đáu nhất hiện giờ, một khi theo Tsuna đi vào thế giới ngầm, cậu ta cần phải đối mặt với việc cha sẽ bị liên lụy. Yamamoto Takeshi cũng sẽ không oán trách Tsuna, khi chiến tranh quy mô lớn như vậy bùng nổ, ai cũng không thể đứng ngoài cuộc. Quả nhiên phải trở nên mạnh hơn nữa, để chuyện như vậy sẽ không xảy ra!

Gokudera Hayato khó khăn an ủi, "Đó là chuyện ở thế giới song song, với chúng ta, Juudaime sẽ không để nó xảy ra."

"Gokudera, cảm ơn vì đã an ủi, cơ mà cậu thả tay ra được không? Vai tớ sắp bị cậu bóp nát rồi, cậu không phải đang trả thù tớ đấy chứ?" Gokudera Hayato tin là thật, vội vã thả tay, Yamamoto Takeshi xoa vai, cụng nhẹ một cái vào người cậu ta, "Tớ đùa thôi."

Vẻ mặt Gokudera lúc nãy cũng rất căng thẳng đấy, Yamamoto Takeshi đặt tầm mắt trở lại video.

〖Irie Shouichi mặc đồng phục của nhà Millefiore phất áo choàng đen, tàn nhẫn vạch trần chân tướng, "Kế hoạch này cũng có cả ý chí của cậu ở thời đại này đấy!"

Người nhịn đau bò lên trước, e sợ mất đi tất cả | You keep crawling on, don't wanner let it go

Irie Shouichi mặc vest đen nói chuyện với một người con trai, thiếu niên nằm trên giường trằn trọc khó ngủ.

"Thế mà cậu lại chấp nhận kế hoạch này,"

Thiếu niên giãy giụa trong Nghi thức Kế thừa, người con trai siết chặt nắm đấm.

"Tsunayoshi-kun,"

Thiếu niên gào khóc trước tội ác của Vongola.

"Nói thật, đây là điều mà tôi không nghĩ tới."

Sawada Tsunayoshi 10 năm trước nghi ngờ, "Tại sao lại như vậy......"〗

"Không thể nào, Juudaime tuyệt đối sẽ không để mọi người gặp nguy hiểm!" Gokudera Hayato căm tức nhìn Irie Shouichi, đừng tưởng cho cậu ta thuốc uống thì có thể bôi nhọ Juudaime!

"Ấy —— Gokudera-kun cậu bình tĩnh chút đi!" Lôi hẳn bom ra rồi kìa! Irie Shouichi lập tức khua tay, đau bụng thật sự, cậu ta coi như hiểu rồi, chỉ cần có đám người này, thuốc giảm đau, thuốc dạ dày vĩnh viễn không thể chữa khỏi bệnh cho mình.

"Gokudera, bình tĩnh." Reborn kéo về lý trí của Gokudera Hayato, "Nếu không phải hết cách rồi thì làm sao mà Tsuna phải kéo các cậu vào chứ, Irie Shouichi cũng chỉ là đang giúp Tsuna gọt giũa kế hoạch thôi."

"Đừng để bị khốn đốn vì cái video này."

"Nhưng mà......" Thiếu niên tóc bạc còn định cãi vài câu nữa, rằng Juudaime không phải kẻ tàn nhẫn như vậy, song rốt cuộc đành nín lặng dưới cái trừng mắt của Reborn, "Vâng, Reborn-san."

"Thật là, hoàn toàn không nhìn ra......" Mặt Mori Ougai tái nhợt, thều thào, "Vongola Juudaime, thế mà cũng ác tới vậy. Không hổ là người thừa kế của gia tộc Mafia đã truyền qua 10 đời."

Cái Nhẫn Vongola kia, thật sự quá khủng khiếp.

"Thủ lĩnh, ngài không sao chứ?" Nakahara Chuuya lo lắng hỏi.

"Chỉ là nhất thời bị cái nhẫn hút đi quá nhiều sinh lực thôi, sẽ không sao đâu." Giotto đánh giá Nakahara Chuuya không tệ lắm, thanh niên này tính ra khá giống Đoàn Tự vệ ban đầu của họ.

"Nhẫn Vongola rốt cuộc là thế nào?"

"Trong tiếng Ý, Vongola có nghĩa là 'vỏ sò', nền tảng sau khi chấp nhận ta thì cũng chấp nhận dòng máu của ta, sức mạnh của nó truyền thừa trong huyết mạch của ta."

"Nói cách khác, trừ phi vị Thủ lĩnh này của cậu mạnh hơn ta, mà bây giờ thì phải mạnh hơn Decimo, không thì sẽ không được chấp nhận."

Giotto không nói một điều, là không chỉ thực lực và thiên phú, mà còn cần cả giác ngộ và ý chí.

Thế là chỉ có thể nắm chặt toàn bộ, để cảm thấy mình còn tồn tại trên thế gian | See you keep holding on to feel whole

Byakuran điên cuồng cười to.

Sawada Tsunayoshi nhận ra, tất cả hiểm nguy đều là do bản thân gây ra cho bạn bè.

"Là mình......"

"Thật đáng sợ......" Uni trước giờ tràn đầy giác ngộ, trong lòng cũng vẫn sợ hãi cái chết.

Nửa đêm, thiếu niên nằm trên giường ôm đầu, giấu đi nước mắt, không tiếng động thút thít.

"Là mình......"

"Cậu đang run này." Byakuran phát hiện tay của thiếu niên mặc âu phục đang run rẩy.

"Em sợ lắm......" Trong giọng Uni chất đầy hãi sợ, một tay nắm chặt lấy lá bùa hộ mệnh có viết hai chữ 'Tất Thắng'.

"Cậu quả thật không bình thường nhỉ." Byakuran như phát hiện ra thứ gì đáng ngạc nhiên.

Trong trích đoạn màu xám, Uni nâng núm giả, Irie Shouichi nhìn người con trai mặc vest đen.〗

"Uni." Aria rơi lệ đầy mặt, con gái cô còn nhỏ như vậy mà đã phải gặp những chuyện như thế ư.

"Ôi!" Kyuudaime vỗ nhẹ đầu Aria coi như an ủi. Arcobaleno đều là người rất đáng thương, Bầu Trời trong thế hệ Arcobaleno này còn lấy hẳn tuổi thọ của ba đời người thay thế cho sự đoản mệnh của các Arcobaleno còn lại.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me