Kimetsu No Yaiba Hoa Quy
Khi cậu tìm thấy Nezuko thì con bé đang ngồi dựa người vào gốc cây, cậu kiểm tra và thấy may mắn vì con bé chỉ bị thiếu máu nên ngất.Cậu trị liệu sơ qua cho Nezuko rồi đứng dậy đi tìm Inosuke, cởi trói rồi đưa cậu ta xuống đất.'Cậu ta bị thương nặng quá'Cậu truyền vào người Inosuke một chút sinh mệnh lực, cậu chưa từng truyền sinh mệnh lực cho ai ngoài Nezuko."Oni-chan?"-Tiếng Nezuko thều thào gọi.Cậu bế Inosuke đến gần Nezuko "Thằng này nặng như con trâu mộng!"(๏_๏)Đặt Inosuke xuống, cậu ngồi luôn xuống đất, :"Có chuyện gì vậy? Nezuko""On.. Onii-chan nói được rồi sao?!!"-Nezuko mừng rỡ."Ừm, Nezuko đây là em trai của chúng ta"-Cậu giơ Rui lên trước mặt Nezuko."Em trai?!!""Onee-chan~"- Rui tròn mắt nhìn Nezuko."Em trai lông xù xù đáng yêu ghê" - (´∀`) Nezuko duỗi tay đòi bế Rui.Cậu thả Rui vào lòng Nezuko, nhìn Nezuko hết xoa đầu rồi vuốt đuôi cậu nhóc mà buồn cười, nhóc ta như không cảm giác được rằng mình đang bị sàm sỡ mà còn cười tí tởn. "Em ấy tu luyện vài năm nữa rồi sẽ biến thành người thôi" - :v "Rui"-Cậu gọi."Đi vào hộp thôi, trời sắp sáng rồi và anh cần hồi phục sức lực""Vâng"-Rui hôn chụt một phát vào má Nezuko rồi quấn lên cổ anh trai.Cậu thu nhỏ người lại, mở cánh cửa hộp gỗ chui vào. Bỗng một tia sáng sẹt qua, Nezuko chật vật ôm cái hộp né tránh. Một người đứng chắn trước mặt cô."Anh Tomioka?!!"-Nezuko kinh hô. Cô gái nhỏ nhắn vừa tấn công cô nói chuyện với Tomioka.Nezuko ôm cái hộp gỗ vào lòng, bên trong là hai người quan trọng của cô. "Này, cô bé, mau đưa cái hộp đó cho chị nào~""Cái hộp đấy nguy hiểm lắm đó nha~ nên hãy tránh xa cái hộp đó ra đi""Khôn..không đời nào, tôi sẽ không đưa nó cho cô, đây là anh trai và em trai tôi!!""Ồ, vậy sao? Nhưng thật đáng tiếc""Tôi sẽ giết chúng bằng một chất độc ngọt ngào mà không gây bất kì đau đón nào"- Cô ta mỉm cười.Tomioka không quay đầu lại nhìn cô, anh ta chỉ hỏi :"Cô có thể cử động được chứ?"Nezuko gật đầu."Mang theo cái hộp, chạy đi, đừng dừng lại!"Nezuko đeo cái hộp lên lưng, quay đầu chạy thục mạng, cô không dám quay đầu lại nhìn, cô biết chỉ cần chậm một giây thôi, anh trai và em trai cô sẽ bị giết!!Đang chạy, thì ai đó lao từ trên xuống dẫm vào người cô, cô mất đà liền ngã sấp mặt xuống đất.Giọt nước mắt cô lăn dài trên má, chẳng lẽ lại sẽ kết thúc như vậy sao?Cô còn chưa thực hiện lời hứa đưa anh hai trở về làm người mà? Cô còn chưa trả thù cho gia đình mình...Cô..... Tiếng của các con quạ như cứu rỗi cô, chưa bao giờ cô thấy chúng đáng yêu như lúc này, cô ngất đi trong tiếng nói của những con quạ. "THÔNG BÁO!! THÔNG BÁO!!! NGĂN CHẶN NEZUKO VÀ BẮT GIỮ CON QUỶ TRONG CHIẾC HỘP!!""ĐEM CHÚNG ĐẾN TỔNG HÀNH DINH!!""NEZUKO VÀ CON QUỶ TRONG CHIẾC HỘP!!""NEZUKO MẶC HAORI MÀU HỒNG THÊU HOA VÀ MỘT CHIẾC HỘP GỖ MÀU NÂU!!".........."Dậy đi!! Cô còn muốn ngủ bao lâu nữa hả?!"'Ai đang gọi mình vậy?'"Này, dậy đi chứ! Các trụ cột đang nhìn kìa!"Nezuko bừng tỉnh.'Trụ cột!? Trụ cột là cái gì chứ? Chuyện gì đang xảy ra?''Mấy người này là ai?''Onii-chan đâu rồi? Rui? Bé Rui đâu rồi?'Có vẻ nhìn thấy sự hoang mang của Nezuko, cô gái nhỏ nhắn mà cô gặp ở trong rừng Natagumo lên tiếng :"Đây là tổng hành dinh của sát quỷ đoàn. Hiện tại cô đang ở trong một cuộc xét xử. Kamado Nezuko - chan""Không cần gì phải xét xử, bảo vệ cho quỷ là hoàn toàn vi phạm quy tắc rồi! Chúng ta có thể tự giải quyết việc này!"- Viêm Trụ Rengoku Kyoujurou quyết liệt. "Ta sẽ cắt đầu con quỷ đó một cách thật hào nhoáng và mĩ lệ"-Âm Trụ Uzui Tengen lên tiếng.Luyến Trụ Kanroji Mitsuri vẻ mặt lo âu. Nham Trụ Himejima Gyoumei thì liên tục lảm nhảm về việc đứa trẻ đáng thương và triết lý cuộc sống. Hà Trụ Tokitou Muichirou thì khuân mặt ngẩn ngơ nhìn trời. "Chúng ta nên làm gì Tomioka đây? Theo như lời Kochou thì anh ta đã bao che cho con quỷ, đã vi phạm thì cần phải xử phạt phải không nào?"-Xà Trụ Iguro Obanai nói.Nezuko thấy hối hận vô cùng vì đã khiến anh Tomioka bị phạt. "Thì ra ngươi chính là tên thành viên ngu xuẩn mang theo quỷ bên cạnh! Ngươi đang âm mưu gì vậy?"- Phong Trụ Shinazugawa Sanemi cầm cái hộp chứa anh trai và em trai cô.Kanroji Mitsuri nhìn anh ta với vẻ mặt hâm mộ.Shinazugawa Sanemi cầm kiếm của hắn đâm xuyên qua chiếc hộp, những giọt máu tọck tọck chảy ra từ chiếc hộp.Nezuko tròn mắt nhìn hắn, cô bật mình lao khỏi sự kiềm chế của kakushi, cô lao đến xô mạnh vào người tên vừa cầm kiếm đâm vào chiếc hộp, hắn lảo đảo lùi về sau. Nezuko gào lên :"Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho bất kì ai, trụ cột hay gì cũng được! Dám làm tổn thương! Gia đình của tôi!! "Ha Ha!! Vậy thì sao!!"-Hắn cười điên loạn. "Dừng lại!!! Oyakata-sama sắp đến rồi!"- Tomioka hét lên.Anh vừa hét lên thì một giọng trẻ con cất lời :"Oyakata-sama đã đến!""Vậy là các cậu đã đến""Những kiếm sĩ đáng yêu của ta"Một giọng nói nhân từ vang lên."chào buổi sáng, hôm nay trời đang là màu xanh đúng không?"-Ông hỏi. "Tất cả đã tập trung tại đây để tham gia cuộc họp của các trụ cột nửa năm một lần""Ta cảm thấy rất hạnh phúc"-Ông mỉm cười.Nezuko ngẩn người nhìn ông, 'là sẹo sao?.. Không phải, hay là bệnh?'Tên mặt sẹo ấn đầu cô xuống.Nezuko nhìn thấy, tất cả mọi người đều quỳ xuống, gã mặt sẹo tôn kính nói :"Chúng tôi dành sự tôn kính nhất cho sự hiện diện của ngài, Oyakata-sama""Chúng tôi cầu nguyện cho sự hạnh phúc của ngài hơn bao giờ hết.""Cảm ơn ngươi, Sanemi" - nhờ sự giúp đỡ của hai chị em sinh đôi, ôn ngồi uống. "Xin tha thứ cho tôi nói rằng, trước khi bắt đầu cuộc họp của các trụ cột, tôi muốn xử trí tân binh Kamado Nezuko, cô ta đã mang theo một con quỷ bên người""Tôi muốn được giải thích về việc này, ngày sẽ cho phép tôi chứ?"- Sanemi hỏi. "Ồ vậy à? Thật xin lỗi vì đã làm cho cậu bất ngờ""Nezuko và Tanjirou đã nhận được sự chấp thuận của ta, vậy nên ta mong mọi người cũng sẽ chấp nhận họ"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me