TruyenFull.Me

Kookmin Trans Xuan Quang Xa Tiet

Sau khi xác nhận, chiếc áo sơ mi này thực sự là Dior chính hãng. Đối chiếu với ghi hình CCTV tại cửa hàng Dior ở Phong Thủy, người mua chiếc áo sơ mi này cũng đúng là Choi Nam Gyeon. Theo ký ức của quản lý cửa hàng, Choi Nam Gyeon thường xuyên đến mua hàng xa xỉ, vì vậy cửa hàng rất coi trọng anh ta.

Quản lý cửa hàng liệt kê ra tất cả những mặt hàng xa xỉ mà Choi Nam Gyeon đã mua trong một tháng gần đây, có đến tận mấy chục món đồ. Nhưng thực tế, phía cảnh sát chỉ tìm được một phần nhỏ ở chỗ Rim Yi.

Jeon Jungkook ấn ấn huyệt thái dương: "Mẹ kiếp, xem ra người mà tên này tằng tịu không chỉ có một mình Rim Yi. Mua nhiều hàng xa xỉ như vậy, tất cả còn đều là kiểu của nữa, anh ta sẽ tự mình dùng chắc?"

Jung Hoseok thở dài: "Nếu như Choi Nam Gyeon vẫn còn bạn gái khác, vụ án này không thể loại trừ khả năng giết vì tình. Phải làm sao đây? Có cần gọi Choi Nam Gyeon đến thẩm vấn không?"

Jeon Jungkook lắc đầu: "Trước tiên đừng rút dây động rừng, em cần bằng chứng có thể một đòn trí mạng rồi mới triệu tập anh ta đến. Trước mắt em vẫn thiên về hung thủ là Choi Nam Gyeon, một mình làm xong chết đuối cùng phân xác, không giống như bút tích của con gái."

Park Jimin tiếp lời: "Đồng ý, trước tiên đừng kinh động đến Choi Nam Gyeon. Nhưng người bạn họ Geo kia của Rim Yi có lẽ sẽ là một điểm đột phá."

Jeon Jungkook tán thưởng huýt sáo một tiếng.

Chỉ chốc lát sau, đồng nghiệp kiêm bạn thân của Rim Yi lúc còn sống đã ngồi trong phòng thẩm vấn.

Cô gái trông rất mất tự nhiên, hai tay không ngừng chà xát góc áo. Park Jimin chú ý đến điều này: "Đừng căng thẳng, chúng tôi chỉ hỏi vài câu thôi."

Jeon Jungkook nhìn Park Jimin, mở miệng nói: "Cô là bạn của Rim Yi, Geo Ye Eon đúng không?"

Geo Ye Eon gật đầu.

Sắc mặt của Jeon Jungkook không thay đổi, nói: "Rim Yi chết rồi, ngày 29 tháng 3 cô ở đâu, làm gì?"

Giọng điệu của cậu cứng rắn, làm cho cô gái sợ hãi đến mức không dám nói chuyện, một lúc lâu sau mới lên tiếng: "Ngày 29 tháng 3? Là thứ mấy vậy?"

Park Jimin tiếp lời: "Thứ ba."

Geo Ye Eon nói: "Hôm đó tôi bị ốm nên xin nghỉ ở nhà nghỉ ngơi, trường học có đơn xin nghỉ phép và hồ sơ của tôi."

Jeon Jungkook dừng lại một chút, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào cô ta: "Có ai có thể chứng minh cô không ra ngoài không?"

Người kia ngớ ra, lắc đầu: "Không có... CCTV ở khu chung cư của tôi gần đây đang bị hỏng..."

Có nghĩa là tính chính xác của những lời nói này vẫn chưa quyết định, Jeon Jungkook thở dài, hỏi: "Cô có biết Rim Yi có bạn trai không?"

Cô gái sững lại đáp một tiếng, nói thêm: "Tôi biết, anh ta tên là Choi Nam Gyeon."

Park Jimin hỏi: "Làm sao cô biết? Rim Yi nói với cô à?"

Geo Ye Eon trả lời: "Đúng vậy, Rim Yi rất thích Choi Nam Gyeon, thường xuyên nhắc đến với tôi về việc cái người tên Choi Nam Gyeon này đối xử với cô ấy tốt như thế nào, đẹp trai ra sao, quà tặng cho cô ấy cô ấy thích nhiều như thế nào các kiểu. Nếu như các anh muốn tìm hung thủ hại chết Rim Yi, Choi Nam Gyeon quả thực là rất có hiềm nghi."

Jeon Jungkook không hề nghĩ tới cô ta sẽ đột nhiên nói những lời như vậy, truy hỏi đến cùng: "Vậy cô ấy có từng nói với cô về chi tiết gì không? Ví dụ như bọn họ thích đi hẹn hò ở đâu, có cãi nhau hay không, Choi Nam Gyeon bình thường đi làm ở đâu?"

Cô gái lắc đầu.

Park Jimin thở dài, xem ra cô ta cũng không biết chi tiết gì trong mối quan hệ của bọn họ.

Jeon Jungkook chân thành nói: "Cô Geo, nếu như cô nhớ ra chuyện gì, cô nhất định phải liên hệ với chúng tôi. Lời khai của cô có lẽ có thể giúp chúng tôi tìm được hung thủ sát hại Rim Yi."

Cô ta sợ sệt gật đầu, rời khỏi cục Thành phố.

Jeon Jungkook gọi một cảnh sát đi theo dõi cô ta.

Park Jimin dựa vào ghế lướt điện thoại, không biết đang xem cái gì, Jeon Jungkook ngồi một bên buồn rầu vì biên bản không vượt quá hai trăm chữ. Mà lúc này, Park Jimin đột nhiên nói: "Cô ấy giấu chúng ta chuyện gì đó."

Jeon Jungkook cười khổ nói: "Đương nhiên rồi, cô ấy không dám nói. Cũng không biết cái gì làm cho cô ấy sợ đến như vậy."

Park Jimin ngồi thẳng người, nhìn thẳng vào Jeon Jungkook: "Cho nên, cậu cho rằng là cái gì làm cho cô ấy sợ đến như vậy?"

Jeon Jungkook xoa cằm, bối rối nói: "Tôi luôn cảm thấy phản ứng của cô ấy rất kỳ lạ, nhất là khi nhắc tới Choi Nam Gyeon. Quan hệ giữa cô ấy và Choi Nam Gyeon có lẽ không chỉ đơn giản như cô ấy nói, chúng ta phải nghĩ cách đào ra."

Nói đến đây, Jeon Jungkook thở dài, chuyện này nói thì đơn giản, thật sự muốn thực hành không khỏi quá khó. Bọn họ chưa chắc có thể đào được lòng phòng bị của cô giáo Geo này, càng chưa chắc có thể tìm được bằng chứng xác nhận Choi Nam Gyeon là hung thủ.

Park Jimin nhìn lông mày đang nhíu chặt của cậu, vốn định vỗ vỗ bả vai cậu, nhưng cuối cùng lại rụt tay về, thấp giọng hỏi: "Cậu cho rằng, chúng ta có cần phải kéo Choi Nam Gyeon đến đây thẩm vấn không?"

Jeon Jungkook im lặng một hồi, cuối cùng gật đầu: "Ừm."

"Nghi phạm lớn nhất trong vụ án này chính là Choi Nam Gyeon. Tôi vốn định tìm được bằng chứng rồi mới cho anh ta một kích, nhưng vụ án này rõ ràng còn phức tạp hơn chúng ta nghĩ. Làm theo thủ tục trước đi, gọi người đến đây."

Jeon Jungkook cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, bây giờ đã là sáu giờ tối rồi, cậu gửi tin nhắn cho Lee YeoAn, chuẩn bị sáng mai gọi Choi Nam Gyeon tới thẩm vấn.

...

Sáng hôm sau, Choi Nam Gyeon ngồi trong phòng thẩm vấn, anh ta bình chân như vại, như thể hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì. Jeon Jungkook lười nói nhảm với anh ta, đi thẳng vào vấn đề nói: "Rim Yi chết rồi, anh có gì muốn nói không?"

Choi Nam Gyeon ngẩn người, sau đó lộ ra sự khó tin, nói: "Cái gì cơ?"

Sau đó anh ta hơi cúi đầu, lẩm bẩm: "Không thể nào, sao có thể chứ?"

Park Jimin đúng lúc hỏi: "Lần cuối cùng anh gặp cô ấy, liên lạc với cô ấy là khi nào?"

Choi Nam Gyeon giơ tay lau nước mắt: "Tôi... Tôi không nhớ rõ lắm, nhưng tôi đã không liên lạc được với cô ấy khoảng năm ngày rồi."

Tính toán thời gian, từ nhật ký cuộc gọi cuối cùng trên điện thoại của Rim Yi đến bây giờ, quả thực là đã gần năm ngày rồi, điều này không có vấn đề gì.

Jeon Jungkook tiếp lời: "Không liên lạc được là có ý gì?"

Choi Nam Gyeon nói: "Gọi điện thì tắt máy, đến đơn vị thì không tìm được người, cũng không về nhà, chính là như vậy."

Jeon Jungkook dụ dỗ nói: "Anh không đến nhà cha mẹ cô ấy để tìm sao?"

Choi Nam Gyeon cúi đầu: "Thực ra... chúng tôi đã sống cùng nhau được một thời gian. Nhưng mấy ngày nay cô ấy tan làm đều không về nhà, hỏi rồi, tôi hỏi đồng nghiệp của cô ấy mới phát hiện mấy ngày nay cô ấy cũng không đi làm. Cha mẹ Rim Yi không biết chúng tôi đang hẹn hò, tôi cũng không dám đến hỏi..."

Jeon Jungkook ngửi được một chút bất thường: "Hỏi đồng nghiệp? Người anh hỏi là ai?"

Choi Nam Gyeon đương nhiên nói: "Người bạn thân nhất của cô ấy đó, một cô gái họ Geo, cũng là giáo viên của trường. Cũng coi như có quen biết cho nên đã đến hỏi cô ấy."

Quả nhiên, Geo Ye Eon và Choi Nam Gyeon tuyệt đối không chỉ là quan hệ quen biết thông qua miêu tả của Rim Yi. Ít nhất Choi Nam Gyeon sẽ nghĩ đến cô ta khi Rim Yi mất tích, điều này chứng minh quan hệ của bọn họ không tính là quá xa lạ, tối thiểu cũng là bạn bè bình thường.

—tbc—

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me