Kookmin Trans Xuan Quang Xa Tiet
"Lịch sự hòa nhã" đưa người vào phòng tạm giam, Jeon Jungkook hỏi Park Jimin: "Cậu thật là, lúc không có bằng chứng thì bắt đầu lừa gạt người ta, nếu không phải tôi phản ứng nhanh, cậu chắc chắn sẽ bị lộ. Còn nữa, cậu tìm ai điều tra Choi Gyeong Im thế? Tại sao tôi không biết?"Park Jimin nằm sấp trên bàn nhỏ giọng nói: "Tôi đã nói rồi, nhân duyên của cậu không tốt."Jeon Jungkook làm bộ muốn bóp má Park Jimin, cuối cùng cậu vẫn hằm hằm thu tay lại rồi nói: "Chúng ta vẫn nên điều tra mốc thời gian trước đi, đầu tiên là phải tóm ra được Choi Gyeong Im đã giết ai."Park Jimin đứng trước bảng trắng trong phòng làm việc, nói: "Bây giờ đã rất rõ ràng rồi, tôi vốn chỉ phỏng đoán, nhưng phản ứng của Choi Gyeong Im đã giúp tôi chắc chắn rằng, toàn bộ vụ án giết người hàng loạt này chính là gây án tập thể. Chuyên ngành đại học của Choi Gyeong Im là sales, hơn nữa ngoài làm việc ở cửa hàng tiện lợi ra thì cô ta còn bán bảo hiểm bán thời gian, có điều hai công việc bán thời gian này đều không phải vì tiền. Cô ta mượn chức vụ để tiến vào nhà nạn nhân, biết được thời gian làm việc và nghỉ ngơi của nạn nhân, giao toàn bộ thông tin cho đồng bọn, để cho người không có tiếp xúc không có động cơ đi giết người, khả năng trốn thoát được cảnh sát là rất lớn."Jung Hoseok hỏi: "Tại sao lại nói cô ta làm việc bán thời gian không phải vì tiền?"Jeon Jungkook bổ sung: "Ngốc, Choi Nam Gyeon làm việc lừa gạt buôn bán người, sao mà thiếu tiền được?"Jung Hoseok "Ồ" một tiếng, Jeon Jungkook nói: "Nếu như em đoán không sai, trong nhà nạn nhân số 1 hẳn là có yếu tố gì đó có liên quan đến hoa hồng Champagne, nạn nhân số hai chính là hoa hồng Cool Water, số ba là hoa hồng Charity, số 4 là hoa hồng đỏ."Park Jimin gật đầu, Lee YeoAn hỏi: "Còn hung khí thì sao? Mọi người có suy nghĩ gì không?"Park Jimin nói: "Có lẽ là có, nhưng tôi phải mang đồ đến phòng khám nghiệm tử thi để so sánh, bây giờ vẫn chỉ là suy đoán mà thôi."Jung Hoseok phấn khích: "Là cái gì thế? Tiết lộ một chút đi mà!"Park Jimin nở một nụ cười bí ẩn: "Anh có muốn đến xem thi thể không?"Jung Hoseok bình tĩnh từ chối: "Cảm ơn, anh sẽ ngất xỉu chết luôn."Park Jimin nhún vai: "Vậy thì hết cách rồi."Jeon Jungkook ở bên cạnh nhìn hai người đẩy qua đẩy lại, cậu đứng dậy kéo Park Jimin đi ra khỏi phòng làm việc, còn quay đầu lại nói một câu: "Chờ đi nhé, mười phút là quay về."Park Jimin còn chưa kịp phản ứng: "Đợi một chút, tôi còn chưa nói xong mà."Jeon Jungkook đột nhiên bình tĩnh: "Về rồi nói tiếp."...Park Jimin cầm một cây gậy đứng bên cạnh bàn khám nghiệm tử thi, sau nhiều lần so sánh, anh dùng dao khắc một dấu nhạt ở chính giữa rồi đưa cho Jeon Jungkook, Jeon Jungkook nhận lấy, cậu giẫm một đầu dưới chân, "Rắc" một tiếng bẻ gãy cây gậy, sau đó đưa đoạn có gai nhọn cho Park Jimin.Park Jimin cầm cây gậy so sánh với vết thương trên thi thể, sau đó ném sang bên cạnh: "Xác định được rồi, hung khí chính là gậy chơi bi-a, hung thủ nghĩ cái gì vậy chứ, gậy chơi bi-a đâm không chết được người, nhiều nhất là chảy máu quá nhiều thôi."Park Jimin đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, biểu cảm lập tức trầm xuống, rồi lại gật đầu nói: "Nhưng cũng đúng, phỏng chừng động cơ của hung thủ có liên quan đến việc bạo lực gia đình? Dùng cách này để trừng phạt nạn nhân cũng khó mà trách được."Jeon Jungkook im lặng một hồi, hỏi: "Park Jimin, cậu nói thật với tôi đi, có phải cậu đang giấu tôi chuyện gì không?"Park Jimin nhìn cậu: "Tại sao đột nhiên hỏi chuyện này?"Jeon Jungkook nói: "Không có tại sao, tôi chỉ cảm thấy, rõ ràng cậu đang đứng bên cạnh tôi, khoảng cách giữa chúng ta không vượt quá mười mét. Nhưng sao tôi cảm thấy cậu cách tôi rất xa, như thể tôi hoàn toàn không thể bắt được cậu. Khi trao đổi với cậu, tôi luôn thấy chúng ta đang cách nhau một lớp rào chắn dày, tôi không thể phán đoán được phản ứng của cậu dành cho tôi là thật hay là giả.""Tôi đang nghĩ, lạnh nhạt xa cách, rốt cuộc có phải là cậu thật sự hay không?"Sắc mặt của Park Jimin hoàn toàn trầm xuống, có hơi không nghiêm túc hỏi: "Cậu đoán xem?"Jeon Jungkook lắc đầu: "Còn về nguyên nhân, đó là chuyện riêng của cậu, tôi sẽ không hỏi nhiều. Tôi chỉ muốn nói rằng: Park Jimin, đừng để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng đến phán đoán về vụ án. Ngoài ra."Jeon Jungkook đến gần Park Jimin, nhìn thẳng vào mắt anh rồi nói: "Đừng lừa dối tôi."Park Jimin nhún vai hỏi: "Lừa dối cậu thì sẽ tăng lương cho tôi hay sao? Không tăng lương tại sao tôi phải làm việc mua bán lỗ vốn này."Jeon Jungkook còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị một ngón tay của Park Jimin vươn ra cản lại: "Suỵt, đội trưởng Jeon có biết hay không, trên thế giới này có rất nhiều chuyện, cậu biết cũng phải giả vờ như không biết, đối với cậu hay đối với tôi đều tốt.""Tôi cảm thấy, các cậu hẳn là vẫn còn cần đến sự giúp đỡ của tôi?"Park Jimin ngồi xuống chiếc ghế ở phía sau: "Tôi vẫn phải thừa nhận rằng cậu rất thông minh, tôi không ngại tiếp tục ở lại đây để làm chút việc tốt. Yêu cầu duy nhất đó chính là, mọi thứ về tôi, cậu đừng quan tâm quá nhiều."Anh vốn định vắt chân lên, cuối cùng vẫn đứng dậy vỗ vai Jeon Jungkook: "Đi đi đội trưởng Jeon, nhóm cảnh sát Jung vẫn đang chờ."Jeon Jungkook nhìn bóng lưng của anh, cậu mở miệng muốn nói gì đó, nhưng đến cuối vẫn không nói ra.Người này đúng thật là, mỗi một câu nói đều làm cho cậu không có cách nào phản bác.Park Jimin đi vào phòng làm việc, Jung Hoseok phấn khích nói: "Vừa rồi bọn anh đã tỉ mỉ sắp xếp lại một lượt tất cả những khách hàng mà Choi Gyeong Im đã từng tiến hành chào hàng mua bảo hiểm, trong đó có ba nạn nhân. Dòng thời gian của cô ta đúng với nạn nhân số 2, cũng chính là người có hoa hồng Cool Water ở hiện trường.""Chính bởi vì lúc trước khi điều tra nạn nhân số 2, nạn nhân căn bản không có liên hệ gì với Choi Gyeong Im, cho nên mới không bắt được cô ta."Park Jimin cười nói: "Sau đó thì sao?"Lee YeoAn nói thêm: "Bọn anh vừa nhận được điện thoại, phát hiện trong khoảng thời gian này Choi Gyeong Im vẫn giữ liên lạc với rất nhiều số điện thoại, là sim điện thoại không định danh ở chợ đen. Có điều mỗi lần bọn họ gọi điện đều là gọi một lần đổi sim điện thoại một lần, có một lần không biết vì sao Choi Gyeong Im lại dùng số điện thoại của chính mình để gửi tin nhắn, lúc này mới bị chúng ta điều tra ra."Jeon Jungkook cũng đi vào, tâm trạng có chút sa sút. Jung Hoseok nghi hoặc, đang định mở miệng hỏi, lại bị Park Jimin cắt ngang, anh nói: "Có thể tra được nguồn gốc của những sim điện thoại kia không?"Lee YeoAn gật đầu nói: "Không thành vấn đề, người thường xuyên bán sim điện thoại ở chợ đen cũng không nhiều, đi hỏi một chút hẳn là sẽ có kết quả."Jeon Jungkook nói: "Phiền các anh đi điều tra một chút, bọn em phải đến nhà Choi Gyeong Im một chuyến."Jung Hoseok có hơi lo lắng: "Kookie, em làm sao vậy?"Jeon Jungkook nghiến răng nghiến lợi: "Không sao, mấy tên khốn này làm em phải tăng ca nhiều ngày như vậy, để xem em có cho bọn chúng thêm vài năm nữa không."Jung Hoseok thở phào nhẹ nhõm, thằng nhóc này quả nhiên vẫn là dáng vẻ vô lo vô nghĩ, chỉ mong sao mau chóng tan làm.Nhưng Park Jimin ở bên cạnh lại không cảm thấy như vậy.—tbc—
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me