Kooktae Chung Toi La Papa Cua Tieu Bao Bao
0o0
"Tuấn Tổng, lịch trình hôm nay bao gồm, chín giờ đi bàn dự án xây dựng chi nhánh mới tại Singapore cùng phía Phương Đông, một giờ trưa cùng ký hợp đồng với bên Trung Thiên về việc cung cấp vật liệu cho công ty, ba giờ sẽ có cuộc họp hằng tháng." Thư ký Trần một bên đứng báo cáo lịch trình ngày hôm nay, thỉnh thoảng vẫn len lén nhìn vẻ mặt của người đối diện mình nhưng Tuấn Tổng vẫn là một mặt không thay đổi. Cứng đơ luôn!!! "Bỏ cuộc họp hằng tháng, chỉ cần đem báo cáo của các phòng đến là được.""Vâng." Tuấn Chung Quốc nghiêm mặt, bỗng dưng nhớ ra cái gì đó, nhanh chóng nói: "Kim Tại Hưởng của phòng kế toán, duyệt nghỉ cho cậu ấy đi." "A?" Thư ký Trần ngạc nhiên, cái tên 'Kim Tại Hưởng' này rất quen thuộc, không phải là tên tối hôm đó say rượu được Tuấn Tổng theo dõi rồi bế về đó chứ? "Làm sao?" "Không..không sao ạ. Nếu không có việc gì tôi xin phép ra ngoài trước." Thư ký Trần sau khi ra ngoài lập tức đến phòng hành chính, tường thuật lại lời nói của Tuấn Tổng, ngoài ra còn chú ý dặn dò chuyện này đừng nên lan truyền ra ngoài, cũng đừng suy nghĩ lung tung, xong xuôi mới xoay người rời đi. Nhưng cả cái công ty này là chứ? Việc Kim Tại Hưởng được Tuấn Tổng đích danh chỉ thị xin nghỉ việc không nhanh không chậm lan rộng khắp công ty, tất nhiên là bao gồm cả phòng kế toán. Mọi người trong phòng kế toán được một phen nở mày nở mặt, cuối cùng cái phòng u ám này cũng có ngày phải hất mặt lên nhìn tất cả các ban còn lại. Rất nà tự hào khi từng được làm việc chung với phu nhân của Tuấn Thị đó nha!!!!Và đương nhiên, chuyện này Kim Tại Hưởng sẽ không thể biết được, bởi vì sao? Vì cậu còn đang ở nhà hưởng thụ cảm giác 'nghỉ hưu' là gì cơ!!! Tại Hưởng tỉnh dậy thì biết là Tuấn Chung Quốc đã đi làm, dạo gần đây cậu ngủ rất nhiều, ngủ nướng phải gọi là đều đặn mỗi buổi sáng, vì vậy khi thức dậy thì cũng đã mười giờ hơn. Đem bộ dạng vừa mới tỉnh ngủ, quần áo thì nhăn nheo bước ra khỏi phòng, bỗng nhiên nghe thấy tiếng động trong bếp, cậu ngạc nhiên. Chẳng phải là Chung Quốc đó chứ? Anh ta không đi làm hay sao?? Chậm rãi bước ra, cậu nhìn thấy hình bóng của một phụ nữ đang nấu nướng gì đấy dưới bếp. Người phụ nữ nghe thấy tiếng bước chân cũng quay đầu lại nhìn cậu, mỉm cười ôn nhu nói: "Xin chào cậu Tại, tôi là người sẽ chăm sóc cho cậu trong lúc cậu Tuấn đi làm, cậu có thể gọi tôi là dì Ngô." Kim Tại Hưởng gật gật đầu xem như đã hiểu, cười cười đáp lại: "Dì gọi con là Tại Hưởng được rồi, làm phiền dì quá.." "Không không, công việc của tôi mà, cậu Tuấn thuê tôi chủ yếu là để bồi bổ cậu, tôi cũng đã nghe qua chuyện của cậu, việc phải làm thôi mà. À mà cậu vừa dậy nhỉ? Lại đây ăn một chút cháo thịt bằm tôi vừa nấu này." Tại Hưởng ngửi thấy mùi đồ ăn, nhanh nhanh chạy đến bàn, đúng là so với đồ ăn của một người có kinh nghiệm nấu và một người như Tuấn Chung Quốc khác hẳn, nhìn phát là thèm ngay! Dì Ngô nhìn cậu ăn cháo, mở tủ lạnh lấy một trái cam ra, pha nước cam cho cậu uống. Động tác nhanh nhẹn, không như ai kia đứng mò một hồi trong nhà bếp mới được ly trà gừng, không lâu sau mang đến cho cậu ly nước cam đặt trên bàn. "Cảm ơn dì."Tại Hưởng ăn xong, muốn mang bát và ly đi rửa nhưng dì Ngô nhanh chóng chặn lại, bảo cậu đừng làm cái gì, đuổi người ra sô pha ngồi xem phim. Cậu vì chán không có việc gì làm, cả một buổi trưa ngồi xem phim trong phòng khách đến ngủ quên trên ghế, dì Ngô nhìn cậu ngủ cũng không dám gọi dậy, vào phòng mang chăn và gối ra đắp cho cậu. Sau đấy gọi điện thoại báo cáo tình hình đến cho Chung Quốc. "Ngủ rồi sao?" Tuấn Chung Quốc vừa lật tài liệu trên mặt bàn, nhướn mày hỏi."Vâng, cậu ấy ngủ được một lúc rồi."
"Cảm ơn dì."
Tuấn Chung Quốc nghe xong tình hình của người nọ, yên tâm cúp máy. Anh phải nhanh chóng xử lí toàn bộ số tài liệu cuối cùng này cho đến giữa trưa mới có thể trở về xem cậu thế nào. Vì vậy, nhờ Kim Tại Hưởng, hiệu suất công việc tăng nhanh, không lâu sau đã hoàn thành đống tài liệu kia.
Thư ký Trần mắt to trừng mắt nhỏ nhìn Tuấn Tổng, đúng là khi yêu vào rồi mấy con được bình thường chứ hả!!??
0o0
Tuấn Chung Quốc đánh xe về chung cư, vừa vào nhà đã thấy tên ngốc kia nằm ngủ ngon lành trên sô pha, đã vậy một chân nằm trên ghế chân còn lại nằm dưới mặt đất, không khỏi buồn cười nhìn cậu.
Dì Ngô đang dọn dẹp nhà cửa, thấy Tuấn Chung Quốc về cũng biết ý tứ mà lui ra ngoài dùng bữa trưa.
Trong nhà rốt cuộc cũng chỉ còn hai người, Chung Quốc một thân tây trang nghiêm chỉnh tiến đến bên chỗ Tại Hưởng, cúi người xuống bế cậu về phòng.
Nhưng mà là phòng của anh..
Nhẹ nhàng đặt cậu nằm trên giường, bật điều hoà ở mức độ vừa phải, chính mình cũng cởi đi áo vest bên ngoài treo lên, mở chăn nằm xuống bên cạnh cậu. Đã vậy còn cố tình ăn đậu hủ, kéo cậu vào lòng, đưa tay bóp bóp chiếc mông nhỏ, thích thú mà chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me