Kreshken That Hay Thach Drop
vừa nghe được lời đề nghị chơi trò thật hay thách mà kuro nghĩ ra, kresh đã thấy có điềm không lành.khi tiếp nhận được lời thách thức "hai tháng" của kuro, nhìn mặt thằng nào thằng nấy sáng hơn đèn đường thì hắn cũng ngầm hiểu ra. mấy thằng này bày kế từ trước mẹ rồi.không biết ken cảm thấy như thế nào, nhưng hắn đoán rằng có lẽ anh sẽ không thích việc này lắm. nhưng với hắn, nói là ghét cái thách này thì không phải, nhưng nói là thích thì cũng không hẳn.trong thâm tâm của kresh, đâu đó vẫn ao ước rằng sẽ có một điều gì đó xảy ra với hắn và ken, đơn giản là họ có thể nói chuyện với nhau một cách thoải mái hơn, chứ không bị gán mác là một học sinh giỏi nói chuyện với một người không đam mê chuyện học hành..dù là cố phớt lờ thứ cảm xúc kì lạ đó, kresh vẫn không thể hoàn toàn phớt lờ ken. nhờ đó, cái đám sáu người kia ai cũng biết hắn đã và đang hình thành cảm xúc kì lạ với người không hay nói chuyện với hắn - ken, mà cái cảm xúc ấy, chính bản thân kresh cũng chẳng hiểu nổi..có lần đang say mê ném bóng lên rổ, kresh bỗng nhìn thấy bóng dáng nhỏ hơn mình nửa cái đầu vô tình đi ngang qua sân bóng. cà - "tao làm gì có gì với ken được" - rét hoàn toàn bị thu hút bởi con người ấy, quên béng mất việc phải dành lấy điểm số cho đội nhà."ê! nhìn đi đâu đấy thằng kia?!" kisa nói lớn."thằng kia nó làm cứt gì vậy?" white đứng ở vị trí xa chỗ kresh, chỉ có thể thầm thì với kuro."tiếng sét tính ài đó. ken kìa, không thấy à?""... à." white cũng hiểu ra sau câu nói của thằng bạn mình..kresh cũng để ý những lần cậu bạn cam nhỏ của mình chăm chú nghiêng cứu luận văn trong thư viện. một nơi riêng biệt với thế giới, một góc không tiếng ồn ào trong phòng thư viện. nhưng lại nổi bật trong đôi mắt đen láy của thiếu niên bóng rổ.từ đó hắn cũng biết được ken là người ưa sự yên tĩnh, thường tìm nơi có ánh sáng mặt trời để học, bởi vậy sẽ không lấy làm lạ khi anh ngồi kế bệ cửa sổ để làm việc riêng.hắn cũng biết... ken thích cam, qua việc vô tình nhìn thấy hộp sữa nhỏ được để gọn gàng bên hông cặp.ban đầu chỉ là vô tình thấy được. nhưng sau đó là để ý thêm chút, rồi lại thành một thói quen không bỏ, lâu lâu kresh lại lia xuống cặp của người nọ, xem rằng đã uống sữa đủ bữa chưa.."sắp sinh nhật anh ken rồi, tụi mình tặng gì cho ảnh giờ?" cả đám không khỏi nan giải về vấn đề này. thú thật thì ai chả biết cam nhỏ thích văn học, chỉ sợ là cái đám này không đủ đam mê để lựa chọn cuốn sách phù hợp thôi."không tặng cái gì văn học thì lấy cái khác. sữa cam chẳng hạn?" kresh đề xuất khi ozin và kijay đang chán nản chống cằm trên bàn ăn căn tin. rồi cùng lúc đồng loạt nhìn về phía cậu trai tóc anh đào ngồi đầu bàn."nhất thiết phải là sữa cam ạ?" ozin thắc mắc, tay mân mê ly nước trước mặt."không phải ken thích sữa cam hả?" hắn hỏi lại, nhận được mấy ánh mắt hoang mang."sao mày biết?" kira gặng hỏi. ngay cả người nói chuyện thân nhất với ken cũng ít khi biết điều này, thế mà một thằng dường như không khiến anh hài lòng như kresh biết á?"... vô tình.. biết..?" kresh kéo dài âm tiết, tai hắn bỗng dưng đỏ lên chút, và điều đó ai ngu mới không nhận ra..nhân danh là người tư vấn tình cảm kiêm hội đồng quản trị khổ nhất quả đất, cặp đôi song sát kuro và kira dần nhận ra những dấu hiệu kì lạ của kresh đối với anh, kèm theo thông tin mà kijay hay ozin vô tình thấy được. và cuối cùng, đứa nào cũng biết kresh nảy sinh cảm xúc rung động với ken, nhưng không chịu thừa nhận.nhưng cái đám quỷ báo này quyết định không nói ra cho nhân vật chính nghe, quyết định đợi một dấu hiệu rõ ràng nhất để "bắt tại trận", khiến kresh không thể chối.đợi mãi chẳng thấy đâu, kuro quyết định tấn công, dẫn đến thử thách "hai tháng" này...."mày phải vờ như người yêu thật nhé, làm hời hợt tao kêu thầy mày bị đau chân không chơi được bóng rổ đấy!" kuro nhắc nhở thằng bạn mình, cùng lúc đó ozin cũng nhẹ nhàng nói với anh."cứ cư xử bình thường thôi anh, dù gì cũng là trò chơi thôi màa.""thằng nào bỏ cuộc giữa chừng, phạt." kisa tuyên bố, đưa tờ giấy đã chi chít mực đen đã chuẩn bị từ khi nào."thằng nào có tình cảm trước, thì thua nhá." kisa nói tiếp."thua thì mất gì?" kresh hỏi lại."mất gì thì tới đó mới trả lời được." kuro cười trêu thằng bạn mình, trong khi cả đám đang chăm chú đọc tờ giấy kisa vừa lấy ra."vãi nồi, cha này không ác thì ai ác." kijay nhìn vào bảng hình phạt, chợt rợn sống lưng....tới đó, là mất đi tình bạn.rồi sẽ có một tình yêu, hay không?———đang soạn dần chap up dần dần vì sợ bản thân lười, nên ra chap lâu xí hehe =))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me