Lang Thinh
- Anh biết không? Em đã thua một ván cược, cái giá của nó quá lớn, nhưng em đã trả được!!- . . .- Em đã đánh cược với thời gian bằng năm năm tuổi xuân để tin rằng anh sẽ trở về. Và em đã thua.- . . .
-o0o-
Có những lúc, chỉ cần bỏ lỡ vài giây, đã khiến chúng ta trở thành người dưng.-o0o-
Chờ đợi anh rồi, em mới biết, đáng lẽ ra em không nên làm thế, vì anh đã quên em rồi.-o0o-
Nếu có cơ hội, hãy cho em trở thuở ban sơ - trong trẻo và tinh khôi - để bước đến bên cạnh anh.Chứ không phải em bây giờ - trái tim đã trở nên xấu xí vì chờ đợi.Nên cho em ích kỷ một lần, dùng trái tim khô héo này để yêu anh.-o0o-
Anh đã không khiến em chờ anh.Vậy em còn chờ đợi làm gì nữa?-o0o-
Em cũng đã từng yêu, từng chờ đợi, từng mơ mộng.Nhưng em dần nhận ra rằng, Tình yêu, Không phải cứ đủ đậm sâu,Đủ dài lâu, Là sẽ được đáp lại.-o0o-
Có một vài người chỉ cần xuất hiện, là sự kiên trì của người khác là không còn cần thiết nữa.Như em và cô ấy.Chỉ cần cô ấy xuất hiện.Thì sự kiên trì của em không còn cần thiết nữa.-o0o-
Tình yêu bắt nguồn từ tình cảm cá nhân.Khởi đầu cho nó chính là tự yêu bản thân.Nếu em không yêu chính em.Thì ai yêu em bây giờ?-o0o-
Đừng nói cho anh ấy biết rằng tôi yêu anh ấy như thế nào.
Vì anh ấy sẽ khiến cho tôi đau lòng.
Tình cảm đơn phương quá lớn, quá nhiều thì anh ấy sẽ không trân trọng nó.
Tựa như hoa hướng dương.
Luôn xoay mình về phía mặt trời.
Cuối cùng nó vẫn bị đốt cháy đấy thôi!
Em và Anh.
Cuối cùng thì vẫn chẳng thể đến được với nhau.
-o0o-
Trên đoạn đường tấp nập
Có Em và Anh.
Lặng lẽ bước qua nhau.
Cứ thế mà đi tiếp.
Chưa bao giờ ngoảnh đầu nhìn lại.
Và thế là,
Chúng ta bỏ lỡ nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me