Leejeong Vi Sao Lap Lanh
Khi nghỉ Tết:
Ưu điểm: Viết xong dàn ý cốt truyện, không có chuyện drop ✔️
Nhược điểm: Lười viết ✖️Chương 4: Thư tayFaker vốn là người dễ mất ngủ, chiều nay lúc bàn chuyện với khách hàng lại thưởng thức trà khiến hắn còn tỉnh táo hơn thường lệ. Hương trà còn vương trên đầu lưỡi, mang theo chút đắng nhàn nhạt khó chịu. Cuối cùng, hắn quyết định bước ra ngoài đi dạo một lát để thư giãn.
Không gian trong dinh thự chìm trong tĩnh mịch và lạnh lẽo, chỉ còn tiếng gió đêm luồn qua những khung cửa sổ, khe khẽ lay động tấm rèm mỏng.Một ánh đèn leo lét từ một góc hành lang hắt ra làm hắn chú ý.Trong nhà chính chỉ có hắn và Chovy ở, thằng nhóc lang thang vào giờ này?Bước chân Faker nhẹ nhàng dừng lại trước cánh cửa khép hờ, một bóng dáng nhỏ bé phản chiếu trong tầm mắt hắn.Thằng nhóc chân trần ngồi xổm trên nền đá, lây khăn lau chùi vết bám bụi trên giày, rồi dùng bàn chải cặm cụi kì cọ. Bên cạnh đã có vài đôi giày được đánh sáng bóng, xếp gọn gàng. Chovy xoay lưng về phía hắn, tập trung đến mức hoàn toàn không phát hiện phía sau có người đang quan sát mình.Faker không lên tiếng, chỉ lặng lẽ thu lại ánh nhìn rồi xoay người rời đi.
Sáng hôm sau, khi hắn đang bàn chuyện với quản đốc, người đàn ông trung niên bất chợt nhắc đến Chovy:- Thưa cậu chủ, khi vận chuyển sáp ra vào, vụn sáp rơi ra khá nhiều, khi tan rất dễ khiến mặt đất trơn trượt, nhưng sân và lối đi luôn quét dọn sạch sẽ từ rất sớm. Nhóc Chovy thật sự rất chăm chỉ.Faker thoáng khựng lại, hắn lơ đãng nhìn ra ngoài cổng, nơi Chovy đang nhận đồ.Từ tối qua đến sáng nay, khoảng cách chỉ có vài tiếng đồng hồ.Tên nhóc này đúng là không biết mệt nhỉ? ❅❅❅❅❅
Mọi ngày của Chovy sẽ bắt đầu từ khi mặt trời chưa mọc. Khi mọi người trong trang viên vẫn đang say giấc. Chovy đã lặng lẽ thức dậy. Cậu dụi đôi mắt cay xè vì thiếu ngủ, nhanh chóng sắp xếp lại góc giường đơn sơ rồi bắt đầu vào việc.Faker sẽ không tha thứ cho sự lười biếng. Nếu làm việc không xong việc hoặc không sạch như yêu cầu, cậu sẽ bị phạt. Chovy sức yếu, làm việc cũng chậm, nên cậu tự ép bản thân phải thức khuya dậy sớm, cố hoàn thành mọi thứ trước khi bị "ai đó" để mắt tới.Đầu tiên, cậu phải quét sân trước, Sương đêm khiến mặt sân hơi ẩm, vụn lá, bùn đất, rác rưởi bám dính khó mà sạch trong một lần. Cậu kiên trì làm lại từng chút một, cho đến khi không còn chút bụi bẩn nào vương trên nền gạch mới thôi.Đúng giờ mở cổng nhận thực phẩm tươi sống đã được đặt hàng mang vào bếp. Khẩu vị của cậu chủ đã có đầu bếp chuyên dụng phụ trách. Tiếp theo là làm vườn, Faker yêu cầu vườn phải luôn xanh mướt, cỏ không được cao quá mắt cá, cây và hoa trong vườn luôn phải trong trạng thái đẹp nhất vì khách của dinh thự luôn đi vào theo lối này. Xong xuôi hết thì trời đã sáng, lúc này công nhân trong xưởng mới bắt đầu làm việc.Mấy việc ngoài trời lặt vặt làm lâu sẽ quen nhưng không thể gây áp lực cho cậu bằng việc làm phía trong dinh thự được.Cậu chủ ở nhà nghĩa là tất cả mọi thứ đều phải im lặng tuyệt đối, công việc phải vô cùng nhẹ nhàng.
Sau bữa sáng, Chovy sẽ phục vụ trà cho cậu chủ, ngày vui thì cậu chủ uống hết, hễ hôm nào khó ở là ụp thẳng cả tách trà nóng lên người cậu, không sao đâu, cậu quen rồi.
Tiếp theo, cậu sẽ mang báo và thư đến cho cậu chủ.Hôm nay cũng vậy.Nhưng khi lật xấp thư lên, tầm mắt cậu bỗng khựng lại.Là một phong thư màu xanh dương có hoa văn chìm tinh xảo, trên mặt có nét chữ uốn lượn quen thuộc của Deft—chủ nhân cũ của cậu. Tim cậu đập mạnh vì vui sướng, đôi tay run rẩy giữ chặt phong thư đầy lưu luyến. Đã nửa năm rồi cậu không có tin tức gì về ngài ấy.Nhưng niềm vui chưa kịp kéo dài bao lâu, bàn tay lạnh lùng của Faker đã giật lấy phong thư.- Thư của ai đấy? _Hắn nhướn mày rồi mở thư ra xem, mặc dù lá thư khá dài nhưng hắn chỉ quét mắt qua nội dung bên trong rồi nhếch mép cười khẩy.
- Ồ, ông anh họ quý hóa của tao vẫn sống tốt đây này. Còn có vẻ rất bận rộn nữa _ Faker ngước mắt lên nhìn cậu, ánh mắt sắc bén như muốn xé nát hy vọng vừa chớm nở trong lòng Chovy -Sao chẳng có một câu hỏi han nào cho mày nhỉ?, người hầu cưng cơ mà. Tao nhớ mày biết chữ. Sao, có muốn đọc không?Nhìn chủ nhân phe phẩy bức thư khiêu khích, Chovy cúi đầu dấu đi nụ cười đã cứng đờ. Cậu cố nuốt nước bọt, giọng nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy.- Dạ không cần đâu ạ...Xuất ngoại bằng đường biển nghe bảo rất nguy hiểm, phu nhân vốn đã có bệnh trong người từ lâu giờ phải đi xa. Vừa phải chăm sóc mẹ lại còn phải lo chuyện làm ăn, ngài Deft hẳn mệt mỏi lắm.- Chắc ngài ấy... bận lắm...Chỉ cần họ bình an là tốt rồi.Faker nhìn cậu chằm chằm, đột nhiên cảm thấy cực kì, cực kì mất hứng. Ps: Mn hãy like và cmt tạo động lực cho cái lưng già của sốp nhá ☺️
Ưu điểm: Viết xong dàn ý cốt truyện, không có chuyện drop ✔️
Nhược điểm: Lười viết ✖️Chương 4: Thư tayFaker vốn là người dễ mất ngủ, chiều nay lúc bàn chuyện với khách hàng lại thưởng thức trà khiến hắn còn tỉnh táo hơn thường lệ. Hương trà còn vương trên đầu lưỡi, mang theo chút đắng nhàn nhạt khó chịu. Cuối cùng, hắn quyết định bước ra ngoài đi dạo một lát để thư giãn.
Không gian trong dinh thự chìm trong tĩnh mịch và lạnh lẽo, chỉ còn tiếng gió đêm luồn qua những khung cửa sổ, khe khẽ lay động tấm rèm mỏng.Một ánh đèn leo lét từ một góc hành lang hắt ra làm hắn chú ý.Trong nhà chính chỉ có hắn và Chovy ở, thằng nhóc lang thang vào giờ này?Bước chân Faker nhẹ nhàng dừng lại trước cánh cửa khép hờ, một bóng dáng nhỏ bé phản chiếu trong tầm mắt hắn.Thằng nhóc chân trần ngồi xổm trên nền đá, lây khăn lau chùi vết bám bụi trên giày, rồi dùng bàn chải cặm cụi kì cọ. Bên cạnh đã có vài đôi giày được đánh sáng bóng, xếp gọn gàng. Chovy xoay lưng về phía hắn, tập trung đến mức hoàn toàn không phát hiện phía sau có người đang quan sát mình.Faker không lên tiếng, chỉ lặng lẽ thu lại ánh nhìn rồi xoay người rời đi.
Sáng hôm sau, khi hắn đang bàn chuyện với quản đốc, người đàn ông trung niên bất chợt nhắc đến Chovy:- Thưa cậu chủ, khi vận chuyển sáp ra vào, vụn sáp rơi ra khá nhiều, khi tan rất dễ khiến mặt đất trơn trượt, nhưng sân và lối đi luôn quét dọn sạch sẽ từ rất sớm. Nhóc Chovy thật sự rất chăm chỉ.Faker thoáng khựng lại, hắn lơ đãng nhìn ra ngoài cổng, nơi Chovy đang nhận đồ.Từ tối qua đến sáng nay, khoảng cách chỉ có vài tiếng đồng hồ.Tên nhóc này đúng là không biết mệt nhỉ? ❅❅❅❅❅
Mọi ngày của Chovy sẽ bắt đầu từ khi mặt trời chưa mọc. Khi mọi người trong trang viên vẫn đang say giấc. Chovy đã lặng lẽ thức dậy. Cậu dụi đôi mắt cay xè vì thiếu ngủ, nhanh chóng sắp xếp lại góc giường đơn sơ rồi bắt đầu vào việc.Faker sẽ không tha thứ cho sự lười biếng. Nếu làm việc không xong việc hoặc không sạch như yêu cầu, cậu sẽ bị phạt. Chovy sức yếu, làm việc cũng chậm, nên cậu tự ép bản thân phải thức khuya dậy sớm, cố hoàn thành mọi thứ trước khi bị "ai đó" để mắt tới.Đầu tiên, cậu phải quét sân trước, Sương đêm khiến mặt sân hơi ẩm, vụn lá, bùn đất, rác rưởi bám dính khó mà sạch trong một lần. Cậu kiên trì làm lại từng chút một, cho đến khi không còn chút bụi bẩn nào vương trên nền gạch mới thôi.Đúng giờ mở cổng nhận thực phẩm tươi sống đã được đặt hàng mang vào bếp. Khẩu vị của cậu chủ đã có đầu bếp chuyên dụng phụ trách. Tiếp theo là làm vườn, Faker yêu cầu vườn phải luôn xanh mướt, cỏ không được cao quá mắt cá, cây và hoa trong vườn luôn phải trong trạng thái đẹp nhất vì khách của dinh thự luôn đi vào theo lối này. Xong xuôi hết thì trời đã sáng, lúc này công nhân trong xưởng mới bắt đầu làm việc.Mấy việc ngoài trời lặt vặt làm lâu sẽ quen nhưng không thể gây áp lực cho cậu bằng việc làm phía trong dinh thự được.Cậu chủ ở nhà nghĩa là tất cả mọi thứ đều phải im lặng tuyệt đối, công việc phải vô cùng nhẹ nhàng.
Sau bữa sáng, Chovy sẽ phục vụ trà cho cậu chủ, ngày vui thì cậu chủ uống hết, hễ hôm nào khó ở là ụp thẳng cả tách trà nóng lên người cậu, không sao đâu, cậu quen rồi.
Tiếp theo, cậu sẽ mang báo và thư đến cho cậu chủ.Hôm nay cũng vậy.Nhưng khi lật xấp thư lên, tầm mắt cậu bỗng khựng lại.Là một phong thư màu xanh dương có hoa văn chìm tinh xảo, trên mặt có nét chữ uốn lượn quen thuộc của Deft—chủ nhân cũ của cậu. Tim cậu đập mạnh vì vui sướng, đôi tay run rẩy giữ chặt phong thư đầy lưu luyến. Đã nửa năm rồi cậu không có tin tức gì về ngài ấy.Nhưng niềm vui chưa kịp kéo dài bao lâu, bàn tay lạnh lùng của Faker đã giật lấy phong thư.- Thư của ai đấy? _Hắn nhướn mày rồi mở thư ra xem, mặc dù lá thư khá dài nhưng hắn chỉ quét mắt qua nội dung bên trong rồi nhếch mép cười khẩy.
- Ồ, ông anh họ quý hóa của tao vẫn sống tốt đây này. Còn có vẻ rất bận rộn nữa _ Faker ngước mắt lên nhìn cậu, ánh mắt sắc bén như muốn xé nát hy vọng vừa chớm nở trong lòng Chovy -Sao chẳng có một câu hỏi han nào cho mày nhỉ?, người hầu cưng cơ mà. Tao nhớ mày biết chữ. Sao, có muốn đọc không?Nhìn chủ nhân phe phẩy bức thư khiêu khích, Chovy cúi đầu dấu đi nụ cười đã cứng đờ. Cậu cố nuốt nước bọt, giọng nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy.- Dạ không cần đâu ạ...Xuất ngoại bằng đường biển nghe bảo rất nguy hiểm, phu nhân vốn đã có bệnh trong người từ lâu giờ phải đi xa. Vừa phải chăm sóc mẹ lại còn phải lo chuyện làm ăn, ngài Deft hẳn mệt mỏi lắm.- Chắc ngài ấy... bận lắm...Chỉ cần họ bình an là tốt rồi.Faker nhìn cậu chằm chằm, đột nhiên cảm thấy cực kì, cực kì mất hứng. Ps: Mn hãy like và cmt tạo động lực cho cái lưng già của sốp nhá ☺️
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me