Leowon Mot Doi Thuong Em
Đồn đoán về trưởng phòng kế hoạch nhiều tới mức có thể viết thành tiểu thuyết được. Nào là dân chơi trước giờ, từ Đại học đã quen cùng lúc mấy em, thi thoảng lại gặp đi cùng phụ nữ ở quán rượu, lại có tin đồn trưởng phòng thích đàn ông, hoàn toàn không quan tâm gì tới phụ nữ. Từ lúc Leo về cái văn phòng này, không có ngày nào Sangwon không được nghe vô vàn những bình luận trao đổi về con người ấy. Không ngờ có một ngày em lại được nghe về hắn qua những người khác như thế đấy. Em có tò mò không? Em có chứ. Từ ngày hắn rời đi, khoảng chừng một hai tháng đầu sau khi qua Canada, em và hắn vẫn gọi điện, nhắn tin như một cặp yêu xa, kể những câu chuyện không đầu cuối, nhiều khi chỉ là video call nhìn nhau làm việc. Thế rồi mọi thứ cứ thưa thớt, thưa thớt dần. Em bắt đầu trở thành người chủ động trong 90% những lần trò chuyện. Thế rồi một ngày, em thấy mọi tài khoản mạng xã hội của người ta dừng hoạt động, không thể liên lạc được. Chỉ có đúng @jadedstill là hy vọng cuối cùng, em nhấn vào, mọi hình ảnh về em đã không còn ở đó nữa, và từ đó cũng không cập nhật thêm gì nữa. Hắn chọn biến mất khỏi cuộc đời em, và chọn đẩy em ra khỏi cuộc đời hắn. Em có thể làm gì ngoài chấp nhận? Hắn vẫn giữ thái độ hệt như ngày đầu gặp mặt ở công ty với em. Một câu Sangwon-ssi, hai câu Sangwon-ssi, gặp nhau thì cúi đầu chào. Mối quan hệ đồng nghiệp xã giao không hơn không kém một li. May là không có quá nhiều đầu việc liên quan, chỉ thi thoảng chạm mặt trong những buổi họp liên phòng ban, chung dự án. Ảnh của Sangwon chụp, trưởng phòng kế hoạch duyệt roẹt roẹt, gần như chưa từng phải điều chỉnh một lần nào. Sangwon cũng không chắc là vì tay nghề lâu năm của em đã quá xuất sắc, hay vì hắn chỉ đơn giản là không muốn chạm mặt, không muốn trao đổi quá nhiều với em. À, mà chắc gì hắn đã nhớ em cơ chứ. Sangwon-ssi mà. Xa lạ hơn bất cứ mối quan hệ nào.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me