Lesson 6 Trans Kookmin Au
"Anh thích thế này, đúng không?"Jungkook hỏi khi cả hai xem được nửa bộ phim, trong khi Jimin đang ôm cậu chặt cứng và vuốt ve lưng cậu. Đôi mắt anh nhắm lại và lắng nghe nhịp tim của Jungkook. Jimin rất vui khi Jungkook đang ở trong vòng tay của mình, anh vui vì có thể tự tin nói rằng anh tự hào về cậu. "Gì cơ?"Jimin hỏi, ngước nhìn Jungkook, người đang nhìn lại anh. Nụ cười lười biếng xuất hiện trên khuôn mặt điển trai của người nhỏ hơn khi cậu đề cập đến sự gần gũi giữa cơ thể của cả hai. Jimin chú ý đến điều đó, nghĩ rằng có lẽ anh và Jungkook đã có một chút quá thân mật rồi... có lẽ người nhỏ hơn không muốn bị ôm chặt trong một thời gian dài như thế..."Xin lỗi... tôi đã từng làm thế này với em trai tôi... tôi thực sự rất cảm động."Anh cố gắng phản bác lại và Jungkook khẽ ngân nga điều đó trong cuống họng, mím môi lại để thành một nụ cười khoái chí, như thể đang nói với Jimin rằng cậu sẽ chẳng tin anh đâu."Oh, vậy có phải anh cũng bảo em trai của anh chạm vào anh vào giữa đêm không?"Jungkook nhẹ nhàng trêu chọc, khiến Jimin nhớ lại anh cư xử như thế nào vào đêm hôm đó. Tai anh bắt đầu ửng hồng, và anh mím môi."Đừng nhắc lại nó nữa, là do rượu thôi."Jimin nói, nhưng anh biết chắc rằng không chỉ có rượu là tác động đến cảm xúc của anh lúc đó."Cơ mà cậu là người chạm vào tôi đấy."Jimin nói thêm, cảm giác đấy là một cách tuyệt vời để kết thúc cuộc trò chuyện hiện tại. Jungkook nhướn mày trước điều đó, nhìn xuống hai cơ thể đang ép sát vào nhau, nhìn cả vòng tay đang siết chặt lấy cậu.Jimin liếc nhìn Jungkook một cách thất vọng, anh tìm cách biện hộ tốt hơn cho bản thân."Cậu kéo hông tôi lên khỏi mặt bàn này, sau đó còn ngỏ lời bảo tôi hãy ngủ ở giường của cậu nữa, rồi cậu áp sát vào tôi này, sau khi tôi cố nói với cậu là tôi đang say và rất dễ hứng tình thì cậu vẫn-"Jimin thở dài, và Jungkook chỉ nhìn anh, tỏ ra vẻ thích thú khi anh vẫn còn nhớ mọi thứ từng chi tiết một. Cậu không trả lời gì cả, lộ ra vẻ mặt tự mãn một chút khi nhìn người lớn hơn, sau đó kéo Jimin lại gần mình hơn một chút."Anh đã rất dễ dãi còn gì..."Cậu thì thầm vào cổ Jimin, khiến anh rùng mình vì hơi thở nóng bỏng đột nhiên phả vào da thịt. Cơ thể anh nóng dần lên từng chút một, Jimin cố nhích ra một chút để có thể thở đều."Thấy chưa, tôi đã làm gì đâu mà anh đã thế này rồi."Jungkook chứng minh quan điểm của bản thân và nhún vai, nhìn lại bộ phim đang chiếu với nụ cười tinh nghịch trên môi. Jimin ước gì đối phương đã sai, nhưng không. Có lẽ anh trở nên thế này là do kí ức lúc Jungkook hôn cổ anh tràn về. Anh có nên nhắc đến nó không?"Cậu là người đã hôn cổ tôi trong lúc ngủ."Anh nói, xoay sang bộ phim đang chiếu mà thậm chí anh còn chẳng chú ý vào nó ngay từ đầu. Jungkook quay đầu về phía anh, đôi mắt mở to. Jimin mút môi dưới của mình và liếc mắt đi chỗ khác, gò má bắt đầu xuất hiện vài vệt đỏ."Không thể nào... tôi đã làm thế à?"Jimin gật đầu, hạnh phúc khi có thể khiến cho Jungkook nghẹn lại và làm cho thái độ tự mãn của cậu biến mất."Cậu đã hôn và cắn vào cổ tôi trong lúc ngủ, cậu thậm chí còn không chịu thức khi tôi lắc người cậu."Anh giải thích thêm một chút. Jungkook nuốt nước bọt và quay mặt đi để cố nhớ lại những gì xảy ra vào đêm đó, nhưng chẳng có gì cả vì lúc đó cậu đã ngủ mất rồi còn đâu."Oh... xin lỗi, tôi không biết là tôi đã làm thế."Jungkook nói, có vài tia xấu hổ chứa trong lời vừa thoát ra khỏi môi và nhất quyết không quay đầu lại. Jimin lắc đầu."Tôi không bận tâm lắm- không- ý tôi là tôi có bận tâm một chút- chỉ một chút- nhưng không phải là nó quá khó chịu đâu- bởi vì lúc đó cậu đã ngủ rồi nên tôi biết mấy hành động đó không có ý gì cả."Jimin vấp cả đống từ ngữ và Jungkook chỉ nhìn anh mà chẳng biết bản thân nên nói gì cho đúng. Cho đến khi cuối cùng anh cũng đã nói ra hết hàm ý của mình, một tiếng cười nhỏ từ anh mới bật lên trong không gian xấu hổ. Người nhỏ hơn cũng cười, cậu gật đầu với những gì Jimin vừa nói, đảo mắt nhìn vào tấm nệm."Thật tốt khi biết được điều này..."Cậu nói, khiến Jimin nghĩ lại lúc mà mấy người bạn của anh tố cáo với cậu hết những lời mà anh nói trong tin nhắn, và anh thở sâu, cố gắng ngừng suy nghĩ về nó. Điều này dường như chỉ khiến cho Jungkook tự mãn hơn mà thôi.
tbc...
tbc...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me