Verdient
Lời Tsuki: Okay, ra mắt thuyền mới nào :V Thật ra vẫn chưa quen với thuyền mới nên có gì các đồng minh hãy nhẹ tay nhé :VTặng bé con, mai thi tốt nhá =w=Tặng SeleneFelixia , rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi cô ạ :V Chúng ta sẽ ra trường và gặp Crush, chắc chắn!Đặc biệt giành tặng người khai sáng cho tôi -_godblessyou_- <3 Viết thì viết chứ vẫn thấy Marco hiền chetme :3
Lewy liếm môi dưới nhìn cơ thể phía dưới thân mình run rẩy mỗi khi anh chạm tay vào. Làn da trắng của Marco thật sự được những sợi dây màu đen làm nổi bật hết mức. Gương mặt ửng hồng, dụ hoặc khi cậu cắn môi dưới của mình để ngăn những tiếng rên rỉ xấu hổ thoát ra ngoài càng khiến anh hứng tình hơn nữa. Cúi xuống hôn lên đôi môi đã bị cắn đến bật máu, liếm nhẹ đi dòng máu đỏ chảy xuống khóe mi mà mỉm cười, giọng nói trầm thấp quyến rũ phả vào làn da khiến Marco run rẩy còn hơn lúc nãy-"Ngoan nào..."Nhắm mắt lại và để anh đưa chiếc lưỡi dẻo thâm nhập vào phía bên trong, quấn lấy lưỡi cậu, tiếng hôn vang khắp căn phòng tối và hai tay của anh vẫn không thể chán việc động chạm vào cơ thể bé nhỏ kia. Hai đầu nhũ hoa cương cứng khi anh chỉ lướt tay qua, Lewy thích cảm giác những sợi dây nổi lên trên bề mặt láng mịn của làn da trắng kia, đưa lưỡi xuống cổ cậu mà cắn một cái-"Em dễ chịu chứ?"Marco không trả lời, mắt vẫn nhắm lại chặt khi cảm nhận sự ướt át trải dài từ cổ xuống tới nhũ hoa của mình, Lewy ngậm lấy một bên và cắn nhẹ. Cậu rên một tiếng rồi nhanh chóng cắn lấy môi mình, đồng tử màu khói nhìn lên trên và có vẻ không hài lòng với điều đó. Đưa tay nắm lấy cằm nhỏ của cậu-"Nếu em muốn im lặng đến vậy thì lát nữa chỉ cần em rên một tiếng, tôi liền lập tức dừng lại."Mắt nâu liền mở to nhìn anh ngạc nhiên và có chút sợ hãi, Lewy nhếch môi, dáng vẻ sợ hãi của Tiểu Bạch thật sự rất đáng yêu và anh sẵn sàng làm mọi thứ để có thể thấy được biểu cảm đó.
Thật sự bondage thế này vẫn nhẹ chán =w= móa chắc phải làm quen từ từ :V Các đồng minh cũng chưa cần thuốc trợ tim đâu =w=
Tôi thề tôi yêu cái moment này chết luôn ><
>>>><<<<
Lewy liếm môi dưới nhìn cơ thể phía dưới thân mình run rẩy mỗi khi anh chạm tay vào. Làn da trắng của Marco thật sự được những sợi dây màu đen làm nổi bật hết mức. Gương mặt ửng hồng, dụ hoặc khi cậu cắn môi dưới của mình để ngăn những tiếng rên rỉ xấu hổ thoát ra ngoài càng khiến anh hứng tình hơn nữa. Cúi xuống hôn lên đôi môi đã bị cắn đến bật máu, liếm nhẹ đi dòng máu đỏ chảy xuống khóe mi mà mỉm cười, giọng nói trầm thấp quyến rũ phả vào làn da khiến Marco run rẩy còn hơn lúc nãy-"Ngoan nào..."Nhắm mắt lại và để anh đưa chiếc lưỡi dẻo thâm nhập vào phía bên trong, quấn lấy lưỡi cậu, tiếng hôn vang khắp căn phòng tối và hai tay của anh vẫn không thể chán việc động chạm vào cơ thể bé nhỏ kia. Hai đầu nhũ hoa cương cứng khi anh chỉ lướt tay qua, Lewy thích cảm giác những sợi dây nổi lên trên bề mặt láng mịn của làn da trắng kia, đưa lưỡi xuống cổ cậu mà cắn một cái-"Em dễ chịu chứ?"Marco không trả lời, mắt vẫn nhắm lại chặt khi cảm nhận sự ướt át trải dài từ cổ xuống tới nhũ hoa của mình, Lewy ngậm lấy một bên và cắn nhẹ. Cậu rên một tiếng rồi nhanh chóng cắn lấy môi mình, đồng tử màu khói nhìn lên trên và có vẻ không hài lòng với điều đó. Đưa tay nắm lấy cằm nhỏ của cậu-"Nếu em muốn im lặng đến vậy thì lát nữa chỉ cần em rên một tiếng, tôi liền lập tức dừng lại."Mắt nâu liền mở to nhìn anh ngạc nhiên và có chút sợ hãi, Lewy nhếch môi, dáng vẻ sợ hãi của Tiểu Bạch thật sự rất đáng yêu và anh sẵn sàng làm mọi thứ để có thể thấy được biểu cảm đó.
<<<<O>>>>
<<<<O>>>>
====O====
Và hôm nay anh lại thắng, cú đúp, ngay khi trọng tài thổi còi kết thúc trận đấu anh đã nhìn thấy cậu bỏ vào trong đường hầm, nhếch môi và tận hưởng chiến thắng, chiến thắng của anh, phần thưởng của anh.Marco bước vào căn phòng, chiếc áo khoác được kéo khóa cao lên tới cổ và nó khiến Lewy có chút nghi ngờ-"Em lạnh thế sao?"Cậu lắc đầu và bắt đầu cởi áo khoác của mình, Lewy dõi theo từng cửa động của cậu và khi cậu tính cởi áo của mình thì anh lên tiếng-"Đến đây!"Marco có chút ngập ngừng nhưng cơ thể cậu có vẻ đã được anh huấn luyện rất tốt, nó thích ứng với cả giọng nói của anh và chỉ cần anh ra lệnh, nó sẽ làm theo. Bước lại gần anh và chẳng cần anh phải nói thêm câu nào, cậu biết nơi cậu phải ngồi là ở đâu. Đưa hai chân giang rộng để ngồi vào lòng anh, hai tay nắm nhẹ lấy áo của anh và đôi mắt cố gắng không nhìn vào mắt anh khiến Lewy phải nghiêng đầu xuống-"Nhìn tôi."Ngẩng đầu lên mà nhìn vào đôi đồng tử màu xám, anh có thể thấy cậu đang sợ, bình thường Marco không như thế này, cho dù có là đến chỉ để chịu anh dày vò dưới thân thì cũng không bao giờ có ánh nhìn lo lắng đến thế. Đưa tay vuốt ve mái tóc ánh kim kia và cảm nhận được cậu đang run rẩy, nhưng mắt vẫn không rời mắt anh như thể cậu không dám. Lewy theo thói quen di chuyển tay xuống dưới vùng cổ của cậu và đập vào mắt anh là một dấu hôn còn mới trên cổ cậu, anh nhướn mày và tay cậu đang nắm lấy áo anh mạnh hơn lúc nãy. Một cái nhíu mày và Marco như thể muốn giải thích nhưng lại không dám lên tiếng, anh đưa tay xuống có ý muốn cởi nó ra và Marco không ngăn anh làm điều đó. Tay trái siết chặt hông cậu, kéo lại gần anh, tay phải nắm lấy gáy cậu, anh chưa từng để lại dấu hôn ở cổ cậu, mặc dù rất muốn nhưng bây giờ chưa phải lúc, vậy mà có đứa dám làm điều đó trước anh-"Là ai làm?"Marco run rẩy trong vòng tay anh và anh siết hông cậu chặt hơn một chút khiến cậu giật thót-"Marco!""Cậu ấy không cố ý mà..."-Marco run rẩy và anh nhìn cậu-"Em để cho tên đó làm thế với mình?"Cậu ngay lập tức lắc đầu-"Không, không có... Chỉ là... Gotze... không cố ý..."Lewy thả lỏng một chút-"Gotze huh?"-Anh biết Gotze thích Marco chứ, đã nói là ở tuyển Đức thì khỏi phải bàn cơ mà nhưng mà thế này thì...-"Anh đã nói thế nào?""Xin... xin lỗi..."-Marco sợ, không phải sợ anh phạt cậu đâu, mà là sợ anh sẽ làm gì với đồng hương của cậu ấy. Marco nhận thức được anh yêu cậu chứ nhưng chỉ là cậu chưa sẵn sàng và không hề để ý đến sự kiên nhẫn của anh cũng có giới hạn để đến bây giờ mối quan hệ của hai người thành thế này đây. Bế thốc cậu lên và tiến đến chiếc giường trắng, nhẹ thả cậu xuống và Marco nhìn thấy anh lấy ra một sợi dây màu đen. Mỉm cười nhìn cậu...<<<<O>>>>
>>>><<<<
Thật sự bondage thế này vẫn nhẹ chán =w= móa chắc phải làm quen từ từ :V Các đồng minh cũng chưa cần thuốc trợ tim đâu =w=
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me