Lichaeng Futa Lau Dai Mau Lanh Dang Yeu Khong Thoat
[Sáng hôm sau – Phòng ngủ cổ trong lâu đài Hắc Nguyệt]Chaeyoung bật dậy khỏi chiếc giường bốn trụ nệm nhung đỏ như máu, mặt mũi hoảng hốt.“Không phải mơ?!”Cô chạm tay lên cổ. Vết cắn vẫn ở đó. Nhức nhối nhẹ, như một lời nhắc nhở: cô đã bị cắn, bị in dấu. Và quan trọng hơn bị “quấn” bởi một ma cà rồng… máu lạnh.“Mình phải thoát khỏi đây!”Cô vội nhét đồ vào balô, cố mở cửa chạy ra hành lang. Nhưng…“Em tính đi đâu sáng sớm thế, bé dấu ấn?”Lisa đã đứng ngay đầu cầu thang, tóc xõa bồng bềnh, tay cầm ly… máu.“Cô đừng theo dõi tui như vậy được không?!”“Đây là nhà tôi. Em ở đây. Nghĩ sao tôi không theo dõi?”Chaeyoung cắn môi, bước nhanh, vừa bước vừa lẩm bẩm:“Tui không thuộc về lâu đài này! Không thuộc về cô! Không thuộc về cái thế giới cắn người như cơm bữa này!”“Tiếc là dấu ấn nói khác.”Chaeyoung cố chạy về phía cửa lớn. Nhưng khi tay vừa chạm tay nắm…“ẦM!”Cửa bật tung — và cô ngã dúi vào lòng… một người phụ nữ mặc váy dài màu rượu chát, tay ôm một con mèo đen.“Ồ? Bé dấu ấn của Lisa đây à?” Jisoo nhướng mày.Sau lưng cô là Jennie với vẻ mặt như thể đang chờ drama, cùng Taehyung đang ăn snack máu và Jungkook quay phim lại bằng điện thoại phép thuật.“Ai cho em quay?! Xoá ngay!” – Lisa quát.“Lưu làm tư liệu yêu từ cái nhìn đầu tiên.” Jungkook nháy mắt.Chaeyoung nhân lúc mọi người mất tập trung liền quay đầu chạy ngược về phía sảnh… và vô tình đạp trúng một tấm ván lỏng.“RẦM!!!”Cô rơi tõm xuống dưới!Dưới tầng hầm – Phòng quan tài bỏ hoangChaeyoung lồm cồm bò dậy, bám vào nắp… một cái quan tài.“Ơ má ơi… con xin lỗi con chỉ đi lạc thôi mà sao phải xuống tận đây?!”Cô hoảng loạn lùi lại, đụng trúng cái gì đó mềm mềm… rồi cứng đờ.Lisa.“Bé dấu ấn à, em trốn không giỏi đâu.”“Cô rình tui hả?!”“Không. Dấu ấn dẫn tôi đến em.”Lisa khoanh tay, nhìn quanh tầng hầm bụi bặm.“Xưa là nơi tôi ngủ đấy. Bây giờ… em sẽ dọn dẹp nó.”“Cái gì?!”“Trừng phạt cho việc trốn. Em sẽ là người dọn dẹp tầng hầm và lâu đài trong vòng… vô thời hạn.”“Tui đâu phải người hầu?!”“Không phải người hầu. Là vợ tương lai. Nhưng trước hết… là người lau nhà.”---[Chuyển cảnh – Chat nhóm “Drama Bóng Tối”]Jennie: Lisa chị bắt bé dấu ấn dọn dẹp tầng hầm thiệt hả?Taehyung: Chị còn quăng em cái cây lau nhà thần kỳ bảo “cho bé này dùng”.Jisoo: Love language của Lisa là bắt người mình thích lau sàn. Cảm động thiệt sự.
--Chaeyoung ngồi giữa tầng hầm, tay cầm cây chổi, thở dài.“Tui chỉ muốn đi vẽ phong cảnh. Giờ thì thành osin cho ma cà rồng luôn rồi.”Trên cổ cô, vết dấu vẫn âm ấm, còn Lisa thì đứng sau lưng, lặng lẽ nhìn cô lau bụi… với khoé môi cong lên một cách đáng ngờ.“Lau xong tầng này… tôi dẫn em đi thăm quan phòng của tôi. Có bồn tắm máu đấy.”“CÔ IM ĐI!!!”Tiếng chổi quét trên nền đá vang lên đều đều.Chaeyoung, với mái tóc buộc lỏng, tay cầm cây lau nhà có đầu chổi… biết nói (?!), đang cố gắng không ném nó vào cái quan tài thứ ba vì nó lải nhải liên tục:“Cô bé lau chưa sạch kìa~ Chỗ đó còn bụi nè~ Lisa-sama mà thấy là bị phạt đó nha~”“Im đi con chổi khùng…”“Tui nghe thấy nhaaaa!”Lisa ngồi trên bậc thang cao nhìn xuống, chân bắt chéo, tay cầm một quyển sách phép cổ và... một ly trà máu pha quế.“Bé dấu ấn của tôi siêng năng dễ sợ. Em mà trốn tiếp chắc tôi cử làm quản gia luôn.”“Tui mà có phép là tui thiêu nguyên cái lâu đài này rồi á!”Lisa mỉm cười, đứng dậy tiến lại gần. Cô ngồi xổm xuống bên cạnh Chaeyoung, ngón tay khẽ chạm vào vết dấu đỏ đang hiện rõ nơi cổ cô gái:“Vẫn còn ấm…”Chaeyoung giật mình, ngả người ra sau, đụng trúng một cánh cửa gỗ mục “Cạch” cửa mở, lộ ra một hành lang đầy gương cũ và… búp bê ma.“ Ôi trời đất ơi…”Lisa nghiêng đầu.“Ồ, phòng trưng bày cũ. Nơi thử lòng can đảm. Em có muốn lau nốt không?”“KHÔNG!”Lisa vờ trầm ngâm:“Vậy… chọn đi. Một là lau phòng búp bê. Hai là lau phòng tắm của tôi.”Chaeyoung mắt mở to:“Cái nào đỡ đáng sợ hơn?”“Phòng búp bê có thể theo dõi em bằng mắt thủy tinh. Còn phòng tắm của tôi thì... cửa kính trong suốt.”“CÁI QUÁI GÌ VẬY?!”---[Chuyển cảnh – Chat nhóm "Drama Bóng Tối"]Jennie: Lisa có vừa bẫy bé dấu ấn dọn phòng tắm không?Jisoo: Bẫy. Còn đưa váy xuyên thấu cho bé mặc nữa.BamBam:Ma cà rồng chỗ tụi mình lịch sự ghê lắm. Lisa là dị loại.Sehun:Dị loại nhưng bé dấu ấn không chạy được đâu, tin tao đi.---[Phòng tắm ma cà rồng – Một giờ sau]Chaeyoung đứng trước cánh cửa tắm hơi mở hé, tay cầm váy trắng mỏng như sương khói.“Tui thà lau sàn bằng lưỡi còn hơn mặc cái này.”Lisa từ trong hơi nước bước ra, tóc ướt sũng, chỉ quấn khăn.“Em nói gì đó?”“Tui nói là… cô có áo choàng nào dày hơn không?”Lisa cười khúc khích, tiến gần, giơ tay lau giọt mồ hôi trên trán Chaeyoung bằng ngón tay lạnh như băng.“Ở lại lau lâu đài vài tháng… em sẽ quen.”“Tui không có đăng ký intern ở đây đâu!!”“Không cần. Em đã ký bằng máu rồi.”Chaeyoung: “…”Cái dấu ấn trên cổ lại… rực lên.Sau một ngày dài trốn chạy – thất bại – và bị bắt dọn dẹp, Chaeyoung nằm dài trên chiếc giường êm ái, nhìn trần nhà có treo... một con dơi bằng vàng.“Tui lỡ bước vô đâu vậy trời…”Bên ngoài hành lang, Lisa dựa lưng vào tường, tay chạm vào cổ mình – nơi trống trơn, không dấu vết.“Em có dấu ấn. Còn tôi… chỉ có ánh mắt nhìn em.”
--Chaeyoung ngồi giữa tầng hầm, tay cầm cây chổi, thở dài.“Tui chỉ muốn đi vẽ phong cảnh. Giờ thì thành osin cho ma cà rồng luôn rồi.”Trên cổ cô, vết dấu vẫn âm ấm, còn Lisa thì đứng sau lưng, lặng lẽ nhìn cô lau bụi… với khoé môi cong lên một cách đáng ngờ.“Lau xong tầng này… tôi dẫn em đi thăm quan phòng của tôi. Có bồn tắm máu đấy.”“CÔ IM ĐI!!!”Tiếng chổi quét trên nền đá vang lên đều đều.Chaeyoung, với mái tóc buộc lỏng, tay cầm cây lau nhà có đầu chổi… biết nói (?!), đang cố gắng không ném nó vào cái quan tài thứ ba vì nó lải nhải liên tục:“Cô bé lau chưa sạch kìa~ Chỗ đó còn bụi nè~ Lisa-sama mà thấy là bị phạt đó nha~”“Im đi con chổi khùng…”“Tui nghe thấy nhaaaa!”Lisa ngồi trên bậc thang cao nhìn xuống, chân bắt chéo, tay cầm một quyển sách phép cổ và... một ly trà máu pha quế.“Bé dấu ấn của tôi siêng năng dễ sợ. Em mà trốn tiếp chắc tôi cử làm quản gia luôn.”“Tui mà có phép là tui thiêu nguyên cái lâu đài này rồi á!”Lisa mỉm cười, đứng dậy tiến lại gần. Cô ngồi xổm xuống bên cạnh Chaeyoung, ngón tay khẽ chạm vào vết dấu đỏ đang hiện rõ nơi cổ cô gái:“Vẫn còn ấm…”Chaeyoung giật mình, ngả người ra sau, đụng trúng một cánh cửa gỗ mục “Cạch” cửa mở, lộ ra một hành lang đầy gương cũ và… búp bê ma.“ Ôi trời đất ơi…”Lisa nghiêng đầu.“Ồ, phòng trưng bày cũ. Nơi thử lòng can đảm. Em có muốn lau nốt không?”“KHÔNG!”Lisa vờ trầm ngâm:“Vậy… chọn đi. Một là lau phòng búp bê. Hai là lau phòng tắm của tôi.”Chaeyoung mắt mở to:“Cái nào đỡ đáng sợ hơn?”“Phòng búp bê có thể theo dõi em bằng mắt thủy tinh. Còn phòng tắm của tôi thì... cửa kính trong suốt.”“CÁI QUÁI GÌ VẬY?!”---[Chuyển cảnh – Chat nhóm "Drama Bóng Tối"]Jennie: Lisa có vừa bẫy bé dấu ấn dọn phòng tắm không?Jisoo: Bẫy. Còn đưa váy xuyên thấu cho bé mặc nữa.BamBam:Ma cà rồng chỗ tụi mình lịch sự ghê lắm. Lisa là dị loại.Sehun:Dị loại nhưng bé dấu ấn không chạy được đâu, tin tao đi.---[Phòng tắm ma cà rồng – Một giờ sau]Chaeyoung đứng trước cánh cửa tắm hơi mở hé, tay cầm váy trắng mỏng như sương khói.“Tui thà lau sàn bằng lưỡi còn hơn mặc cái này.”Lisa từ trong hơi nước bước ra, tóc ướt sũng, chỉ quấn khăn.“Em nói gì đó?”“Tui nói là… cô có áo choàng nào dày hơn không?”Lisa cười khúc khích, tiến gần, giơ tay lau giọt mồ hôi trên trán Chaeyoung bằng ngón tay lạnh như băng.“Ở lại lau lâu đài vài tháng… em sẽ quen.”“Tui không có đăng ký intern ở đây đâu!!”“Không cần. Em đã ký bằng máu rồi.”Chaeyoung: “…”Cái dấu ấn trên cổ lại… rực lên.Sau một ngày dài trốn chạy – thất bại – và bị bắt dọn dẹp, Chaeyoung nằm dài trên chiếc giường êm ái, nhìn trần nhà có treo... một con dơi bằng vàng.“Tui lỡ bước vô đâu vậy trời…”Bên ngoài hành lang, Lisa dựa lưng vào tường, tay chạm vào cổ mình – nơi trống trơn, không dấu vết.“Em có dấu ấn. Còn tôi… chỉ có ánh mắt nhìn em.”
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me