TruyenFull.Me

Lichaeng Futa Lau Dai Mau Lanh Dang Yeu Khong Thoat

Cả lâu đài chìm trong bóng tối, không một tiếng động. Mọi người đều đã lên giường nghỉ ngơi sau một ngày dài. Chaeyoung, tuy mệt mỏi, nhưng không thể ngủ được. Cô xoay người trong giường, thở dài. Cả ngày hôm nay, cô đã học rất nhiều thứ, từ các phép thuật cơ bản cho đến cách trở thành một “phu nhân Bá tước” thực thụ. Dù vậy, cô vẫn cảm thấy mình chưa thực sự thuộc về nơi này, chưa thực sự hòa nhập vào thế giới mà Lisa và những người trong lâu đài đã quen thuộc.

Cảm giác bồn chồn trong lòng khiến Chaeyoung đứng dậy, đi ra ngoài phòng. Cô muốn hít thở không khí trong lành, muốn tìm một chút sự yên bình giữa lòng lâu đài cổ kính. Những ngọn đèn dầu lặng lẽ cháy trong hành lang, ánh sáng yếu ớt phản chiếu lên những bức tường đá lạnh lẽo. Cô đi một mình, lòng đầy suy nghĩ.

Không lâu sau, Chaeyoung đến một hành lang vắng vẻ, nơi không ai lui tới. Đây là khu vực cô chưa bao giờ dám bước vào, một phần vì nó tối tăm, một phần vì nó khiến cô cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Cảm giác như có một lực hút bí ẩn kéo cô đến đây.

“Chắc chỉ là sự tò mò thôi.” Cô lẩm bẩm với chính mình và bước tiếp.

Đột nhiên, trước mắt cô, một cánh cửa nhỏ mở ra, như thể có ai đó đã ra vào và quên đóng lại. Chaeyoung nhìn cánh cửa gỗ cổ xưa với ánh sáng yếu ớt từ trong phòng hắt ra. Cô ngập ngừng một lúc, rồi quyết định bước vào.

Trong phòng, không gian mờ mịt, chỉ có một bàn thờ nhỏ với một cuốn sách cổ. Chaeyoung tiến lại gần, bị cuốn hút bởi cuốn sách đó, như thể nó đang kêu gọi cô. Cô không biết tại sao, nhưng một cảm giác quen thuộc kỳ lạ dâng lên trong lòng. Cô không thể cưỡng lại sự tò mò. Cô nhẹ nhàng mở cuốn sách ra và bắt đầu lật những trang sách cổ.

Chẳng mấy chốc, một câu thần chú xuất hiện trên trang sách, được viết bằng những ký tự cổ xưa mà Chaeyoung chưa bao giờ thấy trước đây. Cảm giác như có một luồng năng lượng lạ lùng bắt đầu xâm chiếm cơ thể cô.

“Lực lượng cổ xưa, bừng tỉnh từ trong bóng tối.”

Chaeyoung không thể kiềm chế được bản thân. Cô đọc câu thần chú trong vô thức, mắt sáng lên. Ngay khi cô hoàn thành câu thần chú, một luồng sáng mạnh mẽ bùng lên từ lòng bàn tay cô. Cả cơ thể cô như bị cuốn vào một cơn lốc xoáy. Bốn bề xung quanh trở nên mờ mịt, mọi vật bắt đầu xoay vòng.

Cảm giác không thể tả được tràn ngập trong cơ thể cô. Giống như một nguồn năng lượng vô hình đang bùng nổ trong cô. Lực hút từ năng lượng kỳ lạ khiến cô không thể đứng vững, và Chaeyoung cảm thấy mình như bị lôi kéo vào một thế giới khác.

Khi luồng sáng cuối cùng cũng tắt, Chaeyoung ngã quỵ xuống đất, thở dốc. Cô nhìn vào tay mình, và nhận thấy một dấu ấn sáng rực xuất hiện trên da. Đó là một vết cắn lạ lùng, giống như dấu vết của một sinh vật cổ xưa. Cô giật mình, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

“Cái gì vậy…?” Chaeyoung thì thào, nhìn vào bàn tay của mình. Đôi mắt cô mở lớn, hoang mang.

Chỉ trong tích tắc, một cơn gió lạnh ùa vào phòng, và cánh cửa đóng sầm lại phía sau cô. Chaeyoung đứng dậy, nhanh chóng quay lại nhưng không thấy ai. Không có ai trong phòng, chỉ có cuốn sách cổ và dấu ấn trên tay cô.

Cô cảm thấy như có một sự thay đổi trong cơ thể mình. Tâm trí cô không thể ngừng xoay vần với những câu hỏi, nhưng cô biết một điều chắc chắn – cô vừa vô tình kích hoạt một sức mạnh bí ẩn mà cô không thể kiểm soát được.

Ngay khi Chaeyoung đứng dậy, cô cảm nhận được một thứ gì đó đang theo dõi mình. Cô quay lại và nhìn vào gương cổ trên tường. Trong đó, hình ảnh của mình không phản chiếu lại, thay vào đó là một đôi mắt màu đỏ rực sáng, giống như ánh mắt của một sinh vật ma cà rồng.

Cô thở dốc, giật mình quay đi. “Không thể nào… chuyện gì đang xảy ra với mình?”

Bất chợt, tiếng bước chân vang lên từ phía cửa. Chaeyoung quay lại và thấy Lisa đứng ngay đó, ánh mắt đầy lo lắng.

“Chaeyoung, em ổn chứ?” Lisa hỏi, đôi mắt sắc bén của cô nhìn thẳng vào Chaeyoung.

Chaeyoung không thể thốt lên lời, chỉ im lặng, cố gắng giấu đi sự hoảng loạn trong lòng. Cô không biết phải nói gì. Cô không thể tin rằng chính mình đã vô tình kích hoạt một nguồn năng lực tiềm ẩn trong người, một thứ mà cô không thể kiểm soát.

Lisa bước đến gần, cẩn thận quan sát cô. “Em đã làm gì?”

Chaeyoung nhìn vào tay mình, nơi dấu ấn kỳ lạ vẫn rực sáng. “Em không biết… em chỉ mở cuốn sách và đọc một câu thần chú. Và… em cảm thấy… khác biệt.”

Lisa không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào dấu ấn trên tay Chaeyoung, rồi lại nhìn cô với ánh mắt nghiêm nghị.

“Đây không phải là chuyện đùa. Em đã kích hoạt một phần sức mạnh cổ xưa mà chỉ có những người đặc biệt mới có thể sử dụng. Em phải học cách kiểm soát nó trước khi nó gây ra tai họa.”

Chaeyoung nhìn Lisa, cảm giác sợ hãi và bất an trong lòng dâng lên. Cô đã vô tình mở ra một cánh cửa mà cô không hề hay biết. Một cánh cửa chứa đựng sức mạnh nguy hiểm mà cô chưa đủ khả năng để kiểm soát.

Lisa tiếp tục, giọng nói nghiêm túc: “Chúng ta sẽ bắt đầu huấn luyện lại. Em phải hiểu rõ về sức mạnh này, nếu không nó sẽ nuốt chửng em.”

Chaeyoung cảm thấy lạnh sống lưng. Nhưng cô cũng biết, cô không còn lựa chọn nào khác. Nếu muốn bảo vệ bản thân, cũng như những người cô yêu thương, cô phải học cách kiểm soát sức mạnh tiềm ẩn này, dù nó có thể nguy hiểm đến mức nào.

Cả hai đứng lặng im trong giây lát, không gian đầy sự căng thẳng. Chaeyoung cảm thấy như mình đã bước vào một thế giới hoàn toàn mới, nơi mọi thứ đều không thể đoán trước được.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me