TruyenFull.Me

Lichaeng Futa Lau Dai Mau Lanh Dang Yeu Khong Thoat

Lâu đài rộng lớn, với những hành lang dài ngoằn ngoèo, vang vọng tiếng bước chân của Chaeyoung khi cô rảo bước vội vã, miệng lẩm bẩm bài học về cách cư xử trong các buổi tiệc quý tộc mà Lisa đã chỉ dạy. Mặc dù chỉ là một bài học về cách thướt tha bước đi, nhưng hôm nay, tâm trí của Chaeyoung lại không thể dứt ra khỏi những lời cảnh báo của Lisa về sự nguy hiểm bao quanh cô.

Lisa đã nói quá nhiều lần rằng cô không phải là người bình thường. Lâu đài này, mối quan hệ với Lisa và thế giới của ma cà rồng… tất cả chỉ là phần nổi của tảng băng chìm mà Chaeyoung chẳng hề hay biết.

Một buổi tối, khi Chaeyoung đang ngồi trong phòng đọc sách, Lisa bước vào, vẻ mặt nghiêm nghị, không giống với hình ảnh cười đùa nghịch ngợm mà Chaeyoung từng quen. Cô có thể nhận ra ngay sự thay đổi trong không khí.

“Có chuyện gì vậy, chị?” Chaeyoung hỏi, đặt cuốn sách xuống và nhìn Lisa.

Lisa không đáp ngay mà chỉ đứng đó, ánh mắt nhìn xa xăm như thể cô đang suy nghĩ điều gì đó nghiêm trọng. Sau vài giây im lặng, cô quay lại với Chaeyoung, giọng nói trầm xuống.

“Chaeyoung, em đã gặp phải sự chú ý không mong muốn từ những tổ chức khác. Chúng đã bắt đầu theo dõi em.”

Chaeyoung nhíu mày, không hiểu hết được sự nghiêm trọng của tình hình. "Theo dõi em? Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Lisa bước lại gần cửa sổ, kéo rèm che ánh sáng mờ ảo của mặt trăng. "Chúng là những ma cà rồng từ một tổ chức khác. Họ không có ý tốt với em."

Chaeyoung đứng dậy, lo lắng nhìn Lisa. “Ý chị là em đang bị theo dõi? Nhưng tại sao? Em chỉ là... một sinh viên bình thường thôi mà.”

Lisa quay lại, đôi mắt sắc lẹm của cô ánh lên vẻ nghiêm trọng. “Vì em đã được đánh dấu. Em không chỉ là một sinh viên bình thường, Chaeyoung. Dấu ấn của em không chỉ gắn liền với ta mà còn với thế lực lớn hơn em tưởng. Cứu em là một phần trong một trận chiến dài mà ta không thể cho phép em tham gia.”

Chaeyoung cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, đôi tay hơi run. “Em… em không hiểu. Tại sao em lại là mục tiêu của họ?”

Lisa hít một hơi thật sâu. “Vì em đã dính líu đến ta, đến Bá tước Sarocha. Họ biết ta đang yêu em. Và đó là điều không thể chấp nhận trong giới ma cà rồng.”

“Chị… yêu em?” – Chaeyoung lặp lại, cảm thấy lời này như một cú sốc. Chưa bao giờ cô cảm nhận được mức độ sâu sắc của tình cảm từ Lisa. Mọi thứ lúc này như chao đảo trong đầu cô.

Lisa không trả lời câu hỏi đó mà tiếp tục. “Họ muốn lợi dụng em, hoặc tệ hơn, họ sẽ không ngừng cho đến khi phá vỡ mối liên kết giữa chúng ta.”

Lúc này, một bóng đen xuất hiện trong phòng, bước vào từ cửa sổ như một cơn gió. Một người đàn ông có làn da nhợt nhạt, mắt đỏ ngầu. Anh ta có một khí chất lạnh lẽo, tàn bạo mà Chaeyoung có thể cảm nhận được ngay từ cái nhìn đầu tiên.

“Lisa, em không thể bảo vệ cô ấy mãi được đâu.” Giọng nói của người đàn ông vang lên như một lời cảnh báo. “Cô ấy sẽ là mồi ngon cho cuộc chiến này, dù em có muốn hay không.”

Lisa nhìn người đàn ông, khuôn mặt không có chút cảm xúc. “Tôi sẽ bảo vệ cô ấy, dù có phải chiến đấu với cả thế giới.”

Người đàn ông bật cười, một tiếng cười lạnh lẽo. “Thật là ngớ ngẩn. Nếu em không cẩn thận, người bị thương cuối cùng sẽ là cô ấy. Chúng tôi sẽ không để cô ấy thoát khỏi sự kiểm soát này đâu, Lisa.”

Chaeyoung cảm thấy lạnh sống lưng. “Anh là ai?” Cô hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh dù trái tim cô đang đập như điên loạn.

Người đàn ông quay lại nhìn Chaeyoung, ánh mắt đầy sự khinh miệt. “Tên tôi là Vorn, đại diện cho Hội Ma Cà Rồng Truyền Kiếp. Chúng tôi đã theo dõi cô ngay từ khi cô bước vào lâu đài này. Cô không hiểu đâu. Cô đang bị điều khiển bởi một sức mạnh lớn hơn bất kỳ điều gì em có thể tưởng tượng.”

Chaeyoung cảm thấy như mọi thứ xung quanh đột ngột sụp đổ. Những ngày tháng sống trong lâu đài này, nơi mà cô đã bắt đầu cảm thấy sự an toàn và thân thuộc, bỗng trở thành một cái bẫy. Tất cả những bí mật, tất cả những điều mà Lisa đã cố giấu giếm, giờ đây đang đổ ập lên đầu cô.

Lisa bước tới, đứng chắn trước Chaeyoung, ánh mắt đầy quyết tâm. “Cô ấy sẽ không đi đâu cả, Vorn. Nếu các người muốn cô ấy, phải bước qua xác tôi đã.”

Vorn không mấy bất ngờ trước sự cứng rắn của Lisa. “Sớm muộn gì, cô ấy cũng phải đối diện với sự thật về những gì mình đã dính líu vào. Và nếu em cứ tiếp tục bảo vệ cô ấy, em sẽ đẩy tất cả những gì mà em yêu quý vào rủi ro. Chúng tôi không chỉ là những tên tội phạm vặt vãnh, Lisa.”

Vorn quay người đi, không quên ném lại một lời cuối cùng. “Chúng ta sẽ gặp lại.”

Lisa nhìn theo bóng dáng anh ta, tay siết chặt. Rồi cô quay lại nhìn Chaeyoung, nụ cười nhẹ như không có gì xảy ra. “Chỉ là một cảnh báo thôi. Nhưng em sẽ phải chuẩn bị tinh thần. Họ sẽ không tha cho chúng ta.”

Chaeyoung cảm thấy như thể mình đang đứng giữa một vực thẳm, không biết phải làm gì. “Chị có chắc là chúng ta có thể vượt qua được không?”

Lisa nắm tay cô, ánh mắt trở nên mềm mại. “Ta sẽ bảo vệ em. Nhưng em cũng phải tự bảo vệ mình. Mọi thứ đang thay đổi, và em sẽ không còn là cô gái chỉ biết cười đùa như trước nữa.”

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me