Chap 6: Ánh sáng
Tiếng chuông reo báo hiệu đã đến giờ ra vềLingling lững thững đi về phía cầu thang lối lên tầng thượng - nơi cô thường xuyên lui tới để giải toả tâm trạngNhưng hôm nay, cô muốn giải thoát cho bản thân mình.Chợt một âm thanh trong trẻo, sâu lắng truyền đến bên tai trái, khiến Lingling vô thức quay sang hướng phát ra, và đứng ở đó một hồi lâu
Đó là bản Summer Farewell, cô đã từng nghe qua nhiều lần, nhưng giai điệu lần này thật lạ quá
Tại sao lại có thể vừa da diết, vừa vui tươi vậy nhỉ?
Cuốn hút đến nỗi khiến cô như quên đi ý định ban nãy, mải nhìn ngắm bóng lưng của "nhạc sĩ" nọ - người đang phiêu theo từng nốt nhạc.
Bản nhạc dần đi đến hồi kết, góc nghiêng của người "nhạc sĩ" kia dần rõ hơn
Ánh nắng vàng dịu của buổi chiều tà từ cửa sổ hắt vào khiến phòng thanh nhạc như một buổi biểu diễn thực sự
Kết thúc rồi, người "nhạc sĩ" kia nhanh chóng đứng dậy, nở một nụ cười thật tươi, cúi chào ông mặt trời đang xuống núi - tưởng rằng đó là khán giả duy nhất của mình ngày hôm nay
Nhưng "nhạc sĩ" nào có hay, còn một vị nữa đã đứng ngoài cửa từ lâu, chăm chú nghe với ánh mắt đầy say mê.
"Đẹp thật đấy..."
Từng nốt nhạc, giai điệu, cảm xúc, quang cảnh, và cả nụ cười ấy nữa!
Người "nhạc sĩ" nọ khoác balo lên vai, tung tăng chạy về phía ngược lại nên chẳng để ý đang có người đứng phía sau cánh cửa ra vào, vừa dạo bước vừa phải đập tay với cái tường, cái cửa rồi cái tủ để giày một xíu, vô tri y như trẻ con lên 3 khiến Lingling chỉ biết lắc đầu cười.
Cô chỉnh lại kính và cổ áo, nhanh chóng bước theo, rồi lẩm bẩm tên của người "nghệ sĩ" nọ
"Orm...là Orm Kornnaphat"
Vâng, bạch nguyệt quang của cổ tên là Orm Kornnaphat.
Cô đã tìm thấy ánh sáng rồi.
Summer Farewell – Lời tạm biệt của mùa hè. Dẫu biết rằng mùa hè đi qua sẽ bắt đầu cho một mùa xuân rực rỡ, nhưng những thứ đẹp đẽ của mùa hè năm ấy sẽ vẫn còn đây, với một chút tiếc nuối nhẹ nhàng.
Nhưng đừng lo, rồi chúng ta sẽ lại có một mùa hè một lần nữa với những cảm xúc tròn đầy hơn thôi!
—————————————————
Nọ lướt được cái Threads bảo là không có đọc fic của LO, vì ngoài đời ngọt xỉu up xỉu down, real hơn, tình hơn cả trong truyện.
Ôi đến với tớ thì mấy cậu đừng lo, đảm bảo không có ngọt miếng nào đâu =))))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me