TruyenFull.Me

Lingorm Me Thue Me That

Từ lúc Mỹ Linh chính thức chuyển vào sống chung, căn hộ tầng 21 cao cấp của Linh Linh không còn là tổ ấm tối giản lạnh như tiền nữa, mà biến thành một... khu vườn thiếu nhi phong cách hỗn hợp giữa Hello Kitty và Doraemon đang đánh nhau vì tranh màu pastel.

Không gian vốn chỉ có tiếng máy lọc không khí "ư ư" nhẹ nhàng, thì nay dày đặc các thể loại âm thanh đời sống: tiếng máy sấy tóc, tiếng Mỹ Linh rượt theo con cá hồi đông lạnh vì rớt khỏi dĩa, và tiếng:

"Chị ơi! Con chị đang đạp! Ủa mà khoan... cái này là ruột em sôi nha."

Linh Linh từng nghĩ sống với người lạ là điều tệ hại. Giờ đây, cô biết sống với người lạ nhiều năng lượng mới là góc địa ngục chân thực. Mỗi sáng cô tỉnh dậy bởi tiếng cười líu ríu:

"Con ơi, sáng rồi, dậy nói "chào mẹ ruột tạm thời" nè~!"

Tiếp theo đó là tiếng máy xay sinh tố, vì Mỹ Linh lỡ pha sữa bầu chung với... trái cây cấp đông có hạn từ năm ngoái. Cô còn tự hào khoe:

"Em nghĩ trí tưởng tượng em đang bùng nổ cùng với tử cung em đó chị!"

Đỉnh cao là lần cô nàng đem về một cây loa phát tiếng tim thai giả để tạo cảm giác gần gũi, rồi bật 24/7 tiếng "thình thịch" như trong phim kinh dị. Linh Linh tưởng có trộm tìm vào nhà.

Có lần đang họp online với đối tác nước ngoài, Linh Linh nghe thấy sau lưng.

"Chị ơi, cái váy bầu này làm em thấy em giống bánh bao nhân bắp... mà lỡ con chị không thích bắp thì sao?"

Cô tắt camera nhanh đến mức sếp bên kia tưởng wifi cúp điện.

Mỗi lần khám thai, Mỹ Linh đều mặc đầm bầu màu pastel, mang kẹp tóc hình gấu, xách túi vải in dòng chữ "Bé đang trên đường đến~" kèm emoji. Cô đi vào phòng khám như đi fashion week phiên bản tròn trĩnh.

Bác sĩ từng hỏi Linh Linh: "Hai người là couple hả?"

Linh Linh định nói không, mà chưa kịp thì Mỹ Linh chen vào: "Dạ, tụi em là... tụi em là... team sản xuất em bé ạ!"

Rồi cười hì hì. Bác sĩ gật gù như hiểu, nhưng mắt viết: "Ừa, couple mà không chịu khai."


Về tới nhà, Linh Linh còn chưa kịp tháo giày thì đã thấy Mỹ Linh nằm dài dưới đất, gác chân lên ghế salon. Trên bụng là một bịch gạo nóng.

"Chị ơi, em bị đau bụng. Chắc con chị đang... sắp mọc răng."

"Mỹ Linh, nó chưa có răng. Nó còn chưa có não."

"Ủa, vậy ai điều khiển nó đá bụng em dữ vậy chị?"

"Đó là ruột cô lên tiếng. Nó đang phản đối cá hồi cô ăn từ sáng tới giờ."

"Chị ghen tị vì con chị mê cá hồi hơn chị đúng hông~"


Tối đó, Linh Linh về trễ. Cô mở cửa, thấy đèn vàng mờ ấm. Mỹ Linh đang ngồi trên sàn, xếp đồ sơ sinh mới đặt. Một tay xếp, một tay cầm cuốn sách dạy thai giáo, miệng lẩm bẩm:

"Mình nên đọc cái nào trước: truyện cổ tích hay hướng dẫn phòng tránh hắt hơi gần bụng mẹ?"

Cô ấy xếp quần áo bé như xếp bùa may mắn, rồi nhảy cẫng lên: "Chị ơi, chị có thấy cái quần bé bé in hình gà không? Em muốn con chị mặc để vía giàu nuôi gà công nghệ của chị truyền qua nó!"

Linh Linh chỉ lặng im nhìn. Mắt cô chạm vào đống áo sơ sinh, thấy lòng mềm đi từng nấc như bánh mochi trong lò vi sóng.

Một đêm nọ, Linh Linh tỉnh dậy vì nghe tiếng loạt soạt trong bếp. Cô bước ra, thấy Mỹ Linh tóc rối như cây lau nhà, đang cầm ly sữa vừa thổi vừa lẩm bẩm.

"Chị mà biết mình uống sữa sô-cô-la lúc nửa đêm là xong đời. Nhưng con ơi, giờ này mà mẹ không uống thì mẹ nằm mơ thấy... chị Linh Linh đang dắt cá hồi rượt mẹ."

"Cô đang dạy con tôi cách... trốn luật hả?" Linh Linh khoanh tay, đứng tựa cửa hỏi như thẩm vấn.

Mỹ Linh suýt ném luôn ly sữa.

"Trời đất ơi, chị xuất hiện như con ma hợp đồng luôn đó! Hồn em rớt vô ly rồi."

Cô cầm ly hai tay, lí nhí: "Chị... tha cho em lần này nha. Em chỉ uống một ly này thôi. Mà... em có bỏ thêm bánh quy sô-cô-la vô nữa. Để con chị khỏi bị đắng lòng."

Linh Linh bật cười khẽ, lại gần, lấy hộp bánh quy, lẳng lặng đặt xuống bàn.

"Uống thì uống cho đàng hoàng. Ăn nửa vời tổn thọ con tôi."

"Chị quan tâm tới em hả?" Mỹ Linh mắt long lanh.

"Quan tâm tới bao tử con tôi."

"Bao tử con chị... nằm trong bụng em... nghĩa là chị quan tâm em 50% rồi hen~"


Sáng hôm sau, Linh Linh đang pha cà phê thì nghe tiếng hét kinh hoàng từ phòng ngủ.

"CHỊ ƠIIIIIIIIIIIII!"

Cô chạy ào vào, tưởng có cháy. Mỹ Linh đang ngồi trên giường, mắt trợn tròn, tay cầm que thử thai như cầm vé số độc đắc.

"CHỊ ƠI, LẦN NÀY LÀ THẬT RỒI! EM CÓ THAI RỒI!! Con chị vô bụng em thiệt rồi á!"

Rồi cô ngừng một chút, thì thào như tiết lộ bí mật quốc gia.

"Mà em ăn hơi nhiều cá hồi... con chị đang bơi vòng vòng trong bụng em á, giống đi công viên nước~"

Linh Linh, lần đầu tiên trong đời, không biết phải phản ứng ra sao. Cô chỉ ngồi xuống bên cạnh, tay nhẹ nhàng đặt lên bụng Mỹ Linh. Một phần xúc động. Hai phần cá hồi. Năm phần không hiểu tại sao cô lại thấy... vui.

"Ừ. Vậy thì bơi đi con. Mẹ... mẹ tạm thời của con đang đợi con ngoan lớn từng ngày."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me