List Truyen Cua Ann 1
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, gương vỡ lại lành, từ thanh xuân vườn trường đến trưởng thành, nữ chính từng bị bắt nạt học đườngBao gồm: 71 chương + 2 ngoại truyệnCặp đôi: Chu Kiến Dặc (24 tuổi) - cảnh sát hình sự, Ôn Thính Thần (24 tuổi) - nhân viên văn phòngGiới thiệu: Bố Ôn Thính Thần và mẹ Chu Kiến Dặc là đồng nghiệp cùng giảng dạy trong một trường đại học. Nhà bọn họ còn nằm chung một viện ở thành phố Giang, cuộc sống êm đềm bình đạm cho đến khi bố Ôn bị tai nạn bất ngờ qua đời. Bố mẹ Chu Kiến Dặc cũng chuyển công tác nên đem anh đi nơi khác sống, hai đứa trẻ không gặp nhau liền tám năm.Sau khi bố qua đời hai năm, mẹ Ôn Thính Thần tái hôn với Đường Quảng Quân, Đường Quảng Quân có một đứa con trai riêng với vợ trước tên là Đường Thừa. Hai người họ cũng có một đứa con gái chung, gia đình mấy người chung sống cũng coi như khá hoà thuận. Cha con Đường Quảng Quân đối xử với Ôn Thính Thần không tệ.Tuy nhiên lần đầu tiên đến nhà cha kế là nơi trời xa đất lạ, Ôn Thính Thần mười hai tuổi chỉ biết trốn tránh trong căn phòng, vừa nhìn ngắm ảnh gia đình ngày xưa vừa lặng lẽ khóc thầm. Sau khi đi học, những người quan hệ tốt với Ôn Thính Thần một chút đều chết một cách rất li kì. Các bạn trong trường vì thế luôn mồm không kiêng nể mà gọi cô là sao chổi.Trước kia Ôn Thính Thần giống một chú rùa đen chỉ biết rúc đầu trong mai, nhẫn nhục chịu đựng, cho dù thái độ của kẻ khác cay nghiệt thế nào, cũng không đứng lên phản kháng. Thế nhưng Ôn Thính Thần năm 17 tuổi gặp lại Chu Kiến Dặc, anh vì cô mà đánh nhau với mấy đứa bắt nạt, còn doạ đánh những đứa mở mồm gọi cô là sao chổi.
Chu Kiến Dặc chính là điểm sáng duy nhất những năm trung học của Ôn Thính Thần. Trên đường đi học, cô không còn là chiếc bóng cô đơn nữa, cho dù phố đêm tiêu điều cũng không làm cô sợ hãi, bởi vì vẫn luôn có một người đi phía sau cô. Dần dần hai người nảy sinh tình cảm, cùng hứa hẹn học đại học cùng một thành phố. Thế nhưng Chu Kiến Dặc xảy ra chuyện, Ôn Thính Thần kiên quyết chia tay và đăng ký học đại học ở nơi khác.Năm 24 tuổi hai người gặp lại, Chu Kiến Dặc bắt gặp Ôn Thính Thần bị lừa đi xem mắt, anh tức giận lại mắc bệnh nghề nghiệp nói về tên đối tượng kia không ra gì một hồi. Kết quả Ôn Thính Thần chỉ bĩnh tĩnh ngồi im không đáp không phản ứng, Chu Kiến Dặc càng tức xì khói. Thời gian quả là liều thuốc tốt, người đã trưởng thành nhưng tình cảm vẫn là không buông xuống được.Ôn Thính Thần ở lầu dưới nghe tiếng động đập phá đồ đạc và tiếng trẻ con khóc ở bên dưới mà nghi ngờ có bạo lực gia đình nên xuống gõ cửa nhà dưới để xem tình hình đứa trẻ. Kết quả không ngờ người mở cửa là Chu Kiến Dặc, anh còn làm nũng giơ cánh tay đầy vết cắn lớn nhỏ của đứa cháu gái bốn tuổi cho cô xem ai mới là người bị bạo hành.Ôn Thính Thần che ô đi dưới mưa không cẩn thận suýt ngã, Chu Kiến Dặc lao ra đỡ cô và quên mất che ô cho cháu gái. Con bé vừa mút kẹo vừa đứng dưới mưa cảm nhận tình cậu cháu thật cảm lạnh, mắt nặng mày nhẹ tố cáo cậu nó thấy sắc quên cháu, thế mà còn bị cậu nhìn cảnh cáo, con bé im lặng mút kẹo tiếp.Ôn Thính Thần những tưởng công việc đang thuận lợi, hoá ra mấy hạng mục cấp trên cho cô đều là "quà gặp mặt" để hắn có thể quấy rối, mời cô làm kẻ thứ ba. Ôn Thính Thần tâm trạng mấy ngày không tốt rồi quyết tâm nộp đơn xin từ chức, bước ra khỏi căn phòng của cấp trên cô cảm thấy nhẹ nhõm như được giải thoát. Sau thời gian dài tăng ca, Ôn Thính Thần đi bệnh viện kiểm tra vì kinh nguyệt không đều không ngờ lại đụng phải Chu Kiến Dặc trong bệnh viện. Anh gặng hỏi cô bị bệnh gì, cô không nói thì anh càng lo lắng hoảng loạn mất bình tĩnh. Ôn Thính Thần cuối cùng đành thoả hiệp nói mình đến khám vì kinh nguyệt không đều, nói xong còn muốn hành hung anh cảnh sát trước mặt. Một vài trích dẫn ấn tượng:''Ôn Thính Thần, sinh nhật vui vẻ, cho dù không là sinh nhật thì cũng phải vui vẻ.''
''Nguyện vọng đầu tiên của tớ là hy vọng cậu cả đời này được bình an vui vẻ, không bị kẻ khác quấy nhiễu gièm pha. Nguyện vọng thứ hai, là hy vọng cả hai chúng ta đều thuận lợi thi đỗ đại học trên thủ đô, sau này khi nào tớ muốn là có thể lập tức gặp được cậu. Nguyện vọng thứ ba, tớ hy vọng chúng ta không chỉ là bạn bè, Ôn Thính Thần, tớ thích cậu, chúng ta ở bên nhau có được không?'' ''Em nhìn xem tay anh toàn dấu răng này, đều là con bé này cắn đấy, rốt cuộc là ai bạo hành ai đây?''
''Ai biết được, có lẽ Trái Đất này của chúng ta thực chất là một nhà giam, con người vì sai lầm của kiếp trước mà bị đày đọa tới đây. Anh mặc kệ kẻ khác thế nào, ít nhất anh chưa từng thay đổi, thứ gì anh ghét bỏ vẫn sẽ luôn ghét bỏ, thứ gì anh đã thích... thì đến bây giờ vẫn thích.''''Cho nên...Anh cũng là một phần trong cái quá khứ đã bị em vứt bỏ đó, phải không?''
''Ôn Thính Thần, cho anh một lời giải thích khó đến vậy sao? Chỉ cần em cho anh một lời giải thích, anh sẽ lập tức tha thứ cho em, cho dù là gạt anh cũng được.''''Không phải anh trách em thích xen vào chuyện của người khác, nhưng mà lần sau gặp nguy hiểm, em làm ơn nghĩ đến anh nữa được không, gọi một cuộc điện thoại khó đến vậy sao. Mặc dù...mặc dù quan hệ giữa chúng ta không còn như trước thì ít nhất anh vẫn là cảnh sát và sẽ có cách xử lý kịp thời, đừng tự đặt mình vào tình huống nguy hiểm nữa được không em?''''Ôn Thính Thần, nếu em muốn tìm một tên đàn ông để đối phó với mẹ thì chi bằng chọn anh này. Vẻ ngoài của anh không tệ, lại hiểu hết về em, mà mấu chốt chính là anh vẫn còn yêu em. Chọn anh đi, em sẽ không lỗ đâu.''''Anh tự luyến thật thì tốt rồi. Chẳng hiểu sao cứ đứng trước mặt em là anh lại cảm thấy bất an. Rõ ràng khắc trước còn cho anh chút hy vọng, khắc sau đã tới nhà hàng xem mắt cùng người khác rồi, chờ hoa hồng nở còn phải vài tháng nữa, có khi nào trong thời gian đó em gặp được người thích hợp, em sẽ lại dẹp hết những gì đã đáp ứng với anh qua một bên đúng không?''
Chu Kiến Dặc chính là điểm sáng duy nhất những năm trung học của Ôn Thính Thần. Trên đường đi học, cô không còn là chiếc bóng cô đơn nữa, cho dù phố đêm tiêu điều cũng không làm cô sợ hãi, bởi vì vẫn luôn có một người đi phía sau cô. Dần dần hai người nảy sinh tình cảm, cùng hứa hẹn học đại học cùng một thành phố. Thế nhưng Chu Kiến Dặc xảy ra chuyện, Ôn Thính Thần kiên quyết chia tay và đăng ký học đại học ở nơi khác.Năm 24 tuổi hai người gặp lại, Chu Kiến Dặc bắt gặp Ôn Thính Thần bị lừa đi xem mắt, anh tức giận lại mắc bệnh nghề nghiệp nói về tên đối tượng kia không ra gì một hồi. Kết quả Ôn Thính Thần chỉ bĩnh tĩnh ngồi im không đáp không phản ứng, Chu Kiến Dặc càng tức xì khói. Thời gian quả là liều thuốc tốt, người đã trưởng thành nhưng tình cảm vẫn là không buông xuống được.Ôn Thính Thần ở lầu dưới nghe tiếng động đập phá đồ đạc và tiếng trẻ con khóc ở bên dưới mà nghi ngờ có bạo lực gia đình nên xuống gõ cửa nhà dưới để xem tình hình đứa trẻ. Kết quả không ngờ người mở cửa là Chu Kiến Dặc, anh còn làm nũng giơ cánh tay đầy vết cắn lớn nhỏ của đứa cháu gái bốn tuổi cho cô xem ai mới là người bị bạo hành.Ôn Thính Thần che ô đi dưới mưa không cẩn thận suýt ngã, Chu Kiến Dặc lao ra đỡ cô và quên mất che ô cho cháu gái. Con bé vừa mút kẹo vừa đứng dưới mưa cảm nhận tình cậu cháu thật cảm lạnh, mắt nặng mày nhẹ tố cáo cậu nó thấy sắc quên cháu, thế mà còn bị cậu nhìn cảnh cáo, con bé im lặng mút kẹo tiếp.Ôn Thính Thần những tưởng công việc đang thuận lợi, hoá ra mấy hạng mục cấp trên cho cô đều là "quà gặp mặt" để hắn có thể quấy rối, mời cô làm kẻ thứ ba. Ôn Thính Thần tâm trạng mấy ngày không tốt rồi quyết tâm nộp đơn xin từ chức, bước ra khỏi căn phòng của cấp trên cô cảm thấy nhẹ nhõm như được giải thoát. Sau thời gian dài tăng ca, Ôn Thính Thần đi bệnh viện kiểm tra vì kinh nguyệt không đều không ngờ lại đụng phải Chu Kiến Dặc trong bệnh viện. Anh gặng hỏi cô bị bệnh gì, cô không nói thì anh càng lo lắng hoảng loạn mất bình tĩnh. Ôn Thính Thần cuối cùng đành thoả hiệp nói mình đến khám vì kinh nguyệt không đều, nói xong còn muốn hành hung anh cảnh sát trước mặt. Một vài trích dẫn ấn tượng:''Ôn Thính Thần, sinh nhật vui vẻ, cho dù không là sinh nhật thì cũng phải vui vẻ.''
''Nguyện vọng đầu tiên của tớ là hy vọng cậu cả đời này được bình an vui vẻ, không bị kẻ khác quấy nhiễu gièm pha. Nguyện vọng thứ hai, là hy vọng cả hai chúng ta đều thuận lợi thi đỗ đại học trên thủ đô, sau này khi nào tớ muốn là có thể lập tức gặp được cậu. Nguyện vọng thứ ba, tớ hy vọng chúng ta không chỉ là bạn bè, Ôn Thính Thần, tớ thích cậu, chúng ta ở bên nhau có được không?'' ''Em nhìn xem tay anh toàn dấu răng này, đều là con bé này cắn đấy, rốt cuộc là ai bạo hành ai đây?''
''Ai biết được, có lẽ Trái Đất này của chúng ta thực chất là một nhà giam, con người vì sai lầm của kiếp trước mà bị đày đọa tới đây. Anh mặc kệ kẻ khác thế nào, ít nhất anh chưa từng thay đổi, thứ gì anh ghét bỏ vẫn sẽ luôn ghét bỏ, thứ gì anh đã thích... thì đến bây giờ vẫn thích.''''Cho nên...Anh cũng là một phần trong cái quá khứ đã bị em vứt bỏ đó, phải không?''
''Ôn Thính Thần, cho anh một lời giải thích khó đến vậy sao? Chỉ cần em cho anh một lời giải thích, anh sẽ lập tức tha thứ cho em, cho dù là gạt anh cũng được.''''Không phải anh trách em thích xen vào chuyện của người khác, nhưng mà lần sau gặp nguy hiểm, em làm ơn nghĩ đến anh nữa được không, gọi một cuộc điện thoại khó đến vậy sao. Mặc dù...mặc dù quan hệ giữa chúng ta không còn như trước thì ít nhất anh vẫn là cảnh sát và sẽ có cách xử lý kịp thời, đừng tự đặt mình vào tình huống nguy hiểm nữa được không em?''''Ôn Thính Thần, nếu em muốn tìm một tên đàn ông để đối phó với mẹ thì chi bằng chọn anh này. Vẻ ngoài của anh không tệ, lại hiểu hết về em, mà mấu chốt chính là anh vẫn còn yêu em. Chọn anh đi, em sẽ không lỗ đâu.''''Anh tự luyến thật thì tốt rồi. Chẳng hiểu sao cứ đứng trước mặt em là anh lại cảm thấy bất an. Rõ ràng khắc trước còn cho anh chút hy vọng, khắc sau đã tới nhà hàng xem mắt cùng người khác rồi, chờ hoa hồng nở còn phải vài tháng nữa, có khi nào trong thời gian đó em gặp được người thích hợp, em sẽ lại dẹp hết những gì đã đáp ứng với anh qua một bên đúng không?''
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me