TruyenFull.Me

Lmsy Cham Vao Anh Sang

17:10pm – Biệt thự Hua Hin Nắng chiều dịu dàng

Trên ban công tầng hai, gió biển thổi tung mái tóc nâu mềm của Lookmhee. Cô ngồi tựa người vào thành lan can, đùi còn đau nhẹ vì vết thương, mắt nhìn ra khoảng trời xa xa chuyển mình giữa hoàng hôn.



Sonya bước ra từ phía sau, nhẹ nhàng khoác một chiếc áo choàng mỏng lên vai người yêu.



"Lạnh không?" – Giọng cô trầm và dịu."



Lookmhee lắc đầu, khẽ tựa đầu vào ngực Sonya. 



"Chị không nghĩ mình còn có thể thấy ánh mặt trời như thế này..."



Sonya siết chặt vòng tay ôm lấy cô.



 "Chúng ta đã vượt qua tất cả rồi. Không còn ai có thể chia cắt được nữa."



Cùng ngày – Trong phòng khách, 18:30pm

Một tấm ảnh lớn được đặt giữa bàn – là ảnh Sonya và Lookmhee chụp chung ở toà án, ngày Lookmhee được tuyên bố án treo và được phép sống dưới quản giáo bí mật.



Không có nhẫn, không có đám cưới công khai. Nhưng có tình yêu – nguyên vẹn, chân thành và sống sót qua máu lửa.



Đêm hôm đó – Trong phòng ngủ, 23:37pm

Ánh đèn ngủ dịu nhẹ hắt lên làn da trắng mịn của Lookmhee. Cô ngồi tựa lưng vào đầu giường, ánh mắt nhìn vào Sonya đang say giấc, bàn tay vẫn nắm chặt lấy tay cô – như một đứa trẻ sợ bị bỏ lại.



Lookmhee cúi xuống, đặt một nụ hôn lên trán cô.



"Ánh sáng của tôi... cuối cùng cũng được ở cạnh rồi."



Sáu tuần sau – Bangkok – Bệnh viện quốc tế Samitivej, 09:47am

Sonya cầm tờ kết quả xét nghiệm trên tay, môi mím chặt, mắt mở lớn như không tin được. Cô quay sang bác sĩ.



"Chắc... chắc chắn chứ?"



Bác sĩ mỉm cười gật đầu. "Rất chắc chắn, đội trưởng. Thai đôi. Chúc mừng."



Sonya lùi một bước, tim đập rộn ràng. "Con của chúng tôi... hai đứa..."



Tối hôm đó – Biệt thự Hua Hin, 19:18pm

Lookmhee đang ngồi viết lại một đoạn nhật ký. Ngón tay cô run run, không phải vì bị thương, mà vì quá xúc động như đang có một điều gì đó sắp thay đổi tất cả.



Sonya bước vào, tay cầm hộp quà nhỏ. Đặt trước mặt Lookmhee.



"Của Mhee đây."



Lookmhee mở hộp. Bên trong là hai chiếc vòng tay nhỏ – khắc tên: Luna & Sol.



Cô ngẩng lên. "Gì đây?"



Sonya ngồi xuống đối diện, nắm lấy tay Lookmhee, đặt lên bụng mình.



"Luna và Sol – mặt trăng và mặt trời. Là tên của con chúng ta. Hai đứa bé đang lớn lên trong em."



Lookmhee sững người. Mi mắt cụp xuống, run rẩy, rồi bật khóc.



"Em có... Chúng ta thực sự có con rồi sao?"



Sonya gật đầu, nước mắt rưng rưng.


"Chúng ta sẽ là mẹ – cả hai."


Một tháng sau – Sân sau biệt thự, 19:04pm – Một đêm đầy sao và sự lãng mạn

Một buổi tiệc nhỏ được tổ chức chỉ có vài người thân cận. Không có xa hoa. Chỉ có lời hứa. Cảnh sát cấp trên ngầm biết về thân phận Lookmhee, nhưng giữ bí mật – như một phần thưởng im lặng cho những gì cô đã hy sinh.



Buổi tối – trong phòng em bé mới sơn xong, 20:25pm

Sonya tựa đầu vào vai Lookmhee.



"Màu này được không?"



Lookmhee nhìn lên tường – xanh dương và hồng nhạt.



"Luna và Sol sẽ rất thích. Hai đứa chắc sẽ nghịch lắm đây."



Sonya bật cười. 



"Hy vọng tụi nhỏ giống chúng ta, nhưng không liều mạng như chúng ta"



"Không chắc đâu." – Lookmhee nháy mắt



 "Chúng là con của một cảnh sát và một trùm giang hồ. Thế thì phải đặc biệt chứ."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me